CHƯƠNG 613
Bên ngoài hàn đàm, Ngọc Tiểu Nhi và Tăng Tiến đã không biết giết bao nhiêu con nhện, ngay cả tốc độ phun ra hắc viêm của Tiểu Hắc cũng chậm lại.
Nhưng từ trong rừng cây, số lượng nhện giống như vẫn vô cùng tận.
Không chỉ như vậy, theo sự chiến đấu hết mình của lũ nhện, những hoang thú khác dường như có chút rục rịch.
Một số con rắn nhỏ nhiều màu cũng bò ra.
“Không được, chúng ta không thể tiếp tục ở đây được nữa. Cô Tiểu Nhi, mang theo cậu Cửu, chúng ta đi!”
Tăng Tiến lớn tiếng hét.
Ngọc Tiếu Nhi nhanh chóng tới gần Cửu Thiên.
Nhưng vào lúc này, 5-6 con rắn nhỏ cùng lúc phi về phía Ngọc Tiếu Nhi.
Khi chúng phóng tới, một làn khói độc bảy màu phun ra. Ngay lập tức chắn tầm nhìn của Ngọc Tiếu Nhi.
Đáng chết!
Ngọc Tiếu Nhi lập tức vung kiếm chém, hàn sương kiếm khí xuất ra, bao trùm mọi thứ phía trước cô ta.
“Cẩn thận!”
Tăng Tiến hét lên một tiếng.
Ngọc Tiểu Nhi quay đầu nhìn, vừa hay nhìn thấy một con rắn nhỏ từ dưới đất chui ra, sau đó trực tiếp xuyên qua canh y của cô ta, cắn một cái vào mắt cá chân của cô
ta.
Cả người Ngọc Tiếu Nhi lập tức cứng đờ, bằng mắt thường có thể nhìn thấy, chân của cô ta bắt đầu sưng vù.
Độc khí bảy màu theo mắt cá chân đi lên trên.
“Cô Tiếu Nhi!”
Tăng Tiến lớn tiếng hét lên, liều mạng giết tới.
Vung một đao giải quyết con rắn độc ở dưới chân Ngọc Tiểu Nhi.
Cả người Ngọc Tiếu Nhi ngã ra sau, cô ta cảm nhận được mình sắp không chống đỡ được. Canh kình trong cơ thể không theo khống chế mà trào dâng.
Xong rồi sao?
Phải chết ở đây sao?
Trên mặt Ngọc Tiếu Nhi có sự chua chát, biết sớm thì nên nghe lời của thúc phụ, đừng đi vào.
Quả nhiên, cuộc khảo hạch tuần tra sứ cấp trung không phải là cuộc thi cô ta có thể tham gia.
Nhện và rắn nhỏ kết thành đàn bao vây Tăng Tiến và Ngọc Tiếu Nhi, Tiểu Hắc cũng không thể tiếp tục phun hắc viêm.
Quay đầu lại, Tiểu Hắc giống như hạ quyết tâm.
Giơ vuốt, khi Tiểu Hắc muốn tóm Cửu Thiên lên thì lại một luồng sấm sét đánh xuống.
Sấm sét đáng sợ vậy mà có màu tím đậm, đánh vào đỉnh đầu của Cửu Thiên.
Thần lỗi như vậy đã chấn lui tất cả hoang thú mấy bước.
Dần dần, lúc này Cửu Thiên mở mắt ra.
Rắc rắc, rắc rắc!
Trong cơ thể Cửu Thiên phát ra âm thanh rạn nứt, trong đôi mắt tỏa ra hàn khí.
“Ngũ Lôi Chấn Thiên Quyết, băng lỗi kình, cuối cùng cũng thành!”
Lẩm bẩm một mình, Cửu Thiên đứng dậy.
Quay đầu lại, Cửu Thiên lập tức nhìn thấy hoang thú kết thành đàn.
“Sao lại nhiều nhện như vậy?”
Cửu Thiên không hiểu mà hỏi.
Một đàn hoang thủ đều kinh sợ nhìn Cửu Thiên, cho dù dùng trí thông minh không cao của chúng thì cũng biết người bị sét đánh còn không sao thì rất không dễ chọc.
Giơ tay lên, Cửu Thiên ấn nhẹ về phía có nhiều nhện nhất.
Ngay lập tức, trong bầu trời một luồng sấm sét đáng sợ đánh thẳng xuống.
Âm!
Bụi đất bay lên, chỗ bị sét đánh trúng đương nhiên xuất hiện một lớp băng sương đáng sợ.
Đây chính là băng lôi kình, Cửu Thiên sở hữu ba chiêu lôi đình, cũng có lý giải mới về Ngũ Lôi Chấn Thiên Quyết.
Cái nổi bật nhất là ít nhất ở trong thời tiết gió sét tập trung như này, sức chiến đấu của hắn có thể nâng cao không ít.
“Chấn!”
Cửu Thiên bình tĩnh lên tiếng, đột nhiên một đạo vân sóng khuếch tán ra từ nơi luồng sét vừa đánh xuống, ngay lập tức tất cả các hoang thủ nghiêng ngả.
Trong đôi mắt hàn sương vô tận, Cửu Thiên lại giơ tay lên.
Lửa, kim quang, băng sương, ba màu dâng trào.
Ba trụ ánh sáng trực tiếp xuất hiện, khuếch tán ra, mang theo thiên uy trên trời, quét đi tất cả!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất