Chương 1661 Huỷ diệt Hóa Thần (1)
Ngay từ đầu bọn họ còn có chút hổ thẹn trước mặt Phương Nguyên, không muốn ra tay với hắn, nhưng sau khi Liễu Tây Trần là người đầu tiên ra tay với Phương Nguyên, chúng tu cũng không quan tâm nhiều như vậy, nhất là khi nhìn thấy nhiều người nhảy ra lại khó có thể kiềm nén, sợ người khác đoạt mất cơ hội này. Vì vậy bỏ qua thể diện cùng lúc xông về phía Phương Nguyên, trên mặt không có chút hổ thẹn, dù sao vừa rồi không phải vị đứng đầu Lục đạo này cũng nói muốn bọn họ cùng tiến lên sao?
- Bá…
Có một thanh niên áo lam phi thân lên trời, tay nắm pháp ấn triệu hồi nửa dòng sông lớn, dễ dàng khiến không trung chìm trong biển nước, lại biến nửa dòng sông này thành một cái roi, xuyên thấu hư không, chậm rãi đánh thẳng về phía Phương Nguyên.
- Hô…
Một nữ tử áo choàng đỏ phi lên, trên đỉnh đầu ngưng tụ đại đạo pháp tắc, hình thành một đoàn mây lửa không thể nào hình dung, ước chừng vài dặm, như một lốc xoáy lớn đánh thẳng về phía Phương Nguyên ở dưới. Bên trong mây lửa kia đều là hỏa diễm do pháp tắc ngưng tụ thành, xu thế đáng sợ, đủ để đốt sạch vạn vật, ngay cả hư không cũng trở nên vặn vẹo bởi hỏa diễm này.
Mà hai bên lại có người sử dụng sức mạnh Kiến Mộc, sau lưng giống như có hư ảnh Kiến Mộc nối liền trời đất, pháp tắc xỏ xuyên, vạn vật thiên địa dường như đều bị mắc lại ở đây, cho dù Thần Ma tái thế cũng không thể đối kháng với sức mạnh này.
Cũng có người sử dụng Kim Đạo Tiên Nguyên bao phủ khắp bầu trời, đại đạo kim quang hội tụ giống như muốn cắn nát tất cả.
Nhưng đáng sợ nhất không phải ai khác mà chính là người có Long hồn trên thân, tuổi người này ước chừng hai mươi, mặt như quan ngọc, thoạt nhìn có chút nhu nhược, nhưng Long hồn quấn quanh trên người lại như một con rồng lớn, xé rách hư không tiến tới, những nơi long trảo lướt qua đều gió nổi mây vần, lôi điện ầm ầm, đại đạo pháp tắc đã dập nát lại tái sinh dưới lôi điện này, vô cùng hung hăng cường hãn.
Thời điểm đám cao thủ liều chết tiến tới, tốc độ của hắn cũng là nhanh nhất, là người đầu tiên tới trước mặt Phương Nguyên, hung hăng chụp tới.
Người này chính là Đạo Tử của Lục gia Trung Châu hiện giờ!
Vị Đạo Tử Lục gia này lúc trước đã chết khi kề vai chiến đấu với Phương Nguyên ở trong Long Tích Nam Hải.
Phương Nguyên cảm động và ghi nhớ ân đức những người kia liền tặng Long hồn cho rất nhiều thế gia tham dự Long Tích Nam Hải, vị Đạo Tử Lục gia này cũng vì thế mà có được Long hồn. Nhưng sau khi luyện hoá Long hồn, nhìn thấy Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn xuất thế, sau khi phân tích thế cục liền đi theo Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, cam nguyện đi theo bên cạnh Tiểu Thánh Sư làm tuỳ tùng.
Người giống như hắn thật ra còn có vài người, đều đang đứng phía sau Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn.
Nhưng những người này thấy Phương Nguyên chặn đường đều không đứng ra, chỉ có Đạo Tử Lục gia là người đầu tiên xông vào.
Hắn là tu sĩ luyện hoá Long hồn, tuy bình thường Long hồn không được xem là con đường tu hành chân chính, chỉ có thực lực ngang bằng với Hóa Thần, nhưng cũng vì nguyên nhân này, một khi luyện hoá thành công Long hồn, sức mạnh sẽ tăng lên cực nhanh, mạnh hơn so với một số tu sĩ vừa Hóa Thần.
Trận chiến cuồng bạo trong chốc lát liền bùng nổ.
Bất kể là ai thấy cảnh tượng này đều kinh hãi.
Ước chừng có bảy tám vị tu sĩ cảnh giới Hóa Thần cùng tiến lên ra tay với Phương Nguyên…
Cho dù đều là tu sĩ tiểu bối vừa tiến vào Hóa Thần không lâu, nhưng cũng đều là Hóa Thần!
Trên đời này, có mấy người nhìn thấy cảnh tượng bảy tám tu sĩ Hóa Thần liên thủ hạ sát thủ với một tu sĩ Nguyên Anh?
- Làm càn!
Trên một khoảng mây khác, cho dù là Thiên Khôi Thánh Nhân hay Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Lão tổ tông Vong Tình Đảo mặt đều biến sắc, nhanh chóng muốn ra tay cứu giúp. Tuy rằng bọn họ có ánh mắt hơn người, vừa rồi nhìn ra Phương Nguyên đánh với tu sĩ Hóa Thần kia sẽ nắm chắc phần thắng, nhưng hiện giờ không giống như thế, sức mạnh hai bên chênh lệch quá xa.
Tuy nhiên, bọn họ chưa kịp ra tay, giữa không trung đã có một hung uy đánh thẳng xuống, giống như mãnh thú nhìn về phía sau lưng bọn họ. Lúc này vẻ mặt người thủ sơn Đông Hoàng Sơn lạnh lùng, thần niệm truyền tới:
- Nếu hắn biết tự lượng sức mình sẽ nghiêm túc tránh ra, nếu không, cho dù các ngươi cứu hắn cũng có ích gì?
Ngay cả người đứng đầu các Thánh địa cũng không dám khinh thường thực lực của người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, nhất là bên cạnh người thủ sơn còn có Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn và ba lão quái lánh đời, khiến phản ứng của bọn họ trở nên chậm chạp.
Ngay vào lúc này Phương Nguyên lại ra tay.
Đón nhận pháp tắc ngập trời, thần thông loạn thế, Phương Nguyên đứng trước Lang Gia Các, tay áo phất lên.
Phần phật!
Từng tầng thanh khí phun trào, Cửu Ly Hỏa Long theo thanh khí đan xen tuôn trào, không ngừng xoay tròn xung quanh hư không, hình thành một vùng hỏa diễm ngập trời. Thanh niên áo lam đang điều khiển nửa con sông trên bầu trời, bị thế hoả kia bức trụ liền có chút kinh hãi, thân hình lao về phía sau, mà nửa con sông bị hắn tạo ra bị ngọn lửa này sấy khô, bay lên từng tầng sương mù.
Sương mù bay vút lên trời, ngưng kết thành mây đen vô cùng nặng trên không trung, bao phủ hư không khiến khắp nơi đột nhiên trở nên u ám.
Chương 1662 Huỷ diệt Hóa Thần (2)
Cửu Long Ly Hỏa không thế kết nối với pháp tắc giống Tiên Nguyên, nhưng lại giống với Bán Bộ Tiên Nguyên, có thể tổn thương Hóa Thần, thậm chí là tu sĩ Đại Thừa, nếu không cũng sẽ không dùng để luyện chế Cửu Long Ly Hỏa Tráo, trước mặt Ly Hỏa mãnh liệt thế này, ngay cả Hóa Thần cũng khó có thể thi pháp.
Không ai ngờ Phương Nguyên lại vận dụng Cửu Long Ly Hỏa đạt tới cảnh giới này, bởi vậy Cửu Long Ly Hỏa vừa ra, cả thiên địa này dường như biến thành một Cửu Long Ly Hỏa Tráo thật lớn. Những tiểu bối vừa mới Hóa Thần không lâu đều dâng lên cảm giác sợ hãi tới từ sâu trong thần hồn, không dám mạo hiểm, chỉ có thể bị Phương Nguyên ép lui về phía sau.
Mà Phương Nguyên cũng mượn cơ hội này, kiếm quang bên người hắn gào thét chém thẳng về phía bọn họ.
Một trận đại chiến liền nổ ra ở trong không gian này, khiến người nhìn thấy đều hoa mắt chóng mặt.
Tuy tiểu bối Hóa Thần có khí thế vô song, thay nhau vây quanh tấn công Phương Nguyên, mỗi một trận đều khiến người ta hết hồn. Nhưng không ngờ Phương Nguyên vẫn không rơi vào thế hạ phong, thần thông bí pháp, kiếm đạo pháp bảo tranh nhau bay ra, một người đứng trước Lang Gia Các giống như nắm giữ càn khôn, miễn cưỡng ngăn cản bảy tám Hóa Thần bao vây tấn công.
Một màn này quả thật khiến người ta không thể hiểu, tam quan muốn lật đổ.
Phương Nguyên thi triển thần thông thuật pháp, thậm chí cả kiếm đạo rõ ràng đều là sức mạnh cảnh giới Nguyên Anh, cho dù là Cửu Long Ly Hỏa nhiều nhất cũng chỉ có thể tính là vượt qua Bán Bộ Nguyên Anh, vẫn chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới Hóa Thần. Nhưng hắn lại dựa vào sức mạnh này, mỗi một chiêu thức đều tinh diệu tới đỉnh, không bàn mà họp với đại đạo, từ trong tay hắn thi triển ra liền hoá thành thần kỳ, phát ra uy lực kinh người.
Một mình hắn lại không hề lui lại nửa bước trước mặt bảy tám Hóa Thần.
- Chuyện gì thế này?
Vô số người trầm giọng kêu lớn:
- Điều này không thể nào! Không hợp lý!
Đám người Thiên Khôi Thánh Nhân, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Lão tổ tông Vong Tình Đảo cũng ngốc ra, một lúc sau, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên mới thấp giọng nói:
- Rốt cục hắn ngẩn ngơ tám năm trong Dịch Lâu làm cái gì, ở phương diện nào đó đã vượt qua cảnh giới người trong thiên hạ sao?
…
- Nhanh chóng tránh ra!
- Chỉ là Nguyên Anh, đừng tự mình chuốc lấy khổ cực!
Mà lúc này, Phương Nguyên và mấy vị Hóa Thần đã đại chiến gần trăm hiệp, nhưng bảy tám vị Hóa Thần vẫn không làm gì được hắn, sắc mặt thay đổi, khuôn mặt nóng bừng tràn ngập cảm giác xấu hổ. Bọn họ không biết vì sao mình lại không bắt được Nguyên Anh này, cảm thấy mọi chuyện đều vượt qua tưởng tượng của họ, thật sự không thể hiểu.
Mà ở xung quanh, mấy vị tiểu bối Hóa Thần thấy tình thế không ổn cũng hét lớn chạy ra ngoài, trong miệng gào thét, liên tục xuất ra sức mạnh pháp tắc của mình, giống như thần linh đang phẫn nộ, vội vàng gia nhập vào trong cuộc chiến.
Trong lúc nhất thời thế cục giằng co dường như sắp bị phá vỡ.
Nhưng vào lúc này Phương Nguyên vốn luôn im lặng đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt ngưng trọng.
- Đã tới lúc….
Thời điểm trong đầu hắn xuất hiện một ý niệm này, thần thông thi triển ra xuất hiện biến hóa.
Hắn đứng trước Lang Gia Các, hai tay kết ấn, như hoa sen nở rộ, thân thể được bao bọc bởi từng sợi thanh khí nhè nhẹ, phân tán trong trời đất. Mỗi một lần sức lực pháp tắc biến hóa đều không bàn mà hợp với đại đạo pháp tắc trong thiên địa, khiến rung động trong thiên địa chợt đọng lại.
Chung quanh có vô số người vọt tới, mỗi người nắm giữ các loại thần thông pháp tắc, hung ác điên cuồng đáng sợ.
Nhưng hiện giờ bọn họ giống như bị thời gian giữ chân, thân thể trì trệ trong hư không, sắc mặt cứng ngắc.
Ầm ầm!
Vào lúc này, bên cạnh Phương Nguyên bỗng nhiên xuất hiện một Minh Hà vô cùng lớn!
Nước sông kia lành lạnh đáng sợ, giống như đã nuốt chửng hàng ngàn hàng vạn sinh linh thế gian!
Người tinh mắt, hoặc người trải qua chuyện ở Đại Tự Tại Thần Ma Cung, liếc mắt một cái liền nhận ra, đây rõ ràng là Thần Ma Minh Hà do nhóm Ma Đạo Lão tổ bày ra để bảo vệ Đại Tự Tại Thần Ma Cung, hiện giờ Minh Hà đáng sợ này lại ở trong tay Phương Nguyên, bị hắn sai khiến, nước sông vô tận nhanh chóng càn quét khắp bốn phương tám hướng…
Nước Minh Hà có thể miễn cưỡng luyện chế Ma Thần, Hóa Thần bình thường sao có thể ngăn cản. Đón nhận nước sông vọt tới, một đám Hóa Thần sợ hãi rống to, pháp tắc bị hỏng, thân thể bị thương nặng, từng người một như diều đứt dây ngã xuống khắp bốn phương tám hướng.
Hư không rộng lớn, trong dòng nước mãnh liệt chỉ có thanh bào của Phương Nguyên đung đưa, hắn chậm rãi xoay người qua.
Trước mặt hắn chỉ còn một người, chính là thanh niên điều khiển Long hồn kia.
Hắn nhìn thấy dòng nước ngập trời phía sau Phương Nguyên, ánh mắt lãnh đạm, trong lòng lại điên cuồng co rút.
Không chỉ hắn, ngay cả Long hồn trên người hắn cũng đang run rẩy.
- Chuyện này…. Thật xin lỗi…
Hắn run giọng nói.
- Phương…. Phương Nguyên tiên sinh, ta cũng không muốn…. muốn phản bội ngươi, chỉ là…. Chỉ là….
Đạo Tử Lục gia có Long hồn quấn quanh trên người, sau khi thấy ánh mắt Phương Nguyên liền trở nên lắp bắp.
Hắn chiếm được Long hồn, hơn nữa còn luyện hoá được sức mạnh Long hồn, đều này khiến hắn dường như có thể giống như chân long điều khiến lôi điện, chiến Hóa Thần, khiến nội tâm hắn bành trướng, cảm giác thế gian không ai có thể chống lại hắn.
Chương 1663 Đánh Long hồn, vỡ Tiên Nguyên (1)
Nhưng lúc này khi nhìn thấy Phương Nguyên, loại cảm giác khủng hoảng kinh hãi lại xuất hiện trong đáy lòng, tràn ngập trong lòng hắn, thần hồn run rẩy.
Giống như rất lâu trước kia, hắn chỉ là một tiểu bối chờ đợi bị vận mệnh lựa chọn, mà Phương Nguyên mới là người cao cao tại thượng, mạnh mẽ đoạt lại quyền điều khiển Long hồn từ trong tay vô số tu sĩ Hóa Thần, cho hắn một cơ hội.
Rõ ràng Phương Nguyên chỉ là một Nguyên Anh mà thôi nhưng thế gian tìm đâu ra Nguyên Anh mạnh thế này chứ?
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, Phương Nguyên đã bước đi về phía trước.
Tốc độ của hắn cũng không nhanh, nhưng trong mắt tiểu nhi Lục gia thân hình hắn lại càng ngày càng cao lớn, giống như muốn tràn ngập khắp thiên địa.
- Ngươi…. Lui lại!
Lục gia Tử kia rốt cục không chịu được áp lực to lớn này, đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, pháp lực tăng vọt.
Lúc này sức mạnh Long hồn cũng được phát huy ra ngoài.
Điều này khiến mỗi một tia pháp lực quanh người hắn đều biến thành bộ dạng chân long, mà tất cả pháp lực chân long này lại tạo thành một Thần Long vô cùng lớn, bốc lên trong hư không, giơ cao nanh vuốt, khống chế lôi điện, từ xa chộp về phía Phương Nguyên, sức mạnh hung mãnh trực tiếp xé rách hư không, muốn tiếp tục xé rách Phương Nguyên!
Vào lúc này hắn không quan tâm thứ gì khác, trực tiếp hạ sát thủ.
Hắn rất sợ hãi cho nên sinh ra sát tâm.
Sức mạnh Long hồn mênh mông cuồn cuộn, dữ dội đáng sợ!
Lúc này thực lực hắn thi triển ra mạnh hơn những tiểu bối mới Hóa Thần rất nhiều!
Những người đó dù sao cũng mới có được Tiên Nguyên không lâu, lĩnh ngộ đại đạo pháp tắc có hạn, không thể phát huy ra uy lực thật sự của Tiên Nguyên. Nhưng hắn lại khác, hắn luyện hoá Long hồn, có thể mượn dùng thần uy của Long hồn, trực tiếp khởi động sức mạnh sấm chớp đáng sợ…
- Ta tặng Long hồn không phải để cho các ngươi đi theo người khác tranh giành thiên hạ!
Nhưng khi Phương Nguyên đón nhận sức mạnh Long hồn kia, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, cúi đầu nói.
Nhìn Long hồn dữ tợn đã sắp đánh tới trước mặt, thân hình hắn đột nhiên xoay chuyển, năm ngón tay đan chéo nhau chỉ về phía trước.
Không thể nào hình dung được kỹ năng nắn ấn của hắn, sức mạnh Long hồn kia dữ tợn hung ác, dường như chỉ cần tới gần cũng sẽ bị khí cơ trên người Long hồn kia xé thành từng mảnh nhỏ. Nhưng bàn tay của Phương Nguyên lại cố tình men theo khe hở của thần uy vô tận kia dò xét đi vào, giữ chặt đầu rồng.
- Phốc!
Thần Long kia đang lắc đầu quẫy đuôi, lại bị một chưởng của Phương Nguyên giữ lại trong hư không.
Thần Long bị giữ đầu rốt cục không thể bay trong không trung hay cưỡi mây bay lượn.
Lục gia Tử cảm thấy đỉnh đầu như núi, khuôn mặt hung ác điên cuồng bỗng nhiên hiện ra chút hoảng sợ.
Hắn liều mạng khởi động pháp lực muốn phản kháng, nhưng vào lúc này Phương Nguyên lại nhấn một cái, đưa tay ra nắm lấy đầu rồng, miễn cưỡng kéo sức mạnh Long hồn kia trở về, một màn này thoạt nhìn vô cùng đơn giản, giống như rút một thanh kiếm từ trong vỏ, hoặc có thể nói là rút ra một sợi gân từ trong cơ thể Giao Long.
Lục gia Tử liên tục kêu thảm thiết, chỉ có thấy thần hồn bị xé rách, pháp lực vỡ nát.
Hắn cảm giác Long hồn đang phù hợp vô cùng hoàn mỹ với thần hồn, thân thể và pháp lực của hắn lại bị rút ra ngoài.
Điều này khiến hắn vừa sợ vừa giận, liều mạng kêu to, giãy dụa, ngay cả chút khí lực phát ra tiếng cũng không có.
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Phương Nguyên rút Long hồn của hắn, sau đó tiện tay vứt ra phía sau.
Long hồn một lần nữa bị rút ra liền mất đi thần uy Long hồn vốn có, đã tàn tạ, khí cơ khô héo, thu lại vô cùng nhỏ, sau khi bị Phương Nguyên ném ra ngoài, mèo trắng đã sớm chờ ở xa liền nhảy lên cao, há mồm ngậm lấy.
Giống như một con chim bắt cá bay nhanh đi, không biết đã chạy tới góc nào hưởng thụ rồi.
Mà thân thể Đạo Tử Lục gia nhanh chóng bị tàn phá, giống như diều đứt dây từ giữa không trung ngã xuống dưới.
…..
Mọi người nhìn thấy mà kinh sợ.
Tất cả mọi người im lặng nhìn Đạo Tử Lục gia ngã xuống từ giữa không trung, giống như túi vải bị rách thủng khí.
Khắp nơi có sấm sét hạ xuống, một đám Hóa Thần né ra phía xa, vào thời điểm này đều như mất đi dũng khí tái chiến. Không phải bọn họ không có sức tái chiến, chỉ là không ai dám xông lên mà thôi.
Bởi vì bọn họ cảm thấy bản thân nhìn không thấu Phương Nguyên.
Không hiểu rõ người này rốt cục có cảnh giới gì, lại có thực lực thế nào.
Rõ ràng chỉ là một Nguyên Anh, nhưng hiện giờ lại có bản lĩnh một người ác chiến với mười đại Hóa Thần.
- Thì ra hắn ngoại trừ luyện hoá Cửu Long Ly Hỏa còn luyện được lôi pháp cao minh thế này, Long hồn trên người Lục gia sư đệ là do hắn ban tặng, Long hồn ở trên người hắn lâu như vậy, hắn có thể tìm được nhược điểm trên người Long hồn cũng là chuyện bình thường. Tuy hắn chỉ là Nguyên Anh, lại nắm giữ sức mạnh siêu việt hơn Nguyên Anh rất nhiều, lại lĩnh ngộ thiên công sâu đậm, cho nên mới có thể chuẩn xác tìm được sơ hở của đám tu sĩ Hóa Thần khi bọn họ chưa hoàn toàn tìm hiểu được sức mạnh của mình, cường ngạnh đánh bại kẻ thù…
Nhìn thấy người bên Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn ra tay lại chật vật như thế, sắc mặt đám người thủ sơn Đông Hoàng Sơn cũng trở nên vô cùng khó coi. Hiện giờ bọn họ muốn mượn cớ bắt Hắc Ám Ma Chủ tới tấn công Lang Gia Các, không ngờ mọi chuyện đã chuẩn bị kỹ lại đột nhiên xuất hiện một tiểu bối họ Phương đứng ra cản đường đi, vô duyên vô cớ tiêu tốn nhiều thời gian như vậy.
Chương 1664 Đánh Long hồn, vỡ Tiên Nguyên (2)
Chẳng lẽ một trận chiến quan trọng thế này lại phải chịu quay trở về bởi một người như hắn sao?
Khi trong đầu vô số người nảy sinh suy nghĩ này, sắc mặt hai người bên cạnh Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn trầm xuống, đột nhiên vọt ra ngoài. Một người điều khiển Thần Diễm đầy trời, như một vòng mặt trời chói chang, một người tràn ngập thuỷ khí, hoá thành một ánh trăng màu lam ở giữa không trung, một trái một phải đạp hư không, chậm rãi vọt về phía trước.
- Phương Nguyên sư huynh,
- Lục gia sư đệ cũng là một kỳ tài trẻ tuổi, ngươi nói phế liền phế, có nói đạo lý hay không?
Hai người bọn họ liên thủ tiến tới, trấn áp về phía Phương Nguyên.
Đám tu sĩ chung quanh thấy một màn như vậy liền thấp giọng kinh hô:
- Hô Lan Tiểu Thánh cùng Lãm Nguyệt Tiểu Thánh ra tay…
Nhìn thấy cảnh tượng này chúng tu đều cảm thấy chấn động.
Tiểu bối Hóa Thần vừa rồi có được Tiên Nguyên không lâu, vừa mới bước ra một bước kia, lĩnh ngộ thiên công không sâu, trong cách điều khiển pháp tắc cũng tràn đầy sơ hở, cho nên dù bọn họ bị đánh bại, trong lòng chúng tu vẫn có thể chấp nhận. Nhưng hai vị Tiểu Thánh này lại khác, bọn họ đã thành danh mấy trăm năm trước, không chỉ có thần thông công pháp, tu vi cảnh giới cũng cực cao.
Nhất là lúc bọn họ có được Tiên Nguyên đã có tạo nghệ sâu sắc với thiên công, sau khi chiếm được Tiên Nguyên lại chính tai nghe Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn giảng đạo vô số lần, mức độ khống chế pháp tắc ngay cả Hóa Thần lâu đời cũng không thể bì kịp.
Lúc này hai người bọn họ ra tay mới có xác xuất thắng!
Ầm!
Khi hai người bọn họ một trái một phải đánh tới, thiên địa dường như chia làm hai nửa.
Một nửa bị mặt trời chói chang trên không trung thiêu nướng, thiên địa cháy khô, vạn vật bị đốt sạch, ngay cả đất đá trên mặt đất cũng giống như biến thành một màu ngọc lưu ly chói sáng. Một nửa còn lại bị vòng sáng trong không trung nhuộm dần, hàn khí xuất hiện, phía trên đại địa kết thành tầng băng thật dày, hai vùng đại địa đều lan tràn về phía trước, một trái một phải phân biệt rõ ràng, thẳng tắp tiến thẳng về phía Phương Nguyên.
- Khách!
Phương Nguyên chợt quay đầu lại nhìn hai người, đầu ngón tay vạch một đường trước mặt.
Một luồng thanh khí xuất hiện theo một vạch của hắn, sau đó tăng vọt, hoá thành một biển thanh khí như sóng triều, chống lại sự ăn mòn của hai sức mạnh pháp tắc hoàn toàn khác nhau kia, đan xen vào nhau, hư không không ngừng vỡ nát rồi lại được sửa chữa lại.
- Phương Nguyên, sau một trận chiến ở Long Tích Nam Hải, thế nhân nói bốn Tiểu Thánh Trung Châu chúng ta không bằng nhóm Tiểu Thất Quân các ngươi, lại không nghĩ tới trong bốn Tiểu Thánh còn có hai người chúng ta. Mượn nhờ trận chiến hôm nay, chúng ta muốn người trong thiên hạ biết được thanh danh của bốn Tiểu Thánh chúng ta không phải hư danh, cho dù thanh danh của Tiểu Thất Quân vang xa, công đức của Phương Nguyên ngươi có lớn cũng chỉ là một vãn bối ở trước mặt bốn Tiểu Thánh chúng ta!
Hét vang một tiếng, hai người bọn họ, một người khởi động mặt trời chói chang, một người khởi động băng nguyệt.
Sức mạnh Thần Diễm và sức mạnh Băng Hàn cùng lúc tăng vọt, mãnh liệt tiến về phía trước, đẩy thanh khí trước người Phương Nguyên lui về phía sau.
Lúc này, Phương Nguyên lạnh lùng ngẩng đầu lên, đáy mắt hiện lên vẻ chán ghét không chút che dấu.
Trên đỉnh đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện thần quang vô tận, hình thành một vị thần to lớn, thân hình vị thần này cao hơn trăm trượng, giống như xuyên thấu thiên địa, võ bào khăn chít đầu, tính tình cương trực, là Pháp Tướng Nguyên Anh của Phương Nguyên. Đối với người ngoài, dùng Pháp Tướng Nguyên Anh của mình tới đối kháng sức mạnh pháp tắc của cảnh giới Hóa Thần chính là muốn tìm chết, nhưng lúc này Phương Nguyên lại cố tình khởi động, Pháp Tướng đứng ngạo nghễ giữa trời cao, hai bàn tay trái phải đánh ra, một chưởng đánh về phía mặt trời chói chang, một chưởng đánh về phía băng nguyệt.
- Răng rắc…
Thanh âm chói tai vang vọng bốn phía, mặt trời chói chang và băng nguyệt cùng lúc bị dập nát.
Dưới bầu trời, ánh sáng dần mờ ảo, cùng lúc vỡ nát còn có pháp tắc quanh người họ.
Pháp tắc này vốn được tạo ra trong tự nhiên, nhưng lúc này cũng trở nên vỡ vụn, thoát ra ngoài từ trong thần hồn của bọn họ.
- Chuyện này….. sao có thể?
Hai vị Tiểu Thánh nhận ra sự biến hóa trên người mình, mặt biến sắc.
Mà lúc này thân hình Phương Nguyên di chuyển, nháy mắt xuất hiện trước mặt hai vị Tiểu Thánh, hai tay niết ấn, thanh khí cuồn cuộn hoá thành núi lớn trấn áp về phía hai vị Tiểu Thánh. Sắc mặt hai người thay đổi, nhanh chóng ngăn cảnh, nhưng pháp tắc quanh thân lại không nghe sai khiến, bị đè dưới toà núi lớn này, cảm thấy như trời sập, mặt như giấy vàng, xương cốt bị vỡ.
- Hai người Tần Loạn Ngô và Vương Trụ là nghĩa sĩ khẳng khái, là anh hùng, sao có thể nổi danh như cùng những tên hề như các ngươi?
Phương Nguyên lạnh lùng hét lớn, xoay tay chụp lấy, hai vị Tiểu Thánh lập tức phun máu, xương cốt trên người vỡ vụn không ít, bay thẳng về phía sau, đập vào trong đám người phía sau họ, tiếng ồn ào xôn xao nổi lên.
Nhìn thân ảnh Phương Nguyên giống như núi xanh đứng sừng sững trong hư không, khắp nơi nhất thời lặng ngắt như tờ.
Chương 1665 Đại thế thiên hạ, không phải chỉ một người có thể ngăn cản (1)
Không ai ngờ, rõ ràng tu vi hai người Hô Lan Tiểu Thánh và Lãm Nguyệt Tiểu Thánh cao hơn các tiểu bối Hóa Thần khác rất nhiều, theo lý mà nói, cho dù thế nào cũng không thể bại trong tay Phương Nguyên. Nhưng bọn họ lại bại, không chỉ bị đánh bại, tốc độ bại còn nhanh hơn so với những tiểu bối Hóa Thần khác, bẻ gãy nghiền nát, làm cho người ta cảm giác không ai là địch thủ của hắn.
Điều này khiến tâm thần mỗi người như rơi vào trong hầm băng.
Ngay từ đầu bọn họ không muốn thừa nhận chuyện Hóa Thần không bằng Nguyên Anh, cho nên dù thấy nhiều tiểu bối Hóa Thần thua trong tay Phương Nguyên như vậy, cũng theo bản năng tìm nguyên nhân, cảm thấy những tiểu bối Hóa Thần này luyện hoá Tiên Nguyên không lâu, lĩnh ngộ thiên công không sâu, không nắm chắc pháp tắc, ra tay có lỗ hổng.... chính là không muốn thừa nhận bọn họ đã thua.
Nhưng bây giờ không thừa nhận cũng không được, sự thật đã bày ra trước mắt!
Những người đó thật sự thua!
Thiên địa vắng vẻ không một tiếng động, gió lạnh thổi quét qua từng người.
Phương Nguyên vẫn chắp tay sau lưng đứng trước Lang Gia Các, thanh bào bị gió lạnh cuốn lên, tung bay trong gió.
Trước mặt hắn chính là vô số cao thủ nhất mạch đứng đầu Đông Hoàng Sơn, tiên binh các đại thế gia, xa xa nhìn không thấy bờ.
Những người này đến vì đánh hạ Lang Gia Các, tràn ngập sát khí.
Nhưng hôm nay, một đại quân như vậy lại bị một mình Phương Nguyên ngăn cản, không ai có thể tiến lên nửa bước.
.....
- Không thể kéo dài thêm....
Sắc mặt người thủ sơn Đông Hoàng Sơn đã thâm trầm tới cực điểm, giống như hàn băng, đồng tử của hắn co rút mãnh liệt, nhìn tình thế hỗn loạn bây giờ.
Lúc Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn rời núi đã nắm hết tất cả trong lòng bàn tay, quét ngang thiên hạ, khuấy động đại thế, thoạt nhìn vô cùng nổi bật, trên thực tế tất cả đã sớm có an bài. Mà hiện giờ đại thế đã thành, chỉ cần mang đại thế này đánh hạ Lang Gia Các, chỉ cần Lang Gia Các bị hạ, như vậy sáu Thánh địa khác cũng chỉ là vật trong bàn tay trước mặt đại thế này.
Nhưng hiện tại đại thế mãnh liệt lại bị ngăn cản.
Tiểu nhi họ Phương này thật khiến người ta ghét hận!
Ngay cả con đường Hóa Thần của hắn cũng bị người khác chặt đứt, lại còn có thể chạy tới gây nên sóng gió.....
Quan trọng hơn chính là bản lĩnh của hắn thật sự vượt quá tưởng tượng, các vị tiểu bối trẻ tuổi cùng ra tay, cuối cùng ngay cả hai vị Tiểu Thánh Trung Châu ra tay vẫn không bắt được hắn, điều này khiến trong lòng họ giống như bị đè ép bởi một khối đá lớn.
Loại khí thế này, bị ảnh hưởng sẽ rất khó xoay chuyển.
Mà họ Phương này cũng đã dưỡng thành đại thế trước khi Tiểu Thánh Sư rời núi, bản thân từng bước một tỉ mỉ an bài, chém đứt con đường thành tiên của hắn, lại bố trí nhiều thủ đoạn trên thế gian, lúc này mới khiến đại thế của hắn bị chặt đứt, giúp Đông Hoàng Sơn độc chiếm đầu bảng.
Nhưng hiện giờ nếu để hắn kiêu ngạo như vậy, lỡ như sợi dây đại thế bị chặt đứt kia được nối lại thì phải làm thế nào?
Hắn tình nguyện là kẻ địch với sáu đại Thánh địa, cũng không nguyện ý để một đối thủ cùng thế hệ có thể lực ngang ngửa với Tiểu Thánh Sư.
.........
Vô số ý nghĩ hiện lên trong đầu, trong lòng người thủ sơn Đông Hoàng Sơn đã quyết định, bỗng nhiên đi về phía trước, trầm giọng quát lên:
- Phương Nguyên tiểu hữu, ngươi dùng Nguyên Anh thắng Hóa Thần, thật muốn vang danh khắp thiên hạ sao?
- Lão phu luôn kính nể công lao của ngươi, nhưng dù thiên phú ngươi cao tới đâu, công đức có lớn thế nào cũng không thể giữ lại mầm tai họa Hắc Ám Ma Chủ, ngươi có thể ngăn cản được những tiểu bối lòng mang nhiệt huyết đó, nhưng liệu có chống đỡ nổi lão phu?
- Ngươi chống đỡ được Đông Hoàng Sơn ta vì đại nghĩa thiên hạ mà tới, cùng các tiên binh công khai lên án Lang Gia Các sao?
Tiếng hét lớn này chấn động bốn phía, lăn lộn khắp nơi.
Chúng tu nghe được tiếng hét lớn này liền có vô số người cũng hét lên.
Nếu Phương Nguyên vì bảo vệ Hắc Ám Ma Chủ mà ngăn ở nơi này không muốn tránh ra, như vậy chính là đối địch với cả thiên hạ!
Mà khi nói tới đây, ánh mắt người thủ sơn Đông Hoàng Sơn lạnh lùng, chậm rãi bước ra từng bước, pháp lực chuyển động quanh người. Hắn vốn là Đại Tu Hóa Thần đỉnh phong, nhưng vào thời điểm này cũng đang lo lắng có nên bỏ qua thân phận, tự mình ra tay hay không.
Phía trên mây xanh cách đó không xa, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên nhìn thấy bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, hai tay chắp ở sau lưng.
Phía trên đỉnh đầu, hoàng khí phóng lên cao, đánh tan lưu vân trên chín tầng mây.
Khí tức của Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên khiến người thủ sơn Đông Hoàng Sơn rùng mình, biết đây là cảnh cáo cho mình.
Mà ba vị lão quái lánh đời tới từ U Sơn bên cạnh Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn cũng cười khan bước ra phía trước, biểu lộ thái độ đã chuẩn bị tốt, nếu phải ra tay thì sẽ là ba lão quái vật bọn họ hợp sức lại khiêu chiến ngươi tới chết!
Một trận đại chiến dường như sắp xảy ra.
.....
Pháp lực kích động, đối chọi gay gắt trong hư không.
Trong không khí xơ xác tiêu điều này, tất cả mọi người sợ hãi, không dám thở lớn một tiếng.
- Các ngươi không được ra tay!
Ngay lúc không khí sắp đông lại, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn nhẹ nhàng lên tiếng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất