Ba người giữa sân ngơ ngác nhìn Lâm Phong, thoáng chốc không kịp phản ứng!
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tại sao lại có người trốn sau thác nước?
Mà người đang trốn còn vô cùng đẹp trai...
Đôi mắt anh sáng như sao, lông mày kiếm bay lên, các đường nét trên khuôn mặt càng ngày càng sắc nét, tạo cho anh một cảm giác uy nghiêm!
Lúc này, Đường Tử Đồng dường như đang nghĩ đến điều gì đó, gương mặt xinh đẹp vốn đã đỏ bừng vì ngạt thở của cô ấy lại càng đỏ hơn!
Thảo nào cô ấy luôn có cảm giác như có một đôi mắt nào đó ở gần đó đang quan sát mình và em gái.
Ban đầu, cô ấy tưởng là tên cẩu tặc bẩn thỉu Hỏa Vân Tà nhưng bây giờ xem ra không phải mà là anh chàng đẹp trai đột nhiên xuất hiện trước mắt ...
"Này anh, anh có thể cứu chúng tôi được không? Tên dâm tặc này muốn hại tôi và em gái..."
Đường Tử Nguyệt thì không suy nghĩ nhiều, khi nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện, cô ấy như nắm được cọng rơm cứu mạng mình, lập tức kêu cứu.
"Cậu là ai?" Hỏa Vân Tà lạnh lùng âm hiểm nhìn Lâm Phong.
"Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là giữa chúng ta không thù không oán."
"Một tiếng cũng không tệ, anh tiếp tục cố gắng đi, tôi sẽ không quấy rầy."
Đương nhiên Lâm Phong biết chuyện vừa xảy ra nhưng anh không có ý định xen vào việc của người khác.
Rõ ràng giữa ba người này có thù oán!
Anh không muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân chỉ vì trong số họ có hai người đẹp.
Điều này sẽ không mang lại lợi ích gì cho ah, ngược lại có thể gây ra nhiều rắc rối không cần thiết...
Nhưng lúc này, thấy Lâm Phong muốn đi, Hỏa Vân Tà lại hừ lạnh một tiếng, giơ tay phải lên, một quả cầu tích tụ trong lòng bàn tay phải gã bắn về về phía Lâm Phong rồi nổ tung!
“Bùm!”
Năng lượng đỏ rực bùng nổ một mét trước mặt Lâm Phong làm cho mặt đất lún sâu cả mét, thành công khiến Lâm Phong dừng lại!
"Tôi đã cho cậu đi chưa?" Hỏa Vân Tà ném Đường Tử Đồng trong tay sang một bên rồi lạnh lùng nhìn Lâm Phong.
Lâm Phong quay người lại, ánh mắt sâu thẳm, trên mặt không có biểu cảm gì: "Anh chơi hai chị em bọn họ là vuệc của anh, tôi đi đường của tôi, anh không nên trêu chọc tôi."
"Trêu chọc cậu?"
Hỏa Vân Tà cười lớn, trong mắt lại có sát ý nồng nặc xẹt qua.
Đúng là kẻ ngu dốt thì không biết sợ!
Gã thấy loại tôm tép vô danh như Lâm Phong nên quỳ rạp xuống đất, cầu xin tha mạng nhìn thấy mình nhưng bây giờ Lâm Phong lại lạnh nhạt, giống như anh chọn rời đi là gã đã được lợi lớn.
Điều quan trọng nhất là chuyện xảy ra ở đây ngày hôm nay tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, nếu không sẽ gây ra rất nhiều rắc rối, cho nên đương nhiên gã không thể để Lâm Phong rời đi!
"Thằng nhóc kia, tôi thực sự không biết cậu lấy đâu ra sự tự tin để đứng vững trước mặt tôi!”
"Cậu có biết, tôi bóp chết cậu chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến không?"
Hỏa Vân Tà lạnh lùng cười một tiếng,
Gã giơ tay thả ra một quả cầu năng lượng đánh về phía Lâm Phong, mà hiển nhiên năng lượng lần này đáng sợ hơn rất nhiều!
Nó giống như mặt trời thiêu đốt, ánh sáng phát ra vô cùng chói mắt, dao động sinh ra khiến không gian xung quanh hơi méo mó...
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi của hai người Đường Tử Đồng và Đường Tử Nguyệt hơi co lại, không nhin được ngạc nhiên kêu lên:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất