CHƯƠNG 599
Vũ Nhất Xướng vỗ tay, khẽ mỉm cười, đi xuống dưới.
Động tác của hắn rất nhẹ, giống như không dùng bao nhiêu sức lực. Nhưng Cửu Thiên lại nhìn thấy ngón tay Vũ Nhất Xướng hơi run.
Ngoại Canh đỉnh phong, không thể nhiều hơn!
Trong lòng Cửu Thiên đã có phán đoán khái quát về thực lực của Vũ Nhất Xướng.
“Cậu ba của Vũ gia siêu quá.”
“Lần này tôi thấy cậu chủ Vũ Nhất Xướng có cơ hội lấy được chức vị tuần tra sứ cấp trung!”
Tiếng vỗ tay ầm ầm, bên dưới có đủ tiếng hoan hô.
Vũ Nhất Xướng chỉ khẽ vẫy tay với bọn họ, bèn dẫn tới vô số tiếng hò hét, nhìn ra được, danh tiếng của hắn ta ở thành phố Đông Hoa cũng không tệ.
Người tiếp theo, Ngọc Tiểu Nhi bước ra.
Mặc lão liếc nhìn Ngọc Tiểu Nhi, ngay lập tức cười thành tiếng: “Cô Tiếu Nhi, cô sao cũng tới góp vui thế?”
Tiếu Nhi nói với vẻ mặt không hài lỏng: “Cái gì mà tới góp vui. Tôi không thể qua sao?”
Đám người Ngọc Châu Mục, Trương trấn thủ đều bật cười.
Bọn họ là người nhìn Ngọc Tiểu Nhi lớn lên, Ngọc Tiếu Nhi rốt cuộc có trình độ gì, bọn họ biết rất rõ.
Cửu Thiên cũng cười, với thực lực của Ngọc Tiếu Nhi, e là không thể vượt qua ải đầu tiên.
Ngọc Tiểu Nhi phóng thích canh kình của mình, canh kình của cô ta vừa xuất hiện, mọi người bèn bật cười.
“Trình độ của canh kình, cũng thật sự là hơi tệ.”
“Cô Tiếu Nhi, cố lên. Tuy cô không thể vượt qua, nhưng cô vẫn là nữ hiệp trong lòng tôi!”
Những tiếng hét này khiến Ngọc Tiếu Nhi tức điên.
Nhưng cô ta vẫn không chịu thua mà đặt tay lên đá bảy màu.
“Cho các người cười, lát nữa các người sẽ không cười nổi nữa!”
Nói xong, Ngọc Tiếu Nhi bỗng phát lực, một cỗ lực lượng băng sương tỏa ra từ trên người cô ta.
Sau đó, ánh sáng trên đá bảy màu bỗng dâng lên.
Màu đỏ, màu cam.
Hai loại màu sắc thay đổi rất nhanh, so với Tăng Tiến còn nhanh hơn, không phân cao thấp với tốc độ thay đổi của Vũ Nhất Xướng.
Đột nhiên, ánh sáng màu vàng sáng lên.
Ngọc Tiểu Nhi lập tức cười rạng rỡ.
Ngọc Châu Mục bỗng nhiên đứng dậy, lớn tiếng quát: “Tiếu Nhi, cháu làm cái gì?”
Cửu Thiên cũng sững người, Ngọc Tiểu Nhi vậy vượt qua?
Với thực lực của cô ta vậy mà vượt qua? Lẽ nào tiềm lực của cô ta kinh người vậy ư?
Mặc lão nhất thời cũng kinh ngạc nói không thành lời.
Trầm mặc hồi lâu, ngược lại Ngọc Tiếu Nhi đắc ý nói: “Mặc lão, tuyên bố kết quả đi. Tôi qua rồi!”
Mặt Mặc lão mang theo nét khổ sở, nhìn sang Ngọc Châu Mục.
Ngọc Châu Mục lo lắng nhìn Ngọc Tiếu Nhi nói: “Tiếu Nhi, cháu có biết cuộc khảo hạch tuần tra sứ cấp trung nguy hiểm cỡ nào, nó không phải cái để cháu quậy phá.”
Ngọc Tiếu Nhi ương ngạnh nói: “Thúc phụ, cháu nếu đã qua, tại sao không được? Lẽ nào người nhận định Tiếu Nhi ở mặt võ đạo, không có thành tựu gì ư?”
Sắc mặt của Ngọc Châu Mục thay đổi, cuối cùng thở dài một tiếng nói: “Tùy cháu!”
Lúc này Ngọc Tiểu Nhi mới dương dương tự đắc đi xuống, khi đi qua bên cạnh Cửu Thiên, Ngọc Tiểu Nhi nói: “Anh nhất định phải vượt qua nha.”
Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Yên tâm!” “Người tiếp theo!”
Mặc lão ổn định lại cảm xúc, tiếp tục nói.
Lúc này Cửu Thiên từ từ đứng ra.
“Là Cậu Cửu, đến cậu Cửu rồi!”
Một đám đông lớn tiếng hét tên của Cửu Thiên.
Cửu Thiên mặt mày ung dung đi tới trước đá bảy màu, đặt tay ở trên đá bảy màu.
Không có sử dụng bất cứ chiêu thức nào, Cửu Thiên chỉ bình tĩnh ngưng tụ một ít canh khí toàn thân, sau đó ấn xuống.
Rắc rắc, tiếng nứt vỡ giòn tan lại vang lên.
Sau đó, đá bảy màu trước mặt nhanh chóng hiện ánh sáng.
Màu đỏ, màu cam, màu vàng!
Khi nhìn thấy màu vàng, trong lòng Cửu Thiên đã chắc chắn.
Nhưng vào lúc này, màu vàng còn chưa dừng lại, tiếp tục thay đổi.
Màu sắc thứ tư
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất