CHƯƠNG 619
Rồi sau đó, mọi người nhìn thấy một đàn thú hoang xuất hiện. Lúc này đây, chủng loại thú hoang xuất hiện càng đa dạng hơn, có linh miêu ba chân, thằn lằn lửa vân
vân.
Vũ Nhất Xướng và Vũ Hoàng Yến lại chuẩn bị tiếp tục chạy trốn, nhưng vào lúc này, mọi người chợt phát hiện, những con thú hoang này dường như đang sợ hãi cái gì đó, lùi lại từng chút một.
"Sao lại như vậy, có vẻ chúng không dám tới gần?"
Mà Ngọc Tiếu Nhi và Tăng Tiến đều nhìn Cửu Thiên, trong mắt bọn họ, cũng chỉ có Cửu Thiên mới làm được chuyện này, làm cho đám thú hoang này không dám tiến
lên.
Dần dần, tất cả thú hoang đều lùi lại.
Sắc mặt Cửu Thiên tuy bình tĩnh, nhưng thật ra chính hắn cũng khiếp sợ.
Hắn rõ ràng biết, bản thân mình không có năng lực lớn như vậy, khiến cho nhiều thú hoang lui lại như vậy.
Chỉ có một lần, là dựa vào Thiên địa lôi đình chỉ uy, bây giờ hắn còn chưa phóng lấy một chiêu, đám thú hoang này đã tự mình bỏ chạy.
Chẳng lẽ nơi này có thứ gì đó, có thể dọa lũ thú hoang này sao?
Hay là do tồn tại của tiểu Hắc?
Cửu Thiên đầy khó hiểu. Ngọc Tiếu Nhi lúc này cười ha ha nói: "Cậu Cửu Thiên, ở cùng với cậu, nhiệm vụ thật sự là đơn giản hơn nhiều. Nhiều thú hoang như vậy, vậy mà không dám đến gần cậu."
Ngọc Tiểu Nhi nói một câu, lập tức khiến Vũ Hoàng Yến và Vũ Nhất Xướng đều dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía Cửu Thiên.
Đặc biệt là Vũ Nhất Xướng, vốn dĩ rất chật vật, bây giờ sắc mặt càng khó coi đến đáng sợ.
Cửu Thiên cũng không giải thích nhiều, lập tức dò hỏi Cửu Long Huyền Cung Tháp trong lòng: "Lão Cửu, sao lại thế này. Là ngươi dọa những thú hoang đó sao?"
Cửu Long Huyền Cung Tháp "tỉnh" lại, vội vàng nói: "Không phải, chủ nhân vĩ đại, ngài đang nói gì. Tôi còn tưởng rằng là ngài dùng quyết pháp gì đó. Có thể dọa chạy nhiều thú hoang như vậy, trừ phi trên người của ngài có hơi thở cự long."
Cửu Thiên nói: "Cự long? Tôi từng uống long huyết, ừm, tiểu Hắc cũng có một chút huyết thống Long tộc, vậy có tính không?"
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: "Vậy thì tính là cái gì, chút ít hơi thở cự long này còn chẳng bằng một quả rắm. Ít nhất tiểu Hắc phải trải qua ba lần lột xác nữa, mới có thể dọa sợ nhiều thú hoang như vậy."
Cửu Thiên âm thầm nhớ kỹ câu ba lần lột xác này, hỏi tiếp: "Vậy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: "Chủ nhân vĩ đại, ngài tìm xung quanh xem ở đây có nơi nào không tầm thường không. Không chừng, nơi này có chôn bảo vật gì đó. Nếu thật sự là có thi cốt cự long, vậy chúng ta có thể tìm ra. Còn nếu không có, thì cũng sẽ tìm ra thứ khiến cho đàn thú hoang lùi bước, chúng ta cũng có thể một đường thông thoáng vượt qua."
Cửu Thiên nghe Cửu Long Huyền Cung Tháp nói, cảm thấy rất có đạo lý, bắt đầu tìm kiếm khắp nơi.
Ngọc Tiểu Nhi và Tăng Tiến nhìn thấy hành động của Cửu Thiên, cũng hơi ngờ một chút.
Cửu Thiên vòng quanh chín thanh mộ phần đao kiếm một vòng, đêm qua Cửu Thiên cũng đã quan sát kỹ. Hôm nay vừa thấy, Cửu Thiên đúng là phát hiện chỗ không đúng.
Trong chín thanh đao kiếm này, có tám thanh đao kiếm cùng chỉ về một phía, đó chính là trung tâm của mộ phần đao kiếm.
Mộ phần đao kiếm này so với những nơi khác, đúng là lớn hơn một chút.
Cửu Thiên ngó trái ngó phải, cuối cùng dứt khoát rót canh khí vào mộ phần đao kiếm này.
Chỉ một thoáng, Cửu Thiên cảm giác được một cỗ lực lượng bàng bạc mạnh mẽ cướp lấy canh khí của hắn.
Sau đó, một luồng sáng phóng từ trong mộ phần đao kiếm này ra, chín mộ phần đao kiếm vậy mà cùng sáng lên.
"Trời ơi, là tạo hóa trận, tôi vậy mà không nhìn ra được, nơi này thế mà có tạo hóa trận. Chủ nhân vĩ đại, chúng ta giàu to rồi!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất