Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Chương 1671 Đạo bất đồng, các bên tranh đấu (1)

- Người đến từ Trung Châu.

- Người Ma Biên cũng tới.

Sắc mặt người thủ sơn Đông Hoàng Sơn tái nhợt, trên người hình như có gió lạnh thổi qua.

Thật sự hắn không có nghĩ tới những người này sẽ xuất hiện ở đây.

Bởi vì trong tính toán của hắn, những người này dù có lòng dạ thế nào cũng không dám.

Giờ này đột nhiên đến, sao không biết phân biệt như vậy chứ?

Trên danh nghĩa bọn họ đều đến cung nghênh Phương Nguyên xuất quan, nhưng thực tế, ai không hiểu mục đích thật sự, rõ ràng bọn họ đến trợ uy cho Phương Nguyên. Trước lúc Tiểu Thánh Sư xuất quan, hắn đã bố trí rất nhiều, bởi vì cảm giác được Phương Nguyên đã thành công, không muốn để hắn trở thành chướng ngại của Tiểu Thánh Sư, không nghĩ đến, những chướng ngại này vẫn xuất hiện.

Hắn không nhịn được có chút lo lắng nhìn Tiểu Thánh Sư, nhưng Tiểu Thánh Sư không có biểu hiện gì.

Quanh Đông Hoàng Sơn, vô số thế gia đạo thống và người đi theo, sắc mặt tái xanh, vốn bọn họ nghĩ bản thân chỉ đối mặt với một mình Phương Nguyên, không ngờ đột nhiên lại xuất hiện nhiều người như vậy.

Sự tình lập tức trở nên vướng tay chân.

Trong lúc bọn họ buồn bực mất tập trung thì Phương Nguyên cũng ngẩng đầu nhìn Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn.

Vẫn áo bào xanh, tay áo lớn, thần sắc bình tĩnh, nhưng với sự xuất hiện của nhiều người, hắn như đã thay đổi, trong mắt nhiều người, trên người hắn tựa như xuất hiện một loại khí thế nào đó, như hào quang giống như trên người Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn.

Đó là mong muốn con người hướng tới.

- Ta vốn tưởng rằng ngươi thật sự chiếm hết đại thế thiên hạ, nhất thống bốn phương, mang đại thế mà lấy thiên hạ!

Hắn nhìn Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, chỉ cươi cười, nói:

- Bây giờ nhìn lại, ngươi còn kém xa. . .

Khí cơ trong đất trời trở nên cực kỳ nghiêm ngặt.

Như kính vị thủy, chỉ cần một khí cơ vi diệu đã có thể va chạm lẫn nhau.

Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn từ khi xuống núi tới nay, đã truyền thụ đại đạo pháp, thành lập liên minh khắp nơi, khí thế vô cùng to lớn. Trong mắt người nào, hắn đều vì khí vận thiên địa mà sinh ra, lòng người hướng tới, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã được người trong thiên hạ tán thành, có thể nói là trái tim của thiên hạ, ngay cả Tiên Minh cũng không sánh nổi. Trước mặt hắn, chỉ còn sáu đại Thánh địa là những cái đinh chưa nhổ được, một khi nhổ, hoàng bào có thể mặc vào, đăng cơ làm chủ Thiên Nguyên, vì thế, hắn mới nhất định phải mượn tên Hắc Ám Ma Chủ mang binh đánh Lang Gia Các.

Đúng như Phương Nguyên từng nói, Dịch Lâu tuyên bố Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận thôi diễn thành công, kết minh Tiên môn Vân Châu, quân đội Thần Ma, Tiểu Thất tử Trung Châu, cùng những người có được Long hồn từ tay Phương Nguyên, đồng thời tán thành lý niệm Trung Châu thế gia, vì hắn đã từng có ân huệ, mang cơ hội cho các tướng sĩ Huyền Giáp Ma Biên, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn gọi là đại thế khỏa thân, liền trở thành một chuyện cười, cái gì mà quy tâm thiên hạ, rõ ràng người trong thiên hạ không phục ngươi còn nhiều lắm.

Vào lúc này, người phía Đông Hoàng Sơn sắc mặt vô cùng khó coi.

Bọn họ cũng ý thức được vấn đề chỗ nào, vốn nghĩ Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn căn bản sẽ không có đối thủ, nhưng đối thủ vẫn xuất hiện, Phương Nguyên ở Dịch Lâu bế quan, sắp sửa nuôi thành đại thế, cũng không hoàn toàn bị chặt đứt.

Hơn nữa, bây giờ chỉ có những người này đứng ra mà thôi, ai biết thiên hạ còn ẩn giấu bao nhiêu người?

Nếu lại nghĩ để Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn dựa vào sức mạnh đại thế, trực tiếp nghiền ép hắn cũng không có ý nghĩa gì, lấy khí thế phân thắng thua, chỉ có một cơ hội, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn bây giờ không thể lại lấy khí thế áp đảo hắn, trừ phi hai bên trực tiếp một lời không hợp, đại chiến trước Lang Gia Các, thế nhưng làm như vậy, thiên hạ này nhất định phải loạn.

Sáu đại Thánh địa nhận ra được ý đồ của Đông Hoàng Sơn ý nhưng vẫn không có biện pháp trực tiếp nhảy ra đối đầu, nguyên nhân ngoại trừ chỉ có một mình Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đi ra con đường kia, nắm giữ số mệnh thành tựu Đại Thừa, còn bởi vì bốn chữ "Thiên hạ đại loạn", bọn họ không thể cứng đối cứng vơi Đông Hoàng Sơn, bằng không nhất định sẽ xúc động thiên hạ đại loạn, bọn họ liền trở thành tội nhân.

Chuyện này cũng giống như chơi cờ, xem ai chiếm được tiên cơ.

Hoặc là nói xem ai lòng dạ ác độc, không tiếc phá huỷ thiên hạ này.

Trước đây Đông Hoàng Sơn chiếm được tiên cơ, sáu đại Thánh địa vô cùng bị động, dù không hài lòng cũng không dám hành động.

Nhưng không nghĩ tới, bây giờ do tấn công Lang Gia Các, Đông Hoàng Sơn bị Phương Nguyên ngăn lại, hơn nữa không ngờ một người tựa phế nhân như Phương Nguyên lại được nhiều người ủng hộ đến vậy, khiến Đông Hoàng Sơn rơi vào cảnh khốn khó.

Thật muốn đánh sao?

Bọn họ có thể mạnh mẽ đánh Lang Gia Các, bởi vì trong Lang Gia Các có Hắc Ám Ma Chủ, danh chính ngôn thuận.

Cũng bởi vì trong Lang Gia Các có vô số điển tịch, có thể để cho thế gia đạo thống, chiếm được nhiều chỗ tốt.

Nhưng đánh Phương Nguyên thì không giống nhau, Dịch Lâu chọn vào lúc này, tuyên bố Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận đã thành, chính là đang vì Phương Nguyên tạo thế, bây giờ Phương Nguyên chính là người có công đức lớn nhất, chém giết Phương Nguyên, chỉ có thể khiến người trong thiên hạ bất mãn, hơn nữa đại chiến một trận với những người bên cạnh Phương Nguyên, biến số quá nhiều, chỉ có hi sinh và hao tổnânhf không nhìn thấy lợi ích thực sự.
Chương 1672 Đạo bất đồng, các bên tranh đấu (2)

Trong hoàn cảnh này, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn tự cho bản thân là người mưu lược vô song cũng cảm thấy không biết làm sao.

Điều mấu chốt là hắn có thể cảm giác được, nguời phía bên hắn, nhân tâm tán loạn, khi nghe đến Dịch Lâu tuyên bố Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận thôi diễn hoàn thành, rõ ràng có rất nhiều người nhìn Phương Nguyên với ánh mắt thay đổi, đó là một loại ánh mắt kính phục mà cảm kích, tuy rằng rất vi diệu, nhưng đặt ở quan hệ đối địch, đây chính là một loại biến số khiến người ta không muốn nhìn thấy nhất.

Nhìn thấy tiểu bối Tần gia, Vương gia, Đạo tử xuất hiện thì bên cạnh mình, trong những cao thủ, cũng có không ít người trong lòng đang loạn, đặc biệt là người mấy người có Long hồn, thậm chí bọn họ theo bản năng trốn trong đám đông, tựa như không muốn đối mặt với ánh mắt nhìn bọn họ, bọn họ có thể đánh nhau sống chết cùng mấy người Phương Nguyên sao?

Vừa bị sức mạnh Thần Ma đại quân uy hiếp.

Thần Ma đại quân do Tiên Minh toàn lực chế tạo, thực sự quá khủng bố, không có bao nhiêu người đồng ý chính diện đụng tới!

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn trong giây phút này trong lòng loạn như ma.

Tuy nhiên, sắc mặt Tiểu Thánh sư Đông Hoàng Sơn vẫn khá bình tĩnh, sau khi nghe Phương Nguyên nói, chậm rãi nhìn về phía trước, đảo mặt nhìn mọi người bên cạnh Phương Nguyên, hắn nhìn rất chăm chú, nhưng trong ánh mắt, cũng không có ý căm ghét, sau đó nói với Phương Nguyên:

- Xem ra ta làm còn chưa đủ tốt, vì lẽ đó thiên hạ này, còn có rất nhiều người cũng không đồng ý con đường của ta!

- Có thể không phải con đường của ngươi chưa đủ tốt, mà bởi vì con đường của ngươi là sai!

Phương Nguyên nhanh chóng đón lời.

Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn nói:

- Con đường của ta nhất định là đúng, ta ở Đông Hoàng Sơn từng xem điển tịch viết về vô số lần Thiên Nguyên đối kháng đại kiếp nạn, cũng phân tích qua thế cục hôm nay, ta biết lần này đại kiếp nạn đến, sẽ khủng bố cỡ nào, cũng biết bây giờ Thiên Nguyên nghênh chiến đại kiếp nạn thì sẽ xuất hiện bao nhiêu mầm họa, nên ta mới lựa chọn con đường này, đây là con đường đơn giản nhất cũng hữu dụng nhất.

Phương Nguyên lắc lắc đầu, trả lời đơn giản:

- Con đường này ta không đồng ý!

Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn lạnh lẽo nhìn hắn, nói:

- Trước khi ta xuống núi, không biết ngươi, sau khi xuống núi đã từng xem những chuyện ngươi làm. Ngươi từ một người yếu ớt đi lên, có thể đi đến một bước này, đã rất đáng gờm, nhưng dù sao ánh mắt của ngươi vẫn quá thiển cận, cũng quá lý tưởng, ngươi không biết lòng người có thể xấu xa thế nào, vì thế ngươi sẽ thất vọng, các ngươi cảm giác mình đã chuẩn bị đủ tốt, nhưng trên thực tế còn chưa đủ, bây giờ ngươi ngăn cản ta, cảm giác mình làm đúng chuyện, nhưng nếu như tương lai đại kiếp nạn thật sự giáng xuống, Thiên Nguyên không chống đỡ được, như vậy cái mà các ngươi gọi là đúng chuyện, kỳ thực chính là chuyện ác trên đời.

Phương Nguyên chăm chú suy nghĩ một lúc lâu, vẫn lắc đầu.

Bỗng nhiên cảm giác được, vị Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn kỳ thực rất giống Hắc Ám Ma Chủ.

Ở khía cạnh nào đó, hắn cũng cảm thấy Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn nói rất có đạo lý, bởi vì ở một thời điểm nào đó, hắn cảm giác thế cuộc thiên hạ khiến người ta tuyệt vọng, cũng từng ở một thời điểm nào đó, trong lòng bỗng nhiên sinh ra ý niệm như vậy.

Cũng vì ý niệm này, hắn mới đi tới Ma Biên, đi tới Yêu Vực.

Có điều, hắn theo đuổi là âm thanh đồng tình của tất cả mọi người, nhưng Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn lại dứt khoát không để cho người ta lên tiếng, hắn làm càng quyết tuyệt hơn, nhưng ngay cả Phương Nguyên cũng phải thừa nhận, có lẽ Đông Hoàng Sơn như vậy càng hữu dụng hơn.

Thế nhưng, ai dám đánh cược đây?

Suy cho cùng chúng ta phải rút kinh nghiệm, sự xuất hiện của Vương triều Hắc Ám không có mang đến kết quả tốt.

- Xem ra ngươi vẫn muốn ngăn cản ta.

Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đánh giá sắc mặt Phương Nguyên, nói chung cũng có chút thất vọng.

- Ngươi là một người thông minh, nhưng càng thông minh, có lúc càng đáng ghét, bởi vì người thông minh, sẽ có suy nghĩ của riêng họ, cũng sẽ có chút ngu xuẩn, giống như ngươi, ngươi nhất định phải ngăn trước mặt ta, cản đường của ta, hay là có người nói với ngươi, để ngươi đối mặt ta, ngăn cản con đường đi của ta, kéo dài tới đại kiếp nạn hàng lâm, nhưng không biết ngươi có nghĩ tới không, điều này là không đúng!

Hắn hít sâu một hơi, biểu hiện cực kỳ nghiêm túc:

- Có thể ngươi sẽ trì hoãn con đuờng của ta một quãng thời gian, nhưng vẫn sẽ bại, tất cả những người bên cạnh ngươi cũng sẽ bại, đánh đổi một cái giá cực kỳ nặng nề, kết quả chỉ khiến Thiên Nguyên càng thêm suy tàn, có câu nói có lẽ ngươi cũng hiểu rõ, dù sao ngươi cũng không phải Hóa Thần, chênh lệch giữa chúng ta càng ngày càng lớn, mỗi một ngày trôi qua, ngươi sẽ càng yếu hơn, mãi cho đến khi ngươi hoàn toàn không phải là đối thủ của ta, mà kết quả, cũng chỉ kéo dài con đường của ta mà thôi.

Lời hắn nói cũng làm cho Phương Nguyên có chút bất ngờ.

Xem ra đây cũng là một người cảm khái, ít nhất hắn cũng đoán được chuyện của lục đại Thánh địa muốn làm.

- Có vẻ ngươi rất tự tin!

Qua rất lâu, Phương Nguyên mới chậm rãi ngẩng đầu, hắn nhìn Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, trên mặt không chút sợ hãi, cũng không có vẻ gì là phẫn hận, càng không có quyết tuyệt chết vì đạo, cũng vô cùng bình tĩnh, nói:

- Ngươi nói rất có đạo lý, một số chuyện đoán cũng rất chính xác, đạo tâm cũng kiên ổn hơn ta tưởng tượng, nhưng có một việc ngươi nói sai rồi.
Chương 1673 Lấy thiếu luyện đủ, từ không luyện có (1)

Mặt Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn trầm xuống, ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên.

- Đạo của ngươi cũng không phải là đạo duy nhất, cũng không cường đại như tưởng tượng.

Phương Nguyên nhìn hắn, chậm rãi nói.

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn đã nghe đến mặt mày tức giận.

Mà Phương Nguyên lại nhẹ nhàng lắc đầu, tiếp tục nói:

- Nói ra cũng có chút đáng tiếc.

- Từ khi ngươi xuống núi, ta rất cảm kích những việc ngươi làm, làm người ngay thẳng chính trực, nắm giữ đại thế, thậm chí dù có thừa dịp ta ở Dịch Lâu bế quan, muốn đoạt thiên hạ đại thế này, đoạt tên Thánh Sư, ngươi cũng đều dựa vào bản lĩnh thật sự của chính mình mà đoạt, nếu thật sự đoạt được, ta không có gì để nói, nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên có tâm tư xấu, cắt đứt tiên lộ nhập Côn Luân Sơn của ta.

Vừa nói chuyện, hắn vừa bước về phía trước, tiếng nói hơi trầm xuống:

- Huống chi, ngươi căn bản còn không nhịn được.

- Rầm rầm…

Phương Nguyên bước lên một bước, trong thiên địa cuồng phong nổi lên.

Áo bào hắn bị cuồng phong thổi bay lên, âm thanh như ẩn chứa một loại đạo uẩn nào đó, tay áo tung bay đánh tiếng vang dội đủ để vùng thế giới này nghe rõ, vang vọng bên tai.

Mà tinh thần khí cả người hắn cũng liên tiếp tăng vọt, giống như có một cái thang dưới chân hắn, từng bậc từng bậc tăng lên, đưa hắn đến trời cao. Thần uy vô tận gào thét, đạt đến cân bằng cùng thiên địa.

Một loại cảm giác không cách nào nói rõ từ trên người Phương Nguyên bay ra, tất cả mọi người từ xa nhìn hắn, giống như hắn trở thành trung tâm thiên địa.

- Hắn đang làm gì thế?

Trên một đóa đằng vân bên cạnh, mấy người Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Thiên Khôi Thánh Nhân, Lão tổ tông Vong Tình Đảo sắc mặt đại biến, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Ngay cả ở cảnh giới này như bọn họ, cũng không nhìn ra việc hiện tại Phương Nguyên muốn làm.

Đối diện với Phương Nguyên, trong vạn quân, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn sắc mặt vô cùng kinh hãi.

Hắn nhanh chóng gỡ mọi chuyện cần thiết trước sau một lần, thiên hạ đại thế, vinh quang danh vọng, các loại bố trí trong thiên địa, chỉ có Tiểu Thánh Sư mới có thể đi thông con đường, trái tim mới chậm rãi trầm xuống.

Miệng phun ra một ngụm trọc khí, hắn cười lạnh:

- Mặc kệ ngươi mê hoặc thế nào, cũng chỉ là chuyện cười mà thôi.

Muốn vào trong thiên địa, Tiên Nguyên đã không còn, trong thế gian Nguyên Anh đã là cảnh giới tối cao, cũng chính Phương Nguyên cũng không biết khi nào mới tiếp cận Hóa Thần.

Dưới loại tình huống này, có lẽ hắn có thể lực áp bách Hóa Thần, triển lộ thực lực kinh ngươi, nhưng cảnh giới của hắn vĩnh viễn không đạt được cảnh giới Hóa Thần chân chính. Một người vĩnh viễn không đạt đến được cảnh giới Hóa Thần, dù xuất sắc thế nào cũng không thể làm nên chuyện.

Không thể cùng đẳng cấp với Tiểu Thánh Sư nhà hắn.

Lúc trong lòng hắn lóe lên những ý niệm này, Phương Nguyên đang kết ấn trên không trung.

Lúc này, toàn thân Phuơng Nguyên có tầng tầng thần quang nhấp nhô, duờng như cả nguời hắn được phủ thêm một tầng thần quang mỏng. Dưới áo bào xanh lưu động, hai mắt phun ra nuốt vào, vạn vật thiên địa bị thần quang trên người hắn chiếu rọi, xuất hiện một đạo ánh sáng pháp tắc mắt trần có thể thấy được. Những pháp tắc kia giống như vô số thiết liên, xuyên qua thiên địa, cũng xuyên qua vạn vật trong thiên địa.

- Ta thực sự không biết, một người thông minh như ngươi sao có thể ra hôn chiêu để cắt tiên lộ của ta.

Thần quang hai mắt Phương Nguyên khuấy động, vào lúc này nhìn về phía Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn.

Vẻ mặt của hắn như cười như không, mang theo chút tiếc hận, không hiểu nói:

- Chẳng lẽ người giống như ngươi đều không hiểu đạo lý vậy sao? Con đường của ta ở trong lòng ta, không phải ở Côn Luân Sơn, ngươi đánh gãy con đường của ta ở Côn Luân Sơn thực chất cũng đánh mất con đường của mình.

Giải thích xong cũng là lúc pháp ấn thứ nhất kết thành.

Ầm ầm.

Trước người hắn xuất hiện một con Chu Tước Lôi Linh to mười mấy trượng, trên người lôi điện quấn quanh chói mắt, hai cánh xòe to, bay lượn trong hư không, khiến cả phiến hư không xuất hiện lôi điện dày đặc, lưu hỏa khắp nơi trên mặt đất.

Đây chính là Phương Nguyên tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi dẫn luyện ra Chu Tước Lôi Linh.

- Ta lấy Ly Hỏa luyện Chu Tước.

Phương Nguyên nhìn bản thân trước Chu Tước Lôi Linh, nhẹ nhàng phất tay chỉ.

Lấy trời làm sách viết xuống vô số phù văn.

Những phù văn, hắn đột nhiên viết xuống là là Ly Hỏa Thần Uẩn, còn Cửu Long Ly Hỏa thì hắn luyện hóa đã lâu, lĩnh hội thấu đáo, bây giờ hạ bút mà viết xuống liền hóa thành từng đạo thần ý, so với Ly Hỏa không sai chút nào, khiến người ta vô cùng ngạc nhiên.

Cửu Long Ly Hỏa đốt nướng thiên địa, uy lực vô tận, có danh xưng là bán bộ Tiên Nguyên.

Đương nhiên, mặc dù chỉ là bán bộ nhưng cách biệt một trời một vực so với Tiên Nguyên chân chính, cái có thể hại người, cái có thể làm cho chính mình bước ra một cảnh giới, không thể so sánh. Dù thế, Phương Nguyên vẫn có thể tham ngộ được uy lực Ly Hỏa đầy đủ, đồng thời viết tiếp phù văn, bỗng dưng hắn dẫn xuất, trong mắt chúng tu là hành vi kinh người.

Có điều chúng tu không hiểu, Phương Nguyên vốn có Ly Hỏa chân chính, vì sao chỉ lấy thần ý?

Còn chưa nghĩ rõ ràng, đã thấy Phương Nguyên viết những phù văn sau cùng, tay áo phất lên.
Chương 1674 Lấy thiếu luyện đủ, từ không luyện có (2)

Vô tận Ly Hỏa phù văn đột nhiên bay về phía Chu Tước Lôi Linh, từng cái từng cái quấn quanh Chu Tước, trong mắt chúng tu chỉ thấy ánh lửa chói mắt, giống như hóa thành thái dương to lớn, rực sáng, treo lơ lửng giữa không trung.

Rất nhiều người tu vi thấp, mắt bị lóa lên, nhìn mọi thứ một cách mơ hồ.

Chờ đến khi thanh tỉnh đã phát hiện Chu Tước thay đổi.

Thân thể sinh ra lân hỏa, đầu mọc sừng rồng, móng rồng sinh gai, bên người còn có chính long ảnh hiển hiện, lay động thần uy tập cuốn tứ vực.

Chu Tước đã hóa thành Long Tước.

Phương Nguyên lại lấy Ly Hỏa chân ý, tu luyện tiến vào trong cơ thể Chu Tước, khiến đạo Lôi Linh có sức mạnh tăng đến cực hạn, người ngoài nhìn vào đã không thể phân biệt được Long Tước này là do thần thông biến ảo, nó tồn tại chân thực như một sinh linh.

- Cuối cùng hắn…

Người bên ngoài không hiểu, chỉ ngưng thần dò xét.

Phương Nguyên vô cùng căng thẳng, một khắc không ngừng, sau khi luyện xong, vươn ngón tay ra xa, bên cạnh hắn một con Thanh Lý to lớn bay ra, xem hư không là hồ lớn, bơi qua bơi lại quanh đầu Phương Nguyên, hơi nước lan tỏa khắp hư không.

Mà một tay khác của Phương Nguyên vạch ra trên không trung, theo ngón tay của hắn, một đạo phù văn từ không trung hiển hóa ra ngoài, không trung bỗng nhiên xuất hiện một con sông lớn, lao nhanh đáng sợ, âm u đầy tử khí, hoành rơi trong hư không. Chúng tu xung quanh nhìn thấy phía dưới một đầu Minh Hà to lớn, trước đây Phương Nguyên đã từng mượn dùng Minh Hà Thủy để ngăn địch.

Tương tự như Ly Hỏa, Minh Hà này cũng tồn tại như bán bộ Tiên Nguyên.

Không thể dùng đến Hóa Thần nhưng đồng dạng có thể thương tổn Hóa Thần và tu sĩ cảnh giới cao.

Trước đó Phương Nguyên hiểu thấu đáo Ly Hỏa, bây giờ cũng hiểu thấu đáo Minh Hà, đồng thời lấy phù văn hiển hóa như thế.

- Ta lấy Minh Hà luyện Thanh Lý…

Dưới điều động pháp lực của Phương Nguyên, Minh Hà này lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được quấn quanh Thanh Lý, từng chút một rót vào trong Thanh Lý, sau đó biến hóa ra pháp tắc vô tận, bên ngoài Thanh Lý lại hóa ra hư ảnh đỏ rực, truy đuổi bơi lội cùng Thanh Lý, một con là thủy thần thiên hạ, tích tụ thần quang, một con là ma quang mãnh liệt, mang theo huyết khí, đầu đuôi tương giao.

Phía trước là Thanh Lý, phía sau là Tử Lý không ngừng du động quanh nguời Phương Nguyên, tựa như Thái Cực Đồ to lớn. Phương Nguyên ở trong vị trí trung tâm Thái Cực Đồ, trên người thần quang quấn quanh, giống như vị thần trên Thái Cực.

Những người xung quanh nhìn được màn quỷ dị này, hoa mắt chóng mắt.

- Ta lấy Lôi Thụ luyện Thần Liễu…

Pháp ấn trên tay Phương Nguyên nhìn khá chậm chạp nhưng kỳ thực rất nhanh, một bước tiếp một bước, nước chảy mây trôi.

Luyện hóa Thanh Lý, phía sau hắn liền xuất hiện một hư ảnh Bất Tử Liễu, bây giờ theo pháp tắc tăng trưởng, hư ảnh Bất Tử Liễu cũng cao lớn hơn nhiều lần, như muốn đỉnh thiên lập địa, lôi điện vạn thiên rủ xuống, quét tới quét lui trong hư không.

Một gốc Bất Tử Liễu rất huyền diệu, nhưng trong mắt chúng tu xung quanh vẫn còn thiếu chút thần tính.

Vào lúc này, Phương Nguyên vẫn đưa tay viết phù văn.

Từng đạo phù văn huyền diệu, thế mà hóa thành một fốc cây nhỏ, cây nhỏ này như thật như ảo, chỉ cao hơn bảy thước, phía trên quấn quanh lôi điện, giống như có một vài vần điệu tuyệt vời có thể hòa hợp cùng thiên địa.

Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên thấy gốc cây nhỏ, hơi ngẩn người, nghĩ tới điều gì, trong lòng thầm tính “Hồng Nhi xử lý chính sự không được, lại hiểu được cách lấy lòng, ta cũng không biết lúc nào nó đưa Thất Bảo Lôi Thụ cho tiểu tử này tìm hiểu không biết.”

Một ý niệm thoáng lên trong đầu, Phương Nguyên đã nhập những phù văn đó vào trong thân Bất Tử Liễu.

Trong giây phút đó, đột nhiên Bất Tử Liễu lại tăng vọt, cành liễu lôi điện rủ xuống trở nên đa dạng gấp trăm lần.

Từng đạo lôi điện từ gốc mà lên, dọc theo thân cây chảy đến ngọn cành liễu, lại vẩy ra xung quanh Phương Nguyên, giống như thiên địa tuần hoàn không thôi. Mỗi một lần tuần hoàn, sinh cơ Bất Tử Liễu tăng lên một đoạn, tới cuối cùng cho người ta một loại cảm giác huyền diệu không cách nào hình dung được, như trở thành bất tử bất diệt chân chính, tương hỗ vô hạn, được đến Đông Phương Mộc Linh chân đế.

- Sau khi lấy Thất Bảo Lôi Thụ luyện Bất Tử Liễu, cũng chỉ còn lại…

Phương Nguyên cảm ứng được biến hóa của Bất Tử Liễu, trong lòng có chút thỏa mãn, lại lần nữa chỉ ra ngón tay.

Ầm.

Bỗng nhiên, trong thanh khí lưu chuyển, một con Kim Cáp cực lớn xuất hiện dưới chân hắn, Kim Cáp này cao chừng trăm trượng, ngồi xổm nơi đó, tựa như một tòa núi lớn, toàn thân trên dưới kim quang mãnh liệt, như muốn thôn thiên nuốt địa.

Không ít tu sĩ nhìn Kim Cáp, hoa mắt mà thốt lên:

- Thật uy phong!

Phương Nguyên nhìn Kim Cáp, đánh rơi một tia thanh khí, thấp giọng nói:

- Ngươi nuốt Thần Ma thiên địa lâu như vậy, nên luyện hóa đi.

Cô cô.

Trong cơ thể Kim Cáp như có tiếng sấm vang dội.

Toàn thân nó như biến thành hơi mờ, chúng tu có thể nhìn rõ thân thể nó, bên trong có một vùng thế giới vô cùng to lớn, thế giới này chính là thế giới Ma Đạo Thần Ma, trọng tâm Ma Đạo Thần Ma chính là Đại Tự Tại Thần Ma Cung, mà Đại Tự Tại Thần Ma Cung lại là ma kim hiếm thấy trong thiên địa luyện thành, mà hiện tại ma kim cùng thân thể Kim Cáp tan ra một chỗ.

Ầm ầm ầm ầm!

Tứ đại Lôi Linh được luyện thành, khí thế hoàn toàn khác biệt, như trở thành một loại thần vật khác.
Chương 1675 Luyện Hóa Thiên Lôi thành Tiên Nguyên (1)

Mỗi một loại đều có ám hợp thiên địa huyền diệu biến hóa, bây giờ Long Tước bay trong hư không trước người Phương Nguyên, Thanh Lý Tử Lý du động trên đỉnh đầu hắn, Bất Tử Liễu đứng sừng sững sinh trưởng sau lưng hắn, Kim Cáp ngồi chồm chổm trên mặt đất ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên trong không trung.

Chúng tu xung quanh nhìn bốn đạo Lôi Linh, trong lòng đại chấn.

- Đây là thần thông gì?

- Tuy hắn không phải là Hóa Thần, nhưng có bốn đạo Lôi Linh này, Hóa Thần bình thường, sao có thể…

- Một thân thần thông luyện hóa tứ đại thần vật, nếu có thể là Hóa Thần chẳng phải là…

- …

- …

- Lấy thiếu luyện đủ, lấy không luyện có…

- Hóa Thần, nhất định phải có Tiên Nguyên sao?

Trong chốc lát luyện tứ đại thần vật, Phương Nguyên thở dài một hơi, sau đó hắn lầm bầm lầu bầu, thân hình lại tăng lên nữa, giống như mở ra vô tận, dài đến đỉnh thiên lập địa, tay áo hai bên người rủ xuống, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về cửu thiên, tự nói:

- Thế gian này có Thiên Đạo Trúc Cơ, sao không ai nghĩ tới cũng có thể thực hiện Thiên Đạo Hóa Thần?

Lời Phương Nguyên vừa dứt, trong hư không, thần quang mãnh liệt.

Tứ đại thần vật xung quanh Phương Nguyên đều đồng thời tạo nên tầng tầng thần quang, Long Tước, Âm Dương Lý, Bất Tử Liễu, Thần Ma Kim Cáp, trên người tạo nên thần quang, dường như từng vòng gợn sóng, xoay quanh người Phương Nguyên, vòng vòng xoay tròn không ngớt.

Bọn họ đều thông qua Tiên Nguyên tàn khuyết luyện hóa ra thần vật, trong Long Tước có Ly Hỏa pháp tắc.

Trong Âm Dương Lý, có Minh Hà pháp tắc.

Bất Tử Liễu, dung hợp Thất Bảo Lôi Thụ pháp tắc.

Thần Ma Kim Cáp thì càng không cần nói, chính là nhét Đại Tự Tại Thần Ma vào bản thân.

Bốn đạo thần quang ngưng tụ trên người Phương Nguyên, trên người hắn dung hợp Huyền Hoàng nhất mạch, hình thành một vòng xoáy khổng lồ, Huyền Hoàng nhất mạch, vốn là khí tức thiên địa, trong đó có sức mạnh Đại địa, hội hợp với tam đại thần vật, đã hình thành rồi đuợc ngũ hành luyện chế, mà ngũ hành được luyện chế này lại giao hòa lẫn nhau, cuối cùng hình thành sức mạnh vô cùng khủng bố, xông thẳng lên cửu thiên.

Như một đạo quang trụ, sinh trưởng trong nháy mắt, nhắm thẳng ra thế giới bên ngoài.

Đây là sức mạnh thương khung trong Huyền Hoàng nhất mạch.

Từ lúc đầu tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, Phương Nguyên cũng đã cải thiện phương pháp này, vốn trong Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, một dẫn cuối cùng chính là Thổ Tướng Lôi Linh, nhưng Phương Nguyên lại tu luyện nó thành thiên địa, lấy Huyền Hoàng nhất mạch làm chất dẫn, lấy bản thân làm Lôi Linh.

Mà Huyền Hoàng khí lại dung hợp ý nghĩa của thiên địa, bây giờ ngũ hành tụ hội, dư lực chưa tiêu, đã tiến thêm một bước.

Ngũ hành gặp nhau, tiến thêm một bước chính là trời!

Phương Nguyên mượn tứ đại thần vật cùng một thân pháp tắc của hắn, dẫn rơi xuống thiên đạo!

Trong mắt những người tu hành ở đây, có không biết bao nhiêu người vô cùng kinh ngạc, ngơ ngác nhìn trên đỉnh đầu Phương Nguyên, một đạo quang trụ xông lên cửu thiên, làm cho mây đen dày đặc trên cửu thiên biến mất, một lỗ thủng bị phá vỡ, xông thẳng lên trời, lộ ra một cái động, mà trong động này lại trực tiếp đi lên, trên trời cao thoạt nhìn tựa như không hề có thứ gì, tinh khiết tới cực điểm.

Trời cao không hề vắng vẻ.

Khi khí cơ trên người Phương Nguyên hiển lộ, trong bầu trời, bắt đầu có gợn sóng vô tận xuất hiện.

Gợn sóng kia hình thành một vòng xoáy.

Một lát sau, ở giữa vòng xoáy như có một đạo tử lôi khủng bố, từ trên trời giáng xuống, rơi thẳng xuống người Phương Nguyên.

- Khách khách khách.

Sau một đạo lôi tử có càng nhiều lôi tử hơn.

Từng đạo từ trên bầu trời rơi xuống, dày đặc, như một cánh rừng từ bầu trời rơi xuống.

Những tử lôi kia kia mạnh mẽ làm người ta phải kinh ngạc, dường như có thể hủy diệt tất cả, nhưng Phương Nguyên đã sớm có chuẩn bị, lúc tử lôi rơi xuống, hắn đã giơ hai tay nâng lên, từng đạo tử lôi lúc này như biến thành rắn, giun,côn trùng biết nghe lời, quấn quanh bên cạnh hắn, vặn vẹo bốc lên, vô cùng cổ quái, hình thành một quả cầu sấm sét cực lớn.

- Ngũ hành hợp làm một, có thể từ không sinh có, tái tạo càn khôn!

Phương Nguyên thấp giọng ngâm nga, pháp ấn trên tay biến ảo liên tục mấy lần.

- Ào ào ào. . .

Xung quanh tứ đại thần vật, những ánh sáng thần thánh khác nhau xuất hiện, đổ vào quả cầu sấm sét.

Kim!

Mộc!

Thủy!

Hỏa!

Mỗi lần thần quang đánh vào, quả cầu sấm sét liền biến hóa một phần, khí tức hủy diệt bên trong càng lúc càng dày đặc, sau khi bổn nguyên tứ đại thần vật đều bị quả cầu sấm sét luyện hóa, quả cầu sét đã biến thành đen tuyền, nhưng cuối cùng Phương Nguyên Huyền Hoàng nhất mạch vào trong đó thì quả cầu sấm sét đen tuyền chợt lại biến đổi, hóa thành một màu sắc không rõ ràng.

Dường như có vô số màu sắc, mà cũng giống như không có màu nào.

Khí tức hủy diệt như đạt tới cực điểm, cũng lại giống như bị hủy diệt rồi sống lại, xuất hiện sinh cơ vô tận.

. . .

. . .

- Cuối cùng là hắn đang làm gì?

- Lấy thuật luyện đan luyện Thiên Lôi, sẽ luyện ra cái gì?

Lúc này, không biết bao nhiêu người thay đổi sắc mặt, ngay cả chủ Thánh địa cũng tỏ vẻ bối rối.

Mà Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn cũng ngồi thẳng lên.

. . .

. . .

Chỉ có Phương Nguyên, nhìn sấm sét hỗn loạn thoả mãn gật gật đầu.

Tâm tình của hắn cũng tốt đẹp, nhẹ giọng nói:

- Đây chính là Tiên Nguyên của ta.

Ads
';
Advertisement