CHƯƠNG 586 

Người cầm khăn tay đứng ở một bên nói nhỏ trong lòng: “Đó không phải vì ai nói ngài không đẹp thì ngài đánh người ta.” 

Vũ Thái Uy cầm khăn tay lên lau mặt sau đó đi về phía bên ngoài. 

Đi tới đại sảnh của Vũ gia, bên trong vừa hay nhìn thấy một đám võ giả trói một hán tử, đang ra sức đánh nhau. 

Vũ Thái Uy bình tĩnh ngồi ở trên ghế chủ tọa, hỏi: “Đây là người các người bắt về sao?” 

Ngay lập tức tất cả mọi người dừng lại, một võ giả nói: “Vũ tước gia, đây chính là ba của Cửu Thiên, Cửu Phong!” 

Vũ Thái Uy hờ hững ồ một tiếng, sau đó nói: “Khi các người bắt ông ta tới, không có chạm trán với người của Châu Mục phủ sao?” 

Võ giả nói: “Yên tâm, Vũ tước gia, tất cả mọi chuyện đều dựa theo căn dặn của ngài, đợi sau khi ông ta vào thành thì bắt. Không có chạm trán với người của Châu Mục phủ. Chỉ giết mấy tên xui xẻo của Cửu gia.” 

Vũ Thái Uy gật đầu, nói: “Vậy thì tốt. Bây giờ không phải lúc đối đầu với Châu Mục phủ. Đưa thư cho tên Cửu Thiên đó, kêu cậu ta mang đồ tới đổi người. Còn về là đồ gì, cậu nói với cậu ta, bản thân cậu ta sẽ biết.” 

Võ giả gật đầu đồng ý, sau đó lôi Cửu Phong đi vào trong. 

Cửu Phong cắn chặt hàm răng mãi không nói chuyện, máu không chảy ra. 

Vũ Thái Uy cầm một ly trà lên, trên mặt nở nụ cười. Tên Quan Hán đó cho rằng ông ta ta là kẻ ngốc, hai người đều là đệ tử ký danh của Quỷ Thần Tông, cái mà Quan Hán biết ông ta sao có thể không biết. 

Nếu nói một cái khác duy nhất chính là thanh Thôn Linh Kiếm đó của Quan Hán. Vũ Thái Uy gần như có thể chắc chắn, công pháp gì đó đều nằm ở thanh kiếm đó. 

Thanh kiếm đó bây giờ hoặc ở trong tay Ngọc gia, hoặc ở trong tay Cửu Thiên. 

Vũ Thái Uy không hề lo lắng Ngọc Châu Mục sẽ tham lam thanh kiếm này, con người của Ngọc Châu Mục hắn ta hiểu, phàm là thứ có thể gây họa, ông ta sẽ không giữ lại. Cho dù ông ta cầm kiếm, tám chín phần cũng sẽ coi thành một món quà, trả cho Cửu Thiên. 

Vậy nên hắn ta chỉ cần từ trong tay Cửu Thiên lấy lại thanh kiếm lại là được. 

Vũ Thái Uy nhấp một ngụm trà, cười đầy đắc ý. 

Còn chưa đợi mấy võ giả đưa Cửu Phong xuống, lúc này một tên hộ vệ xông vào, đanh giọng nói: “Vũ tước gia, không hay rồi. Người của Châu Mục phủ xông vào rồi.” 

Vẻ mặt của Vũ Thái Uy lập tức chuyển từ vui vẻ sang u ám, hắn ta để ly trà xuống. Khế phẩy tay cho người kéo Cửu Phong xuống. 

Bên ngoài, rất nhanh truyền tới tiếng bước chân. 

Vũ Thái Uy nheo mắt nhìn kẻ dẫn người xông vào. 

Hắn mặt mày tức giận, lưng đeo trọng kiếm, không phải Cửu Thiên thì là ai. 

Vũ Thái Uy vừa nhìn thấy trọng kiếm ở đằng sau Cửu Thiên thì biết người đến là ai. 

Vũ Thái Uy nở nụ cười, nói: “Ha ha, Cửu Thiên, cậu Cửu. Tôi đang chuẩn bị đi tìm cậu. 

Cửu Thiên nhìn Vũ Thái Uy nói: “Vũ gia chủ, làm phiền rồi.” 

Vũ Thái Uy nói: “Không tính là làm phiền. Đừng gọi ta là Vũ gia chủ, tôi không phải gia chủ, gọi tôi là Vũ tước gia. Cậu Cửu hưng sư động chúng tới chỗ tôi, có chuyện gì thế?” 

Cửu Thiên nói: “Tôi nghĩ Vũ tước gia không thể không biết.” 

Vũ Thái Uy sâu sắc liếc nhìn Cửu Thiên, nói: “Tôi biết, tôi đương nhiên biết. Cậu Cửu là tới đòi người.” 

Ánh sáng trong mắt Cửu Thiên càng thêm sắc lạnh, nói: “Vậy mong Vũ tước gia thả người.” 

eyJpdiI6Ik9RUlwvXC9QeWpTeHpRd2RNZU5ZZ1lDdz09IiwidmFsdWUiOiJsY0FLMzVtQ09mS1ZueGh0ZDZQM1BtWmVIWWdudzFXRDd1WWdRSTVJVEZzRmJyWDRiTTNnd3VlTmVoaDB1RmJOREozMnF3bERsdjIzMHNKV0J2MHh0alZHQ1d0RVNwVTVuSFZxaGNZV2xEcm9udXM1T1FqNzdCWUN1SXhhNzFFRDRQK1F2cXp6VjdVeE5TM1hUa0toc21VWENJdTZUdFlwVERUejg4SU92ekhEeXNOa2M4cDNZaHFPS1ZQOWFkS0dBM01uRTdhSXVwUzh5TWZYdGRhK2xPYWJsXC9kZHhyYVZCSGxHYk9QdXE2MjR4WE13YjFGQ0t2NUtcL0hQbE1aakUiLCJtYWMiOiJjZjNhZDdiYjIyMTM0MzBjMGFiOTZmZjljZTQwNTQ4ZWE3NTA5OGJkNjBmNGIxOWJlYjQxZGYwMGZhNTk0YTAzIn0=
eyJpdiI6IlM1UFhTRXo2SndJV1lCZnRXdUZMWUE9PSIsInZhbHVlIjoiVkFXbWVYRmZTcVpxV25DbTFOa1VuZXp6ZmdDZ2JRQUFvRFlESm5HY0tPUDBNdm5OZHZKN2xlcmgzYTArcUhaZk5VU2ZKbDd3NnZWanBsRnhOQWF2UkRkQk9jT0t1ZzlNcTBwTWYxZ081cldxRTR5NXN6dWhFbWhncGxESWpRd0hUbUlPQ29kQ1B2TzRBQmMxY0l4MEFrWjFZYzhURzZCbFlkV0tSeXdpMnpwQkk1N0R1Ukx5cWNKa2lLY1wvdjZDeElsMllURmwydUczcWR6eEpkOFVHbmUxVXFtYUd6Wk9sOTgzbHFvWktvSFdWM1NtMW9tYWlPbFVycVlYNFdyWThYUGNFUm51Y1Y1ZDJ4ZURoTzgybEVGRnowWlhRaTRnYm0xRkZLSk5zQ3piTWpoZlNuVzhJSjJwOXRUQnNSTHRlIiwibWFjIjoiMzRjYjYwMzJhYjU3NWU0ODc2YzZjNWUxOTM3YWVjOTUwMjUxZGM5YjA2YzFmMTVkY2Y0NWUxMWJkYWI3MTJkMiJ9

Khi một con linh thú khổng lồ xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, ngay lập tức các hộ vệ của nhà họ Vũ đều lùi lại mấy bước.

Ads
';
Advertisement