Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

“Số Linh Thạch này xem như để ngươi trở về Thất Sát giáo từ bỏ nhiệm vụ ám sát ta, sau đó ngươi chỉ cần toàn tâm phò tá Băng Lam Tịch là được, ngày sau sẽ không bạc đãi ngươi…” Lạc Nam nghiêm túc hạ lệnh…  

 

“Tuân lệnh chủ nhân…bất quá ta hiện tại suy yếu, xin phép dưỡng thương một thời gian…” Lê Văn Luyện kiêng kỵ tràn đầy nhìn Tiểu Sư…  

 

Chính nữ nhân này khiến hắn lâm vào tình trạng như vậy…  

 

Lạc Nam lắc đầu, móc ra một bình đan dược ném cho tên này…  

 

Là Đan Dược chữa thương Tiêu Thanh Tuyền cho hắn phòng thân, mặc dù không thể sánh bằng Niết Bàn Linh Thủy, nhưng tạm đủ dùng…  

 

“Đa tạ chủ nhân!” Lê Văn Luyện chắp tay cung kính nói…  

 

Hắn rất yêu quý tiền, nhưng mạng sống càng thêm yêu quý…hiện tại đã bị Lạc Nam khống chế, không thể không tuân…  

 

“Nhớ lời ta căn dặn là được…” Lạc Nam gật đầu…  

 

Vèo…  

 

Cùng nhị nữ phá không mà đi…  

 

“Không biết là phúc hay họa của ta…” Lê Văn Luyện lẩm bẩm nhìn theo bóng lưng ba người…  

 

…  

 

Bên trên không trung…  

 

Tiểu Sư lại hóa thành con thú nhỏ lao vào lòng Lạc Nam…  

 

“Phu quân…kế tiếp chúng ta đến Tinh Linh Nữ Quốc sao?” Cơ Nhã kéo lấy tay hắn cười hỏi…  

 

“Đến Ải Nhân Tộc trước một chuyến…” Lạc Nam trầm ngâm nói…  

 

Trong nhẫn trữ vật, Lôi Đình Quyền Trượng vẫn đang lấp lóe yếu ớt…  

 

“Để thiếp dẫn đường…” Cơ Nhã gật đầu, nàng tinh thông Hải Châu đến cực điểm, đương nhiên biết vị trí của Ải Nhân Tộc…  

 

Bàn tay vừa định xé rách không gian…  

 

“A di da phat, chúng ta lại gặp mặt…”  

 

Không gian nứt ra, từ bên trong đi ra năm thân ảnh, đang cười lạnh nhìn chằm chằm…  

 

Chính là ba tên Lạc gia cùng hai tên Phàm Ẩn Tự…  

 

Không hổ là Luyện Hư Kỳ, mây đen vừa xuất hiện ánh chóp của Lôi Kiếp đã liều mạng xé rách không gian chạy trốn, mà Thiên Đạo Chi Nhãn khi đó chỉ tập trung vào Lạc Nam, đâu thèm để ý mấy tên này…  

 

“Chào các ngươi…ta đứng đây từ chiều…” Lạc Nam cười hì hì, vẩy tay chào hỏi…  

 

“Hừ, tiểu tử…Thiên Đạo Chi Nhãn kia có liên quan đến ngươi đúng không?” Lạc Ngũ ánh mắt sắt lạnh hỏi…  

 

“Chính xác nha…biết điều thì mau cút! Bằng không ta lại gọi Thiên Kiếp đánh chết các ngươi…” Lạc Nam một mặt nghiêm túc nói…  

 

“Ta nhổ vào…bằng vào ngươi cũng có thể gọi Thiên Kiếp? bằng ngươi đòi sóng sót trước Thiên Kiếp khủng bố kia? Đúng là hoang tưởng…” Lạc Lục khinh thường cười…  

 

Được câu trả lời của Lạc Nam, bọn hắn càng cho rằng tên này không có dính đến Thiên Đạo Chi Nhãn…  

 

Thử hỏi một Nguyên Anh Viên Mãn, có thể sống sót dưới Thiên Kiếp khủng bố kia sao?  

 

Ngoài cắm đầu chạy trốn như bọn hắn ra có thể làm gì?  

 

“Ồ? Ta nói thật các ngươi không tin? Vậy ai tạo ra Thiên Kiếp đó?” Lạc Nam nhếch miệng…  

 

“Nhất định là sau lưng ngươi có người…bất quá người này vì nguyên nhân nào đó không thể trực tiếp cứu ngươi, chỉ có thể âm thầm kêu gọi Thiên Kiếp…hơn hai năm trước tại Lạc gia cũng là như vậy…” Lạc Ngũ cười lạnh suy luận nói…  

 

“Vậy các ngươi không sợ người sau lưng ta tiếp tục gọi Thiên Kiếp ra sao?” Lạc Nam ra vẻ khiếp đảm như bị bắt quả tang…  

 

“Haha, quả nhiên Lạc Lượng suy đoán đúng, bất quá ông trời luôn đứng về phía chúng ta, Thiên Đạo Chi Nhãn bị Đại Năng trên Tiên giới đánh trọng thương, xem ai có thể tiếp tục cứu ngươi?” Lạc Lục cười lên ha hả…  

 

Mà mấy tên còn lại cũng dùng ánh mắt trêu tức quan sát Lạc Nam cùng Cơ Nhã…  

 

Về phần Đại Thủ Tiên Vương muốn tìm cái gọi là “Cấm Kỵ” kia, bọn hắn không biết là thứ gì, hơn nữa vị Phù Đổng Tiên Vương thứ hai xác nhận Tinh Cầu này không thể có “Cấm Kỵ”, tất cả đều cho rằng vị Đại Thủ Tiên Vương thật sự nhầm lẫn…  

 

Đơn giản vì Phù Đổng Tiên Vương mạnh hơn, mà Tu Chân Giới thì lời kẻ mạnh luôn đúng…  

 

Lạc Nam không biết mấy tên này nghĩ gì, lúc này hắn đang cùng Cơ Nhã hai mặt nhìn nhau, muốn cười nhưng không thể cười, ngược lại làm ra vẻ mặt nghiêm trọng như bị đoán trúng tim đen…  

 

Nhìn dáng vẻ của Lạc Nam, năm người càng thêm khẳng định suy đoán của mình là đúng…  

 

“Mặc kệ nguyên nhân gì, đem vị thí chủ này giác ngộ rồi nói sau…” Phàm Sĩ đã không tiếp tục kiêng nhẫn…  

 

Đám người gật đầu, lập tức bốn tên Lạc Ngũ lao đến Cơ Nhã…  

 

Phàm Sĩ cười gằn tiếp tục vai trò của hắn, mở miệng quát lớn:  

 

“Đại Lực Kim Cang Chỉ…”  

 

Mắt thấy chỉ lực bá đạo nghiền nát không gian tiếp cận, Lạc Nam quỷ dị mỉm cười…  

 

Nụ cười quái đản này khiến trái tim Phàm Sĩ đột ngột rung lên…  

eyJpdiI6IkNhWkVqb08zb3pqUG13VWhWa0pQK1E9PSIsInZhbHVlIjoieE84WmVHNzlUb1ZsSjhWRDlcLytMSEtXcHBuVUFqRW9ZbmRcL1NvN1o2RXhXR1dDS29PMWlzb2xZWDRFUnpHcUVrIiwibWFjIjoiMGRiOTBjNDg0MGI5NWRhZmFjNTZjNzBmZDMyZDQ2MDA3N2RmZDA0ZGEwMWMwZjY0NjhlMTBlYThlZTVhZDQ4NiJ9
eyJpdiI6ImdaemlkMVJpN3hNaFpvUGpwOEdBQkE9PSIsInZhbHVlIjoiQWNxcElUVGpxVmlHeHFPWGZpSXFwVStQNDlqeUtaMjNocWN0TkZLMEwwUDhsNXdGSnRFMXdUYXJZTW1NNzl4dEVNNTQ1bE9qbXdxOTlqUzZNbXlIRmREcG5ESkNhUTgxejcxdHo0ZklzTjNSMnVNVUxndnh1SVJERm1saVZpc1ZCdXg0TTV6RENvVGFkXC9EU3JTSFVHb0hvMW5hRWx0R3FoR204TDlRa2crVXhHdmJIWXY3bW5YcnErN2V3U01kOSIsIm1hYyI6ImM0NTg2ZThhM2U5MzY2OWVmNTEzNzFmNTQ4ZmEyYjY4MTFjNDEwNmIwNDZlNGFkZjA3ZjlkMmRkNzFhYjYyZGMifQ==

Ads
';
Advertisement