CHƯƠNG 589
Đây la thật sao?
Từ Hải tướng quân thật sự không dám tin mắt của mình.
Vũ Thái Uy bò dậy từ trên đất, hoàn toàn mất đi sự tiêu sái vừa rồi.
Con ngươi đỏ ngầu trong ngay lập tức, lúc này hắn ta lại trở lại thành Vũ điên lúc đầu.
“Oắt con, cậu tìm chết!”
Hai tay của Vũ Thái Uy sáng lên ánh sáng chói mắt, Vũ Thái Uy thẹn quá hóa giận trực tiếp sử dụng bản lĩnh thật, Già Vân Thánh Thủ*!
Già vân: che mây.
Khí thế đáng sợ trực tiếp tản mạn cả đại sảnh, Từ Hải tướng quân thấy không đúng, trực tiếp chặn ở trước mặt Cửu Thiên.
Mà lúc này, sau khi Cửu Thiên sử dụng Vạn Kiếm Quy Tông thì rơi vào giai đoạn thoát lực.
Chỉ có thể giương mắt nhìn Vũ Thái Uy giết tới.
“Vũ tước gia, dừng tay!”
Từ Hải tướng quân hét to một tiếng, trên người sáng lên ánh sáng màu xanh.
Hắn ta cũng là một võ giả Nguyên Canh cảnh!
Trường kiếm xuất ra, kiếm của Từ Hải tướng quân đâm thẳng vào lòng bàn tay của Vũ Thái Uy.
Oành!
Âm thanh đáng sợ cùng lúc nổ bay Từ Hải tướng quân và Cửu Thiên.
Tiểu Hắc nhảy lên cao, đón lấy Cửu Thiên và Từ Hải tướng quân.
Chỉ thấy kiếm của Từ Hải tướng quân gãy từng tấc, anh ta không ngừng nôn ra máu.
Cửu Thiên cũng không tốt hơn bao nhiêu, trước ngực có thêm một dấu tay lõm xuống.
Ngay lập tức, nhìn thấy tướng quân nhà mình bị đánh, tất cả võ giả của Châu Mục phủ xông lên hết, bao vây chặt Vũ Thái Uy.
Từ Hải tướng quân trực tiếp lấy lệnh bài trong ngực ra, giơ cao lên: “Tất cả các binh sĩ không được vọng động!”
Vũ Thái Uy vỗ xong một chưởng, ngay lập tức cũng cảm thấy hối hận.
Một đám con cháu của Vũ gia xông vào, Vũ Thái Uy lớn tiếng hét lên: “Ra hết cho tôi!”
Từ Hải run rẩy đứng dậy, nói: “Vũ tước gia, ông muốn tạo phản sao?”
Sức sát thương của câu này vẫn rất kinh người.
Ánh đỏ trong mắt Vũ Thái Uy lập tức tan biến không ít.
Trầm mặc một lúc, Vũ Thái Uy nói: “Đi đi, đi đi, cút, rời khỏi Vũ gia tôi.”
Cửu Thiên ôm lồng ngực, nhìn chằm chằm Vũ Thái Uy nói: “Ngày sau, tôi nhất định sẽ giết ông.”
Vũ Thái Uy cười lạnh nói: “Có giỏi thì cậu tới.”
Từ Hải tướng quân không nói một lời, phẩy tay bảo các binh sĩ đưa Cửu Phong và Cửu Thiên rời đi.
Tiểu Hắc đi theo đằng sau, tức giận nhìn đám người Vũ Thái Uy.
Ra khỏi Vũ gia, Từ Hải tướng quân mới coi như thở phào.
Nhìn Cửu Thiên ở bên cạnh vẫn cái vẻ tức giận, nói: “Cậu Cửu Thiên. Xin lỗi, tôi chỉ có thể làm được nhiêu đó. Dù sao không thể thật sự khơi ra chiến đấu toàn diện giữa Vũ gia và Châu Mục phủ.”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Tôi hiểu. Lần này đa tạ Từ Hải tướng quân.
Cửu Thiên quay đầu nhìn sang ba Cửu Phong của mình.
Lúc này Cửu Phong cuối cùng cũng lấy lại ít sức, ông ta kéo tay của Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên, không cần làm việc lúc nóng giận. Tuyệt đối đừng làm vậy. Ba không sao!”
Cửu Thiên nghiến răng nói: “Ba không cần lo, thù này con nhất định sẽ báo.
Nói xong, Cửu Thiên lại nhìn sang Từ Hải nói: “Từ tướng quân, giúp tôi chuyển lời cho Ngọc Châu Mục. Tôi muốn tham gia khảo hạch tuần tra sứ cấp trung, ngay lập tức!”
Từ tướng quân sững người, sau đó vội vàng gật đầu nói: “Tôi nhất định sẽ chuyển lời cho.”
ở Vũ gia, Vũ Thái Uy tức giận, cho tới bây giờ vẫn không thể bình tĩnh.
Nhục nhã, thật sự nhục nhã, hắn ta vậy mà bị một tên oắt con Ngoại Canh cảnh đánh bay.
Truyền ra ngoài, cái mặt này của hắn ta không biết đặt ở đâu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất