“Thú vị…” Lạc Nam nhếch miệng, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lóe sáng…
“Xiềng Xích Linh Hồn…”
Âm thanh u lạnh phát ra…
Trước ánh mắt khiếp đảm của Lê Văn Luyện, từ giữa trán Lạc Nam cấp tốc xuất hiện một sợi dây xích trong suốt, lấy tư thái bá đạo cắm sâu vào trán hắn…
“AAAA”
Âm thanh thê lương thảm thiết phát ra, Lê Văn Luyện chỉ cảm thấy Linh Hồn mình bị xiềng xích cuốn chặt, sau đó rút mạnh ra ngoài…
Thậm chí hắn cảm nhận được, Linh Hồn mình đã dần rời xa thân thể…
“Hồn Tu? Ta xong rồi…” Lê Văn Luyện trong đầu tuyệt vọng nghĩ…
Thế nhưng rất nhanh, hắn cảm giác được mình không sao, trái lại linh hồn trở về thân thể…
Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã thấy Lạc Nam cười quỷ dị…
“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA”
Lê Văn Luyện đầu đau như búa bổ, toàn bộ linh hồn như bị ngàn vạn con kiến bò xung quanh, thân thể hắn không ngừng co quắp, như một con chó chết…
“Hừ, không phải đến chết ngươi cũng không sợ sao?” Lạc Nam cười nhạt, cứ tưởng Địa Sát phải máu lạnh vô tình lắm chứ, cũng biết sợ hãi sao?
“Ngươi đã làm gì ta?” Lê Văn Luyện cảm thấy bớt đau, hừ hừ truyền âm…
“Linh Hồn bổn nguyên của ngươi đã bị ta cướp, hiện tại ngươi đã là nô lệ không hơn không kém…,chỉ cần ý niệm ta động, ngươi có thể chết ngay lập tức, hoặc muốn sống không được muốn chết không xong…” Lạc Nam từ tốn mở miệng, thong thả ngồi xuống…
Cơ Nhã và Tiểu Sư diệu dàng đứng sau bóp vai cho hắn…
“Hồn Tu? Ngươi là người Thiên Cơ Điện sao? nếu vậy ta thua không oan…” Lê Văn Luyện khiếp sợ truyền âm hỏi…
“Phải gọi chủ nhân!” Lạc Nam lạnh lùng nói, ý niệm vừa động…
“AAAAAA”
Lê Văn Luyện lại một lần nữa đau chết đi sống lại, Linh Hồn Bổn Nguyên bị đoạt mất khiến hắn dù muốn tự bạo cũng phải có lệnh của chủ…
“Chủ nhân…ta biết…sai…” Lê Văn Luyện nằm trên đất thở hổn hển…
“Nói đi, ai thuê các ngươi lấy đầu ta? Cái giá thế nào?” Lạc Nam hỏi lại…
“Ta thật sự không biết…chỉ biết lệnh truy sát đến từ U Nguyên Đại Lục, ta chỉ là người tiếp nhận nhiệm vụ tại Nhiệm Vụ Đường…sau khi hoàn thành đến nhận thưởng mà thôi…” Lê Văn Luyện thành thật hơn rất nhiều, cung kính nâng lên một tấm da…trước sự tra tấn của Linh Hồn, hắn cảm thấy còn đáng sợ hơn cái chết...
Lạc Nam nhận lấy, mở ra quan sát…chỉ thấy bên trên quả nhiên có bức họa của hắn, nguồn gốc nhiệm vụ tại U Nguyên Đại Lục…cùng cái giá đưa ra là 10 Vạn Cực Phẩm Linh Thạch…
10 Vạn Cực Phẩm, đủ mua một Thiên Cấp Pháp Bảo mạnh mẽ rồi…
Ngoài ra không còn lại gì khác…
“Khốn kiếp…” Lạc Nam nổi trận lôi đình, đem tấm da truy nã dẫm ở dưới chân, hung hăng chà đạp…
“Phu quân bớt giận, sớm muốn cũng sẽ tìm ra kẻ chủ mưu mà thôi…” Cơ Nhã vội vàng an ủi, cho rằng hắn tức giận vì không phát hiện manh mối đáng giá…
Lạc Nam thở phì phò, phun ra một câu:
“Đám U Nguyên đúng là nghèo rách, không thể đưa ra mức giá cao hơn sao?”
Ba người sắc mặt mộng bức…
…
Nhìn bộ dạng này của Lạc Nam, ngay cả Lê Văn Luyện vốn có tính cách lạnh nhạt của sát thủ cũng co quắp khóe miệng, tên này có thể đàng hoàng hơn được không?
10 Vạn Cực Phẩm Linh Thạch đã đủ đến Ải Nhân Tộc hốt một kiện Thiên Cấp rồi, đối với Luyện Hư Kỳ bọn hắn thì một kiện Thiên Cấp có thể gia tăng chiến lực lên vài bậc đấy…
Mà theo như suy nghĩ ban đầu của Lê Văn Luyện, nhiệm vụ ám sát một thiên tài Nguyên Anh Kỳ để có được một kiện Thiên Cấp rõ ràng là quá lời…
Có thể nói là dễ như ăn cháo…nếu không phải hắn nhanh tay lẹ chân tiếp nhận nhiệm vụ, sẽ có vô số sát thủ khác tại Thất Sát Giáo tranh nhau đến bể đầu…
Lạc Nam dẹp bỏ chuyện U Nguyên qua một bên, tiếp tục khai thác thông tin:
“Làm sao ngươi thoát khỏi vụ nổ Bom đó?”
Vốn Lạc Nam cho rằng tên này không chết cũng trọng thương, nào ngờ lại thản nhiên như không có chuyện gì đến ám sát hắn…quá mức hoang đường…
Vụ nổ bom kia diễn ra trong quá trình Truyền Tống, dù Luyện Hư Kỳ cũng không dễ ăn mới đúng…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất