"Ầm ầm ầm!"
Những mũi nhọn có thể dễ dàng xuyên thủng cơ thể của cường giả Võ Thần kia vừa chạm vào thân thể Lâm Phong đã đồng loạt nổ tung, không hề làm anh tổn hại chút nào!
Nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử Ám Vô Ngân co rút lại, sắc mặt trở nên ngưng trọng hơn nhiều!
Thể chất quá mạnh mẽ!
Dù lão đã có chuẩn bị tâm lý, biết không dễ dàng hạ gục Lâm Phong, nhưng không ngờ chỉ bằng vào thể chất cường hãn, anh đã chặn đứng được thần thuật của lão!
"Thần thuật – Thiên Lâm!"
Ám Vô Ngân chuẩn bị tung ra chiêu thức mạnh hơn nữa.
Nhưng lúc này, Lâm Phong không định cho lão cơ hội ra tay, thoắt cái đã xuất hiện trước mặt Ám Vô Ngân, tung một cú đấm thẳng vào mặt lão.
"Phịch!"
Ám Vô Ngân không kịp đề phòng, bị đánh bay ra xa hàng trăm mét, xương cốt không biết đã gãy bao nhiêu khúc!
Tuy nhiên, lão dù sao cũng là dị tộc, dưới sự chuyển động của sức mạnh bóng tối, xương gãy nhanh chóng liền lại.
Ám Vô Ngân loạng choạng đứng lên, lau đi vệt máu nơi khóe miệng, định nói gì đó,
đã thấy Lâm Phong lại xuất hiện ngay trước mặt mình.
Và vẫn là cú đấm nhẹ nhàng đó.
"Ầm!"
Lần này lồng ngực của Ám Vô Ngân lõm sâu vào trong, máu tươi từ miệng lão phun ra như suối, trông cực kỳ đáng sợ.
“Xoẹt!”
Lâm Phong áp sát, dùng chân giẫm lên mặt Ám Vô Ngân, lạnh nhạt nói:
“Ông quả thực rất mạnh, trong Xuất Khiếu Cảnh có lẽ hiếm ai là đối thủ của ông! Đáng tiếc ông lại gặp tôi…”
“Lâm Phong tôi chính là kiếp nạn của ông!”
Nghe câu này, sắc mặt Ám Vô Ngân trở nên cực kỳ dữ tợn, sương đen dày đặc gần như bao trùm toàn bộ cơ thể lão!
Quá nhanh!
Tốc độ của Lâm Phong quá nhanh!
Nhanh đến mức lão thậm chí không có cơ hội thi triển thần thuật.
“Có bản lĩnh thì thả tôi ra, để tôi thi triển thần thuật…”
“Bốp!!”
Lời còn chưa dứt, Lâm Phong dẫm mạnh một cước, đầu của Ám Vô Ngân nổ tung như một quả dưa hấu.
“Đồ ngốc thì năm nào cũng có, năm nay đặc biệt nhiều!”
Lâm Phong cười lạnh, móc trái tim đen trong ngực Ám Vô Ngân cho vào túi Càn Khôn.
Ngay lúc đó,
“Vụt!”
Đột nhiên một thanh niên tóc trắng mặc áo đen xuất hiện giữa sân, diện mạo tuấn tú nhưng đôi mắt lại đầy tang thương, giống như người đứng trước mặt không phải một thanh niên mà là một lão giả đã nhìn thấu hồng trần.
Thanh niên tóc trắng liếc nhìn bốn người Kim Myeong đang hôn mê, lại nhìn thi thể Ám Vô Ngân, dường như đã hiểu ra điều gì, bèn hỏi Lâm Phong:
“Là ngươi đã cứu bọn họ?”
“Ngươi là ai?”
Lâm Phong nhíu mày, anh phát hiện bản thân không thể nhìn thấu thanh niên tóc trắng này!
Không phải vì thanh niên này mạnh hơn anh, mà là do người này có vẻ đã tu luyện một loại thuật pháp che giấu khí tức nào đó, hoàn toàn ẩn đi khí tức của bản thân!
“Ta là Kim Vô Danh, đệ tử Thiên Môn của Linh Giới!”
“Lần này đến đây vì cảm nhận được khí tức huyết mạch của tộc nhân…”
Vừa dứt lời, thanh niên tóc trắng như dịch chuyển tức thời, xuất hiện bên cạnh bốn người Kim Myeong, kiểm tra tỉ mỉ.
“Thiên Môn?”
Lâm Phong cau mày, anh không phải người Linh Giới, nên dĩ nhiên không biết hai chữ “Thiên Môn” có ý nghĩa gì!
“Vậy ngươi cũng là người đến từ nước H?”
Lâm Phong hỏi.
Sau khi kiểm tra thấy bốn người không có gì nguy hiểm, sắc mặt Kim Vô Danh rõ ràng ôn hòa hơn nhiều, giải thích với Lâm Phong:
“Đúng vậy! Tất cả người trong Thiên Môn đều là tộc nhân nước H!”
“Năm đó các cường giả đại chiến dẫn đến hạo kiếp thượng cổ, trời khô đất cạn, tổ sư Thiên Môn buộc phải bỏ lại những tộc nhân yếu ớt, tiến vào Linh Giới. Thời gian trôi qua, năm tháng đổi dời, thoáng chốc đã gần năm nghìn năm!”
Kim Vô Danh lộ vẻ mất mát, bồi hồi.
Nghe những lời này, Lâm Phong bên ngoài tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng không khỏi chấn động.
Thời thượng cổ, tu sĩ một nước tụ hội lại lập nên Thiên Môn!
Thiên Môn này có thể kéo dài đến tận bây giờ, thực lực e rằng không hề tầm thường.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất