Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 

 Xem ra nhờ vào Dị Thủy mà thứ hạng trên Hoàng Kim Bảng của Thủy Nương Khanh vượt qua Cơ Nhã và Tô Nhan…  

 

Dị Thủy là thứ lần đầu Lạc Thần nghe nói đến, dốt đặc cán mai…  

 

“Đáng gờm, loại Dị Thủy này đem lại tốc độ khôi phục thương thế khủng bố cho chủ nhân của nó, dù thương thế do Dị Hỏa thiêu đốt cũng có thể khôi phục…” Kim Nhi nghiêm túc mở miệng…  

 

“Ồ? Vậy không phải nàng là khắc tinh của ta sao? Lạc Thần cười nhạt một tiếng…  

 

“Còn tùy vào nhiều yếu tốt khác nhau trong một trận đấu, huống hồ chỉ cần công tử dùng đến 2 loại Dị Hỏa, Dị Thủy cũng phải tốn rất nhiều thời gian để khôi phục vết thương, nếu dùng cùng lúc 3 loại Dị Hỏa, nàng chỉ có thể bị đánh!” Kim Nhi cười hì hì nói…  

 

Lạc Thần gật đầu, đang định nói gì đó, chợt sắc mặt hắn hiện lên vẻ mừng rở như điên…  

 

Thoát một cái, thân hình biến mất…  

 

Một lần nữa xuất hiện bên trong Linh Giới Châu…  

 

Cung Đình Thụ - Nhã Cơ Cung theo đó mở ra…  

 

Bầu không khí cấp tốc lạnh xuống, từng đóa hoa tuyết tung bay…  

 

Thân ảnh mỹ tuyệt thiên hạ, băng cơ ngọc cốt nhẹ nhàng dẫm đạp hư không, khuynh quốc khuynh thành…  

 

Một bên Tiêu Thanh Tuyền đang luyện đan đã rút kinh nghiệm, phong bế giác quan, không quan tâm đến ngoại cảnh…  

 

Diễm Tâm Đỉnh trong người Lạc Thần chấn động, vội vàng nhìn sang ngọn lửa màu đen uốn lượn trong tay nàng…  

 

Lạc Thần không kịp hỏi thăm Kim Nhi về lai lịch của nó…  

 

Bởi vì mùi hương thơm tươi mát như thiên sơn tuyết liên đã đến bên cạnh hắn…  

 

“Nhã Băng Tiên Tử - Cơ Nhã xuất quan…”  

 

Cơ Nhã khuynh quốc khuynh thành, khí chất thanh cao lạnh lẽo, một thân Băng Tầm Thanh Y khiến nàng càng thêm đẹp như tiên nữ, làm Lạc Thần thất thần trong thoáng chốc…  

 

Vội vàng lấy lại tinh thần, hắn mặt dày nắm lấy bàn tay tinh xảo trắng nõn như tuyết của giai nhân, mỉm cười nhu tình:  

 

“Đột phá Luyện Hư Trung Kỳ rồi, nàng tuyệt quá!”  

 

Cơ Nhã răng ngọc cắn nhẹ môi hồng, cảm thấy ngượng ngùng khi hắn nắm tay, bất quá không hề rút ra, môi thơm khẽ mở, trong trẻo nói:  

 

“Băng Thủy Lăng Ba Công quá mức tuyệt diệu, thương thế không những khỏi hắn mà tu vi cũng có tiến triển…”  

 

Lạc Thần gật đầu, Băng Thủy Lăng Ba Công mặc dù chỉ mới là quyển thứ nhất, nhưng cấp bậc chính là Linh Cấp Thượng Phẩm, đương nhiên không tệ rồi…  

 

Nghĩ nghĩ, hắn cười nói:  

 

“Chúng ta luận bàn một phen xem thế nào? Ta muốn thử một chút uy lực Băng Thủy Lăng Ba Công của nàng! Đương nhiên nàng phải áp chế tu vi, Luyện Hư Kỳ ta đánh không lại đấy!”  

 

Cơ Nhã khóe môi nhẹ nhàng cong lên, cảm thấy hào hứng, với bản tính vốn lạnh lùng của nàng có biểu hiện như vậy với một nam nhân quả nhiên hiếm thấy…  

 

Nhớ lại biểu hiện kinh khủng của Lạc Thần tại U Nguyên Đại Lục, nàng cũng trở nên phấn khích…  

 

Chưa kịp đồng ý, đã nghe Lạc Thần cười xấu xa nói: “Nếu ta đánh bại nàng, ta hôn nàng một cái thế nào?”  

 

“Lưu manh!” Cơ Nhã khẽ gắt, gò má ửng hồng, đáng yêu đến cực điểm…  

 

“Vậy ta đánh bại ngươi thì sao?” Nàng nhướn mày, mỉm cười hỏi…  

 

“Đương nhiên là nàng được phép hôn ta!” Lạc Thần một mặt đương nhiên đáp…  

 

“Xí, đường nào ngươi cũng cớ lợi?” Cơ Nhã tức giận đến lòng ngực phập phồng, tạo thành từng gợn sóng lăn tăn chết người không đền mạng…  

 

“Sao ta lại có lời? được hôn một mỹ nam tử thế gian hiếm có như ta nàng không thỏa mãn à?” Hắn hấp háy mắt trêu chọc…  

 

Cơ Nhã dở khóc dở cười, nam nhân này thật là hư hỏng…bất quá cảm giác ở bên cạnh hắn luôn thoải mái như vậy…  

 

“Sẳn sàng chưa?” Hắn thả người bay lên không trung, mỉm cười nhìn nàng…  

 

Cơ Nhã nhẹ vuốt tóc mai, bàn chân điểm nhẹ, lơ lửng đối diện với hắn…đem tu vi áp chế xuống Nguyên Anh Viên Mãn…  

 

Không gian bên trong Linh giới Châu hiện tại cứng cáp đến cực điểm, với tu vi hiện tại của hai người dù dùng toàn lực cũng không thể phá hỏng nó được…  

 

“Ra tay đi!” Cơ Nhã trong mắt bóc lên chiến ý, khiến nàng càng thêm kiên cường…  

 

“Haha, khí thế không tệ, bất quá thân là nam nhân ta đương nhiên để nàng ra tay trước!” Lạc Thần mỉm cười thoải mái…  

 

Hắn còn nhớ Cơ Nhã nói chỉ thích tấn công tầm xa, không tinh thông cận chiến đấy…  

eyJpdiI6IllNaVBaY1hZK29lXC83WVZiMStQWWpnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjF1dDNBcUNlXC8yUWRuSmRHZjdzT2xDSkt4V3dyYVRBV0RmUFE5enhSQzZwWHJhQTNnclBuSE9XNUhxUVVqYnllIiwibWFjIjoiNWJiOGVlMDcwZTVlMGQwNzg1NTNjNjI1Y2VlZmY1MzM2N2RjM2E4ZDU4MGY0NmEzNTIzNTVlYWQ2NDBmYWM2NyJ9
eyJpdiI6IkhcL01pSCtCcG5oTnBlbGREWWdrQWlnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InNyQzk2UWFEWFN1azZpY0l6MUlcL0c3VHdYOGhkZVE4QTJmZEptMVwvRmlyeVZEN2JHdjJsa2dHcGZnaVN5aEtQVU9cL0NnbG9sU045XC85UUZhSGF3c2sxalpkdUV1Q3JNeFVZcTdOZzRPNnNhVXBZRkNcL0crZTRibDZLbDZmWm9DbkluQXE5RkViQjhkbVBMWThpWXlKNmxGcFwvdkptVzRiUlE4TVVCcnRVSFJEYnpNR3NudDZOUVAyN2Q5RzdFM3JZaDhjR1NTT3JWbVQ2aUVTVXZzbHFpQlFFdWlXakt1QXh3d1dPV0VTT1wveFlKUWpEdURsdDFtN1N0MnpGdE04dVlCQ0hDYnpiZ0pvdWRHVGhtVGtHc0hHZz09IiwibWFjIjoiNDU4OTA2ZTIyMjE5OWYyMGY0NDU0NzhkNDJhNzM2OWQ4ZmQ1NjM5YWYzYjU3YmM2OTgxOWUwNGRjMTQ3MzA4MCJ9

“Lăng Ba Song Chưởng!” 

Ads
';
Advertisement