Thiên Sát yêu cầu cao nhất, từ Luyện Hư Viên Mãn trở lên…  

 

 

“Ngoài ba cổ lực lượng này, Thất Sát giáo còn lực lượng nào khác hay không?” Lạc Nam trầm giọng, đây là thông tin quan trọng, phải hỏi cho rõ ràng…  

 

Lê Văn Luyện gật đầu: “Còn Tứ Đại trưởng lão…một tên trông coi Nhiệm Vụ Đường, một tên là Chấp Pháp trưởng lão, một tên bảo vệ Ngân Khố và tên cuối cùng canh gác Pháp Kỹ Các…”  

 

“Thực lực bốn tên này thế nào?” Cơ Nhã thay Lạc Nam hỏi…  

 

“Không rõ thực lực, bất quá thân phận ngang bằng Thiên Sát, người có thể ra lệnh cho Thiên Sát chỉ có thể là giáo chủ, dù trưởng lão cũng không thể sai khiến họ…” Lê Văn Luyện không dám che giấu chút nào…  

 

“Muốn liên hệ Thất Sát Giáo phải dùng cách nào? Ta muốn thuê sát thủ phải liên hệ với ai?” Lạc Nam trầm giọng…  

 

“Tại các Thành Trì lớn trên Tinh Cầu đều có Phân Đà của Thất Sát Giáo trú ngụ, chỉ cần tìm ra phân đà và liên hệ với đà chủ là được…đồng thời giao một nửa tiền đặt cọc, yêu cầu ám sát của ngươi sẽ được chuyển về Nhiệm Vụ Đường, chờ sát thủ đến nhận…” Lê Văn Luyện trầm thấp nói…  

 

“Tại sao các ngươi lại lấy tên Thất Sát Giáo?” Tiểu Sư tò mò hỏi…  

 

“Thất Sát Giáo có quy định…nhiệm vụ ám sát chỉ có thể thực hiện trong 7 tháng, nếu quá thời gian này vẫn chưa thể hoàn thành, phải đem nhiệm vụ trả về Nhiệm Vụ Đường để người khác tiếp nhận…đồng thời người chấp hành nhiệm vụ thất bại phải nộp phạt Linh Thạch tương ứng với một phần ba trong phần thưởng của nhiệm vụ…” Lê Văn Luyện đau khổ nói…  

 

“7 Tháng tương đương Thất Sát sao?” Tiểu Sư cười cười cảm thấy thú vị…  

 

“Nếu ngươi quá 7 tháng không về thì sao?” Cơ Nhã lạnh nhạt hỏi…  

 

Trước mặt người khác trừ Lạc Nam nàng luôn lạnh lùng như vậy…  

 

“Đương nhiên sẽ trở thành phản đồ, tên của ta sẽ xuất hiện trên Nhiệm Vụ Đường, có sát thủ sẳn sàng đến lấy đầu ta…” Lê Văn Luyện sắc mặt hết sức khó coi…  

 

“Tổng bộ Thất Sát Giáo nằm ở đâu?” Tiểu Sư nhếch môi trừng mắt…  

 

“Không rõ ràng, sát thủ dù ra ngoài hay trở về đều thông qua Truyền Tống Trận bố trí ở các Phân Đà nối liền đến bên trong Tổng Bộ…vì thế mặc dù ta bước vào Tổng Bộ, nhưng không biết nó được xây dựng ở đâu…”  

 

Lê Văn Luyện lắc đầu, đừng nói là hắn…chỉ sợ đa phần Thiên Sát cũng không biết thông tin này …  

 

Lạc Nam và nhị nữ nhìn nhau, đối với thủ đoạn cao thâm của Thất Sát Giáo hiểu hơn một chút…  

 

“Câu hỏi cuối cùng, giáo chủ các ngươi có tu vi gì?” Ánh mắt hắn lấp lóe…  

 

“Thật sự ta không biết…ta ngay cả móng tay của giáo chủ cũng chưa từng nhìn thấy…” Lê Văn Luyện sợ hãi nói, lo lắng Lạc Nam sẽ trừng phạt hắn…  

 

Cơ Nhã nhìn Lạc Nam gật đầu, nếu giáo chủ Thất Sát Giáo dễ điều tra như vậy thì hắn cũng không phải giáo chủ…  

 

Bất quá lượng thông tin như vậy đã rất không tệ rồi, tên Lê Văn Luyện này trong hàng ngũ Địa Sát cũng có tí thân phận, nên biết được đôi chút…  

 

“Chủ nhân…ngươi có gì phân phó cho ta hay không?” Lê Văn Luyện chần chờ hỏi…  

 

Lạc Nam thoáng suy nghĩ một chút…  

 

Theo sau đó, lấy ra một mảnh Lưu Ảnh Ngọc…  

 

Bắt đầu tự mình quay hình, dùng ánh mắt chân thành nhìn vào bên trong mở miệng:  

 

“Xú bà nương…tên này là Sát Thủ Lê Văn Luyện, đã bị ta thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên, cử đến phò tá nàng cùng Băng Dũng, mặc dù không nhiều…nhưng là một điểm tâm ý nhỏ của ta…rất nhớ nàng!”  

 

Nói xong, Lạc Nam ném Lưu Ảnh Ngọc vào tay Lê Văn Luyện nói:  

 

“Ngươi đến Băng Huyền Đế Quốc, tìm Tam Công Chúa Băng Lam Tịch, phò tá nàng cho ta…tất cả phải lấy nàng làm chủ…”  

 

“Không thành vấn đề…” Lê Văn Luyện tự tin vỗ vỗ ngực, mặc dù Băng Huyền Đế Quốc là Cửu Cấp Thế Lực, nhưng một sát thủ tràn đầy kinh nghiệm như hắn muốn xâm nhập là chuyện không quá khó…  

 

Lạc Nam hài lòng gật đầu, theo lời Băng Linh Nhi, tình hình tranh đấu ngôi vị Thái Tử ngày càng kịch liệt, mỗi vị Luyện Hư Kỳ là cường giả chủ chốt trong trận doanh, Băng Dũng yếu thế…có thêm một sát thủ như Lê Văn Luyện bên cạnh nhất định sẽ có lúc cần dùng…  

 

Huống hồ hắn không quá hiểu rõ tình hình tại Băng Huyền Đế Quốc, giao Lê Văn Luyện cho Băng Dũng sử dụng là cách tốt nhất…  

 

Lạc Nam sẽ không quên xú bà nương và tên em vợ tiện nghi kia đấy…  

 

“Cầm lấy đi…” Cơ Nhã nhìn Lạc Nam hỏi ý, hai người tâm tư trùng hợp, nhận được xác nhận của hắn, hướng về Lê Văn Luyện ném một nhẫn trữ vật…  

eyJpdiI6IlVLeGRhbnluNDVwSHczTEdvbFNQS2c9PSIsInZhbHVlIjoiZTZ6V2xZRXhWVHptNUNpUnl5R1o3R3NpRnZQdTYweXQ1QXNxQm4wOEZqRU1nOUN0b3FhRlc2Ymw1MWVGaW41QiIsIm1hYyI6ImVhNzUzOWM4Zjc4MTVkZjg1YzU0Y2FhZjUzMjRhZmIyN2M3MGU0MDU5Mzg4ZWVmNzdhZWE0ZTdhYTFhMDU5MGIifQ==
eyJpdiI6IlhQbHFxcXJSQjBsSll1MFRTZ0s0M0E9PSIsInZhbHVlIjoiMzFNdk1ycis0eEdOTk5ZaEVlMkFwRU4xSGZmdElyMVR1dmIxVFJudlJkY0xHN1VoZGVHTDJkaWN0U2JyUTlCeTJoMUJYK1YzcHhhRUl0YisxZ202c2R3dkZwaFlaeVI3cWVuZTNKbk8xdGJLRXVXamNRUU1tWm5aSFl2MFwvZThuOTVraElraTV0c0JXY2ZvOTJQclRnemVQOGxEVGJlOXBLUXU3ZDlVQWtQRmMzdVgxc1N1aHh1akdHR1lyQ29LZ1wvSFljN3ZoQUVJdnNwYTJ0RUJ1TWlXSGk0SWRsT3plS3lqY1hwaUZoKzlFYVZ2ZzBpTDZ6Q3dFNWI0RzAxb2xhZHJQNittV0pBeXB3Sm1veDhYVVNFVzRUbkRDbTVybFExSlE4VkZSZStjSCtwK1J4WVB3enY2OFZ3bWJnc1ZRYnhKY1EzalZkc21adklDV1BrZ3hwV1NJblhnXC9pRWw1WkRcL2FrdlNnSnVtcz0iLCJtYWMiOiI3MjllMWNjZGI1NWU1MjJhOWM2MDVhODFmMjYwYjQwZWEzNTU2NWJiNGM5NWEyYjllOTY4MjQ2ZTAzY2E4MTljIn0=

Ads
';
Advertisement