CHƯƠNG 573
Một khoảng trầm mặc ngắn ngủi.
Sau đó, Cửu Thiên lắc đầu cười khổ: “Nghe thì thấy sao tôi cảm thấy tôi xui xẻo thế?”
Lúc này Ngọc Châu Mục chen lời, nói: “Xui xeo của cậu là may mắn của ta.”
Cửu Thiên liếc nhìn Ngọc Châu Mục, trên mặt có thêm vài phần buồn bực.
“Vậy bây giờ phải làm sao. Châu Mục đại nhân là định trói tôi đưa cho Quỷ Thần Tông sao?”
Cửu Thiên nhìn giống như nói đùa, nhưng trên thực tế hắn đã bắt đầu gọi Tiểu Hắc ở trong phủ đệ hư không.
Ngọc Châu Mục thâm trầm liếc nhìn Cửu Thiên, nói: “Cậu nghĩ nhiều quá rồi.”
Khâu Sơn nói tiếp: “Bọn ta không phải tay sai của Quỷ Thần Tông. Không cần phải làm việc cho hắn. Nào, Cửu Thiên, cậu cầm cái này.”
Khâu Sơn vừa nói, vừa đưa Thôn Linh Kiếm trong tay cho Cửu Thiên.
Cửu Thiên hơi sững người, nói: “Đây là?”
Ngọc Châu Mục cười ha ha nói: “Thanh kiếm này bọn ta giữ lại cũng vô dụng. Hơn nữa, nó vốn nên là chiến lợi phẩm của cậu. Nhưng ta phải nhắc nhở cậu một câu. Thanh kiếm này rất có khả năng sót lại ấn ký của vị cường giả nào đó của Quỷ Thần Tông. Cậu muốn mang theo người, cẩn thận trúng loại pháp quyết nào đó của cường giả Quỷ Thần Tông, trong Quỷ Thần Tông, có không ít luyện khí sĩ”
Cửu Thiên thầm mắng hai tiếng ở trong lòng, câu nói cuối cùng này sợ rằng mới là lý do thật sự.
Nhưng Cửu Thiên cũng không để tâm, lát nữa quay về cho Cửu Long Huyền Cung Tháp thôn phệ thanh kiếm này.
Cửu Thiên lập tức ở trong lòng hỏi một câu: “Lão Cửu, thứ này có thể thôn phệ không?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp lập tức nói: “Có thể thôn phệ, đương nhiên có thể thôn phệ. Chủ nhân vĩ đại, ta đoán chắc có thể khôi phục không ít lực lượng. Có khi cho dù là cường giả của Quỷ Thần Tông đến cũng có thể bảo vệ được người.”
Cửu Thiên đối với lời của lão Cửu nửa tin nửa ngờ, cũng chỉ nghe vậy.
Cửu Thiên nhận kiếm rồi ném vào trong phủ đệ hư không.
Ngọc Châu Mục nói: “Cửu Thiên, bây giờ ta hỏi cậu lần nữa. Cậu có nguyện ý lập tức trở thành người của Ngọc gia ta không? Tuy Châu Mục phủ không so được Quỷ Thần Tông, nhưng ít nhất có địa vị trong quan trường. Bọn họ chắc chắn sẽ không vì một đệ tử ký danh cỏn con, đánh vào Mục Châu phủ. Ít nhất có thể bảo vệ cậu bình an ở thành phố Đông Hoa.”
Cửu Thiên thở dài một tiếng nói: “Ngọc Châu Mục, tôi cũng không giấu gì ông. Thật ra là ở trong học viện đã cùng với người khác tự định chuyện lớn đời người rồi, tuyệt đối sẽ không thay đổi.”
Ngọc Châu Mục nhíu mày nói: “Chưa tổ chức hôn lễ, có gì không thể thay đổi? Cô ta là đệ tử của môn phái nào?”
Cửu Thiên lắc đầu nói: “Hình như không phải.”
Ngọc Châu Mục lại hỏi: “Đó là tiểu thư của danh môn vọng tộc sao?”
Cửu Thiên cũng lắc đầu nói: “Hình như cũng không phải.”
Giọng nói của Ngọc Châu Mục cũng trở nên có hơi lạnh lùng, nói: “Vậy tại sao không thay đổi được? Cửu Thiên, cậu nên biết chọn bên nào mới là đúng chứ.”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Tôi biết.”
Nghe vậy, sắc mặt của Ngọc Châu Mục dịu đi không ít, nói: “Ta có thể cho cậu một khoảng thời gian, để cậu thay đổi.”
Cửu Thiên lắc đầu nói: “Không, Mục Châu đại nhân. Ý tôi nói là tôi biết tôi chọn không trở thành người của Ngọc gia mới là chính xác.”
Khâu Sơn cười ha hả, không hề nể mặt của Ngọc Châu Mục.
Ngọc Châu Mục trợn mắt nhìn Cửu Thiên, mà Cửu Thiên cũng không hề yếu thế nhìn thẳng vào Ngọc Châu Mục.
Hai người nhìn nhau hồi lâu giống như sắp đánh nhau, cuối cùng Cửu Thiên nói: “Mục Châu đại nhân, tôi cáo từ trước.
Cửu Thiên đứng dậy đi ra ngoài, nhưng còn chưa bước ra khỏi phòng, Ngọc Châu Mục lại nói: “Cửu Thiên, mấy ngày gần đây ở lại Mục Châu phủ trước đã. Cậu không phải là muốn thi Tuần Tra Sứ trung cấp hay sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất