CHƯƠNG 609
Sau khi dây leo rút đi, Cửu Thiên nhìn thấy một con đường nhỏ.
Nó sâu và yên ắng, không biết nối tới nơi nào.
Ngọc Tiếu Nhi và Tăng Tiến cũng nhìn theo ánh mắt của Cửu Thiên nhìn vào con đường nhỏ, đi tới mấy bước, Tăng Tiến dùng tay sờ bùn đất của con đường nhỏ, nói: “Là do con người đi mà thành.”
Cửu Thiên nói: “Như vậy mà anh cũng có thể sờ ra à?”
Tăng Tiến nhún vai nói: “Hết cách, từ nhỏ đi theo xe chở hàng nên học ít mấy thứ linh tinh này.”
Ngọc Tiểu Nhi nói: “Con đường nhỏ ở đây là cố ý để lại cho chúng ta sao? Hay là nói đây cũng là một phần của cuộc kiểm tra?”
Cửu Thiên lắc đầu nói: “Không rõ. Hai người cảm thấy chúng ta nên đi vào không?”
Tăng Tiến nói: “Tôi cảm thấy nên đi vào.”
Ngọc Tiểu Nhi nói: “Tôi nghe theo Cậu Cửu.”
Cửu Thiên nở nụ cười liếc nhìn Ngọc Tiếu Nhi, nhưng Ngọc Tiếu Nhi chỉ cho Cửu Thiên một nụ cười tinh nghịch.
Cửu Thiên quay đầu nhìn sang Tiểu Hắc nói: “Tiểu Hắc, ngươi cảm thấy bên trong có nguy hiểm không?”
Tiểu Hắc ngửi về hướng của con đường nhỏ, động tác này của nó trực tiếp lộ bản tính nó là chó.
Ngọc Tiếu Nhi và Tăng Tiến nhìn cũng có vẻ mặt kỳ quái.
Thè lưỡi, Tiểu Hắc lắc đầu, biểu thị mình không cảm nhận được gì cả.
Sau đó, cơ thể của Tiểu Hắc nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành một con thú nhỏ màu đen, nhảy lên vai của Cửu Thiên.
Sau đó, Cửu Long Huyền Cung Tháp tự mình vận chuyển lực lượng, giúp Tiểu Hắc trị thương.
Chút độc tố trong Ma Đằng đối với Cửu Long Huyền Cung Tháp của hiện nay mà nói, căn bản không ra gì, trong nháy mắt thì xử lý xong.
Cửu Thiên trầm tư một lát, nói: “Đi thôi, đi vào xem thử. Hai người đi theo đằng sau tôi, một khi có biến cố gì, hai người có thể chạy trước, không cần lo cho tôi, tôi không phải đang nói đùa.”
Lời của Cửu Thiên khiến Ngọc Tiếu Nhi và Tăng Tiến đều cười, quả nhiên bọn họ không nhìn nhầm người.
Cửu Thiên có thể nói ra lời này thì chứng minh hắn không phải người bán đứng đồng đội.
Nhưng thật ra Cửu Thiên nói lời này cũng là suy nghĩ cho sự an toàn của mình. Có Ngọc Tiếu Nhi và Tăng Tiến ở đây, hắn căn bản không thể sử dụng thủ đoạn của luyện khí sĩ.
Nếu chỉ có một mình hắn thì vẫn dễ làm hơn.
Ít nhất luyện khí sĩ rất nhiều thủ đoạn, ở trong rừng cây hoang vu này, vẫn rất hữu dụng.
Ba người cẩn thận đi vào trong, cây cối rậm rạp càng che khuất mặt trời.
Đi khoảng được thời gian bằng một nén hương thì về cơ bản chỉ có thể nhìn thấy một chút ánh nắng, thấp thoáng còn có thể nghe thấy tiếng côn trùng chói tai.
Cửu Thiên kêu Tiểu Hắc âm thầm phóng thích một chút uy hiếp.
Tiểu Hắc hiện nay ở trong các hoang thú cũng không thể tính là kẻ yếu, uy áp nó phóng thích ra còn có thể khiến không ít hoang thú nghe tiếng mà chạy.
Đám người Cửu Thiên đi ở trong con đường nhỏ, trong đô thành – Võ Đỉnh, Lữ lão đầu tử và Chung lão quỷ lại sửng sốt.
“Từ khi nào đảo Phong Linh lại có con đường này, tôi sao không biết. Là ai phá hỏng quy tắc!”
Lữ lão đầu tử rất tức giận, vậy mà xảy ra sự cố ở dưới mí mắt của bọn họ. Xuất hiện chuyện không thể khống chế.
“Còn cả Độc Linh Ma Đằng đó, lại là ai để vào? Để tôi tóm được, tôi nhất định ném hắn vào đảo Luyện Ngục, cho hắn từ từ chơi với Ma Đằng”
Chung lão quỷ tức giận mắng to, trên người lập tức xuất hiện một đạo huyễn tượng màu đỏ, trong nháy mắt có âm thanh phượng kêu vang vọng.
Lữ lão đầu tử cũng sắp dứt hết bộ râu trắng của mình xuống.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất