Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 

Vừa đóng cửa, Chung Hi lập tức gọi điện thoại cho Lưu Viên Viên để xác nhận, nhưng nhà của Hà Hiểu lại không có tín hiệu!  

 

Cả sóng điện thoại và tín hiệu internet đều không có, đồng nghĩa với việc cô bị cô lập trong căn nhà này.   

 

Bên ngoài, Hà Hiểu đang gõ cửa.  

 

“Chung Hi, cô có sao không? Có chỗ nào không khỏe à?”  

 

Chung Hi vội vã trả lời: “Không có gì đâu, cảm ơn cô.”  

 

Cô nhíu mày, mở vòi nước ra rồi bắt đầu nghĩ cách.

Bảy giờ rưỡi rối, Bạc Lương Thần và Chu Phóng đi chung với nhau đến câu lạc bộ Minh Khê. Hai người vừa bước vào đại sảnh, giám đốc đã tiến lên tiếp đón.  

 

“Bạc Tổng, mời đi bên này.”  

 

Giám đốc dẫn Bạc Lương Thần đi vào trong, vừa đi vừa giới thiệu: “Bạc Tổng đã lâu không đến, tối nay Lục Tổng đặc biệt chuẩn bị vài món ăn đặc sắc cho ngài, ngài nhất định phải nếm thử đấy.”  

 

Nếu không phải Lục Hán Minh đã gọi điện đến mời vài lần, hôm nay Bạc Lương Thần cũng sẽ không dành ra chút thời gian để đến đây.  

 

Sau lưng bọn họ, có người nhỏ giọng bàn tán: “Đó không phải là Bạc Lương Thần sao? Anh không đọc báo à, anh ta và Ôn Nguyễn Nhi đứng trước cửa phòng sinh trong bệnh viện nói về loại chuyện đó vô cùng lỗ liễu!”  

 

“Hai lần tổ chức hôn lễ đều thất bại, vậy mà bọn họ còn… đúng là không biết xấu hổ.”  

 

Bạc Lương Thần đen mặt.  

 

Chu Phóng đứng bên cạnh cố gắng nhịn cười: “Không biết cậu đã đắc tội ai mà người đó lại dùng cách này để làm xấu mặt cậu.”  

 

Bạc Lương Thần ấn huyệt thái dương, trầm giọng nói: “Còn có thể là ai?”  

 

Ngoài Chung Hi, làm gì còn ai có thể gây ra chuyện có sức ảnh hưởng lớn đến như vậy.  

 

Từ xưa đến nay, Bạc Lương Thần đều không thèm giải thích, cho nên những lời đồn đãi kia càng truyền càng sai. Thậm chí còn có người nói anh không kiềm chế được dục vọng, công khai với Ôn Nguyễn Nhi…  

 

Những lời đồn đó cực kỳ thô tục!  

 

Người đàn ông lấy điện thoại ra, nghe điện thoại do thư ký Mẫn gọi đến: “Bạc Tổng, tin tức đã được ém xuống, nhưng mà…”  

 

Nghe thấy giọng nói ở đầu dây bên kia, ánh mắt người đàn ông nàng càng lạnh lẽo.  

 

“Tiếp tục tìm kiếm.”  

 

“Dạ, Bạc tổng.”  

 

Chu Phóng thấy anh tức giận, hạ giọng hỏi: “Chuyện gì thế?”  

 

“Chung Hi mất tích.”  

 

Trong phòng riêng, Lục Hán Minh cười ha ha chào đón hai người, trong bữa tiệc, ông ta liên tục khen ngợi Bạc Lương Thần: “Bạc Tổng đúng là tuổi trẻ tài cao, ở tuổi này của tôi, vốn dĩ không thể điều hành tốt một công ty lớn như vậy.”  

 

Lục Hán Minh không ngừng nịnh hót anh, thậm chí ông ta còn tự tay rót rượu cho Bạc Lương Thần.  

 

Nhưng mà, từ đầu đến cuối, vẻ mặt Bạc Lương Thần vẫn lạnh như băng. Anh liên tục xem điện thoại, thái độ không nóng không lạnh.  

 

Chu Phóng giảng hòa: “Xin Lục Tổng đừng để bụng, anh ta có chút chuyện cần giải quyết, chúng ta ăn trước đi.”  

 

Lục Hán Minh chỉ có thể mỉm cười chấp nhận, ông ta không dám chọc giận Bạc Lương Thần. Điện thoại Lục Hán Minh đột nhiên reo lên, là Hàn Chỉ Mai gọi.  

 

Ông ta lên tiếng xin lỗi rồi bắt máy.  

 

Nghe người ở đầu dây bên kia nói vài câu, ông ta mất kiên nhẫn: “Có lẽ điện thoại cô ta hết pin, có gì phải ngạc nhiên chứ. Ngày mai Tiểu Bắc phải làm phẫu thuật, chuyện đó rất quan trọng, bà cứ ở bên cạnh con trai đi, còn ra ngoài tìm người làm gì, thật là.”  

 

Lục Hán Minh ngắt điện thoại, ông ta có thể cảm giác rõ ràng ánh mắt Bạc Lương Thần càng lành lùng hơn.  

 

Lục Hán Minh căng thẳng, không biết bản thân đã làm gì sai.  

 

“Ý tốt của Lục Tổng tôi đã nhận được, bữa ăn này tôi thật sự không thể nuốt trôi.” Bạc Lương Thần nói xong thì lập tức đứng lên, rời khỏi chỗ ngồi.  

 

Anh không thèm quan tâm đến những món ăn xa xỉ bày đầy trên bàn.  

eyJpdiI6IlZFSWNpSkNJQnNxZEx2MlwvM0hLN1dRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImRweVYyWGRRNTdsZFFGS3JNUXAyc2xRM3RNUEFCRzlUR2FydzBBcncra2dHMVBWRzlibisrRFNKaTN6VURFQ0kiLCJtYWMiOiI0ZTIwMjQ1ZWZiOGMxMGYzMGE3MGMwYzgzZTQxNjQ5NWNmMjhjNDM4MDI3ZTdiNDVhNTYzN2NlZjllNWQyMzg5In0=
eyJpdiI6IlNOcUQ3NUladllBZXZhcFpodzc2cXc9PSIsInZhbHVlIjoielJQNWJpbmlyNFozNDkzcnYrNnAwT1pkQThxcDFFYTVLQmZqeUFYRUNqMDhtSkhPcnpWdksrbXZuT2lQXC9pZFFCSFRSZTNUREtRVzVpTW92dm5nbnJEYnBvZTF6NDBLNlZcL0VKTFgwTEdYdUZyeE81MXZJTDVPR1hMUWhLQzF1ekVWcG9nQUd0V0ZmQzd4Vm02aDN0SmRnc055dExoMFhlem1tallCK1FkS3NvUmR3aytkS1g4QUxxbjJRcEZBWkxuY2Q5R28rUzBTTVMrVUlTaG5mVnJiRFBLdHRTMm5JbW50Z2FjWjhrUDU3WE95V0JsMm5EQlpGZ1NTKzhZMFl2bEFZNDBhN20xK3ZiS1cwTDZNaDZYZlh0UG5rVWxWMWY3ZGJpMUh5eHJyeXJ2OTF1dXo5Y2JXZ1YxdUhDdHNrNElPeEllZHN6UUl6dWpzNWVHeWUwRU9idDVFR3FhSzdNUGNsU05tam02VFE9IiwibWFjIjoiMTRlOTlmZmI5NDU4MmI1NmUwMGIwYjliODYzMTkxMGRhYWZhMWQ0N2IwNjYzNDJhMjBiN2NlNGM0YTQ3ODNiOCJ9

“Hả? Bạc Tổng!” Lục Hán Minh định đuổi theo nhưng lại bị Chu Phóng ngăn cản. 

Ads
';
Advertisement