“Con đường Cường giả còn rất xa…ta mong luôn có các nàng bước cùng…phu thê chúng ta cùng nhau cố gắng…” Lạc Nam chân thành nói…  

 

“Chỉ cần chàng không phụ lòng…dù có cùng chàng vào địa ngục…chúng thiếp cũng không hối hận…” Cơ Nhã lẩm bẩm một câu, hướng về miệng hắn hôn tới…  

 

Thê tử đã dâng lên môi thơm, Lạc Nam sao có thể từ chối…?  

 

Diệu dàng siết lấy cơ thể nàng, khóa chặt bờ môi mọng đỏ…  

 

Hai người say mê quấn lấy lưỡi nhau, nhu tình vuốt ve, mỗi người đều xem đối phương quan trọng hơn sinh mạng của mình…  

 

Lạc Nam trong lòng tràn ngập thương tiếc, Cơ Nhã còn trong bộ dạng Bạch Tố Mai đấy, có chút thiệt thòi cho nàng ấy…  

 

Nghĩ đến đây, Lạc Nam càng quyết tâm bẻ đầu Cơ Thiếu Hoàng…  

 

…  

 

Không biết qua bao lâu…  

 

ẦM ẦM ẦM…  

 

Tử Sắc Lôi Đình ầm vang mà đến…  

 

Mỹ nữ phương Tây với cơ thể nóng bỏng xuất hiện, trên tay xách theo một thanh niên nam tử toàn thân khét lẹt, đầu tóc trụi lủi…  

 

Hiển nhiên Tiểu Sư vẫn chưa vận dụng đến Tam Sắt Lôi Kiếp đấy…  

 

Xét về tốc độ, tên Sát Thủ này không đủ trình thoát khỏi tay nàng…  

 

Người này diện mạo thường thường không có gì nổi bậc, dáng người cũng không cao lớn, nếu thả vào biển người mênh mông sẽ không ai rãnh chú tâm đến hắn…  

 

Không ngờ lại là sát thủ khét tiếng đến từ Thất Sát Giáo…  

 

“Tiểu Sư?” Cơ Nhã giật mình lần hai, xoay người đứng dậy kiểm tra mỹ nữ phương Tây thật kỹ, xác nhận không nhìn lầm một lần nữa trừng to mắt…  

 

“Ta cùng Sư Nhi đều có tiến bộ…” Lạc Nam cười giải thích…  

 

“Cơ Nhã tỷ tỷ…” Tiểu Sư nhếch môi cười, nàng cảm giác hiện tại thực lực của mình có thể chiến với Cơ Nhã, đủ sức bảo vệ chủ nhân…  

 

Lạc Nam để mặc hai nữ tán gẫu, lúc này một chân đá vào tên thanh niên cứng đờ trên mặt đất, quát lạnh:  

 

“Hây, còn sống không?”  

 

“Ưm…ưm…” Tên sát thủ ú ớ, nói không ra lời…  

 

“Kẻ này muốn cắn thuốc độc tự sát, thiếp nện một tia Tử Lôi vào mồm hắn, câm luôn rồi…” Tiểu Sư mở miệng giải thích…  

 

Lạc Nam khéo miệng giật giật, quả nhiên tên này bị phong ấn Linh Lực, miệng lại cụt mất môi lưỡi, không còn khả năng nói chuyện…  

 

Bất quá không thể không nói Sát Thủ chuyên nghiệp có khác, bị bắt lại muốn tự sát, quá mức kinh khủng…  

 

“Giải khai một phần Linh Lực cho hắn, đủ để truyền âm là được…” Lạc Nam gật đầu nói…  

 

“Là Lê Văn Luyện? Địa Sát…” Cơ Nhã sau khi quan sát hồi lâu, bật thốt lên một tiếng…với thân phận trước đây của nàng đương nhiên nhận ra tên sát thủ này…  

 

“Ồ, là tên hạng 68 Hoàng Kim Bảng đó sao?” Lạc Nam nghe xong trừng mắt…hắn chỉ biết tên này tự xưng là Luyện, không ngờ chính là Địa Sát trong truyền thuyết…  

 

“Sư Nhi của ta là một ngôi sao sáng mới trên Hoàng Kim Bảng nha…” Lạc Nam nhìn sang Tiểu Sư dơ lên ngón tay cái cười khích lệ…  

 

“Khanh khách…” Tiểu Sư thích thú cười một tiếng, điểm lấy một tia Lôi Đình lên người Lê Văn Luyện, đem phong ấn linh lực giải trừ một tia…  

 

Tu vi của hắn khôi phục đến Trúc Cơ…  

 

“Có giỏi thì giết ta…muốn ta khai thì nằm mơ…” Lê Văn Luyện vừa được giải phong, oán độc nhìn chằm chằm Lạc Nam…  

 

Đến hiện tại hắn vẫn thấy khó tin, bị Lạc Nam một đấm đẩy lùi, với bản tính của sát thủ hắn quyết định từ bỏ…  

 

Một kích thất bại - đào tẩu vạn dặm…  

 

Đó là giáo lý của Thất Sát Giáo…  

 

Sát thủ như một con rắn độc săn mồi, rình cắn không được phải lập tức trốn đi, chờ đợi thời cơ tiếp theo…  

 

Lê Văn Luyện kinh nghiệm lão luyện làm theo y đúc, nào ngờ đột ngột xuất hiện yêu thú sử dụng Tử Lôi khủng bố truy đuổi…  

 

Thực lực của đối phương quá mức mạnh mẽ, bất kể là về tốc độ hay về sức mạnh đều vượt qua hắn…  

 

Lực lượng Lôi Đình đánh tan Hắc Ám…  

 

Cuối cùng Lê Văn luyện lâm vào kết cục thảm thương như hiện tại…  

 

“Là ai ở U Nguyên thuê Thất Sát Giáo các ngươi truy sát ta?” Lạc Nam nhíu mày hỏi…  

 

Hắn không tin toàn bộ U Nguyên Đại Lục đều muốn truy sát mình, đối tượng đáng nghi nhất chính là Hỏa Hầu Tộc, Địa Lang Tộc và Biên Bức Tộc…  

eyJpdiI6Iit6Yk02Wng1YkpaT1FUcktMQysydVE9PSIsInZhbHVlIjoiK0JXejIwR3pYb2JUOTZoQnRqM0ZLTGJlcnBOT0RONU1MOVFBTDVuOXppTFRFRml6dHU0SDhkTUxWbWhRSHpzcyIsIm1hYyI6IjZkOTQzMDQwYjhmYTAxNGVkMGQ3ZDY2MTU0ZDZmYzJmMGY4NGRlYmU2NzZmMWVmNDM3ZTczODU2YzM1YTMxM2IifQ==
eyJpdiI6IjFhRzIrc3hcL0NoUVRWc2RhXC82TWVYdz09IiwidmFsdWUiOiJkMWNPc3JxWnRPNFwvSkEraXNVUk9IQTlSNHhxTVJwTk9oQWJhNXJ0eXBQMnRpcVUzZ1J4SERhUTc3bERJZUFrclNCYXliZTY0REp3SWJKSkk0QVRvbWlYWCtSbFFSc1RKUXZqR1ZaZ2QxWVZTd1BYbWcyQWRPUVBNaDZMV2V6Mmg3RFUydlFyTjNPaDNmUWlmalBscG5mNHlFeVdVRVFGNUF1UlBpbnRZMmxGS2xETzBzajN3K0IxXC9RWEhxNjBVRSIsIm1hYyI6IjEwNjAxMGE1OTVlN2FiZDBiOTQxZTViYWU3NTE3MjEzYzg3NmI2NTE2ZTk5OGRmOTFlYWUwYjVkYTQ1MDA3YmIifQ==

“Phì, Luyện không nói xem ngươi là gì Luyện?” Lê Văn Luyện nhổ một ngụm nước bọt khinh thường truyền âm… 

Ads
';
Advertisement