Cùng lúc đó, trong bí cảnh Tây Hải, sau khi Lâm Phong đi vào, anh phát hiện mình đơn độc trong một khu rừng rậm.
“Có vẻ như mọi người đều xông vào khe nứt không gian và vị trí dịch chuyển tức thời là ngẫu nhiên!” Lâm Phong lẩm bẩm.
Anh nhắm mắt lại cảm nhận hoàn cảnh xung quanh, phát hiện bên trong bí cảnh Tây Hải tràn ngập linh khí, chỉ cần hít một hơi, tế bào toàn thân đều nhảy cẫng lên vui sướng, suýt nữa khiến anh không nhịn được ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
"Quả nhiên bí cảnh này không tầm thường, chẳng lẽ hoàn cảnh thời Thượng Cổ đều như vậy sao? Linh khí nồng đến mức độ này, e rằng có thể nhìn thấy tu giả khắp nơi!"
Lâm Phong lấy bản đồ ra và nhìn vị trí của mình một chút.
Trên bản đồ có rừng rậm, đại dương, núi lửa, đồng bằng...
Trước mắt, anh đang ở trong rừng rậm.
Đúng lúc này.
"Xì xì~"
Lâm Phong cảm nhận được một luồng gió tanh từ sau lưng mình truyền đến, anh nhíu mày quay lại dùng tay tóm lấy nhưng lại bắt được một con rắn nhỏ.
Con rắn nhỏ dài ba thước và đầy màu sắc, có một làn sương mù màu nhạt chảy ra từ giữa miệng và mũi nó, trông cực kỳ độc...
"Yêu thú cấp một, rắn bảy màu!"
Sau khi quan sát nó một phen, đồng tử Lâm Phong không khỏi co rút lại.
Điều làm anh kinh ngạc không phải là một con yêu thú cấp một mà là lão già từng nói loại rắn này quá độc, nó có thể dễ dàng đầu độc chết đại năng Nguyên Anh kỳ, cho nên đã bị con người tiêu diệt từ giai đoạn giữa của thời Thượng Cổ.
"Sao ở đây lại có loài vật này?"
Lâm Phong cau mày bóp chết con rắn bảy màu.
Anh gần như có thể khẳng định, ở đây có loài động vật độc như vậy thì một khi những người đi vào trước gặp phải, e rằng sẽ cầm chắc cái chết trong tay.
Mà đúng lúc này.
"Không!"
"Gàoo!"
Một tiếng kêu thảm thiết bỗng nhiên truyền đến từ trong núi rừng phía xa, mơ hồ có thể nghe thấy một tiếng gầm trầm thấp…
"Âm thanh này… Đây là bí cảnh truyền thừa hay là thời Thượng Cổ vậy? Mẹ nó mình đã đến nơi quái quỷ nào vậy?”
Lâm Phong thở ra một hơi rồi lập tức chạy như bay về hướng phát ra âm thanh!
Giữa rừng cổ mênh mông, có một khu vực gần vạn mét vuông đã bị san phẳng, cảnh tượng hỗn loạn vô cùng, máu me đầm đìa, khắp nơi tan hoang.
"Phanh!"
"Rầm!"
Ngay tại trung tâm khu vực đó, có hơn mười võ giả Đại Hạ đang liều mạng vây công một con mãnh hổ.
Hơn mười võ giả có tu vi từ Tiên Thiên Cảnh đến Vũ Hồn cảnh, còn mãnh hổ thì toàn thân trắng toát, thân hình dài bảy tám mét!
Trên cái đầu to như cái bồn tắm khắc một chữ "Vương" màu đỏ máu, cái miệng lớn há ra để lộ hàm răng dài hơn nửa mét, hơi thở tanh hôi xộc đến khiến hơn mười võ giả lạnh sống lưng!
Đây hoàn toàn là một trò mèo vờn chuột!
Hơn mười võ giả trước mãnh hổ, chẳng khác gì lũ gà con.
Dù là cường giả Vũ Hồn mạnh nhất cầm đao sắc bén chém lên người mãnh hổ, cũng khó để lại vết thương, chứ đừng nói là làm bạch hổ bị thương!
"Đây... rốt cuộc là thứ quái quỷ gì vậy? Trước giờ chưa ai nói trong bí cảnh Tây Hải có loại yêu thú đáng sợ thế này!"
"Giờ chúng ta phải làm sao đây? Tiếp tục thế này, chắc chắn chết!"
"Lúc nãy chúng ta có hơn hai mươi người vây công mà còn không phải là đối thủ của nó! Giờ thì tiêu rồi!"
Hơn mười võ giả Đại Hạ vừa dốc toàn lực tấn công, vừa hoảng sợ bàn cách đối phó.
Thật sự còn khó chịu hơn là ăn phải thứ gì kinh tởm!
Tưởng rằng khi xông vào bí cảnh Tây Hải, sẽ có vô số cơ duyên truyền thừa chờ đợi, ai ngờ vừa bước vào đã gặp phải yêu thú đáng sợ như vậy!
Chẳng vui vẻ chút nào!
"Rắc!"
Trong lúc đám người đang nói chuyện,
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất