CHƯƠNG 564
“Đồ khốn!”
Ngọc Châu Mục bỗng đứng dậy, cũng không thấy ông ta có động tác gì, bèn nhìn thấy hai bóng người màu đỏ máu lao tới trước mặt Cửu Thiên lập tức khựng lại.
Giống như hai bàn tay vô hình bóp chặt bọn họ, kiếm của một người trong đó đã chỉ cách mắt của Cửu Thiên một tấc, nhưng không thể tiến thêm được nữa.
Ngọc Châu Mục một tay siết nhẹ, hai võ giả của Huyết Sát Môn kêu thảm một tiếng, trực tiếp nổ thành sương máu ở trên không, máu bắn vào mặt của Cửu Thiên.
Hàn Liên sư huynh vội vàng phi ra, chặn ở trước mặt Cửu Thiên.
Lúc này, mấy võ giả của Huyết Sát Môn vậy mà lại xông lên. Không sợ chết, phi vũ khí trong tay về phía Cửu Thiên.
Kiếm thế của Hàn Liên sư huynh xoay nhẹ, Bích Thủy Trường Kiếm quét một kiếm, chặn lại toàn bộ vũ khí bay tới đó.
Ngọc Châu Mục quay đầu nhìn mấy đệ tử còn lại của Huyết Sát Môn, ánh mắt lạnh đi, những đệ tử của Huyết Sát Môn này bèn phình hết cơ thể, gương mặt méo mó.
Bên này là thực lực của võ giả Thiên Canh Cảnh, chỉ riêng ngự kình thì có thể làm được kiểu cách không giết người.
“Cửu Thiên, cậu giết môn chủ của Huyết Sát Môn chúng tôi, cậu cũng chết chắc rồi, cậu và gia chủ của cậu đều sẽ bị truy sát vạn thế, không chết không thôi. Tuy thân chết, máu còn đó! Ai giết tôi, tôi giết kẻ đó!”
Một đệ tử của Huyết Sát Môn rít ra từ trong cổ họng.
Tiếng gầm sắc lạnh vang vọng tám phương, sau đó cũng nổ thành một phiến sương máu.
Một số cô gái nhát gan lúc đó phát ra tiếng kêu, ngất xỉu. Cảnh tượng máu me như này, thật sự không là cảnh mà ai cũng có thể chịu được.
Cửu Thiên cố gắng không để mình hôn mê, lặng lẽ nhìn những đệ tử của Huyết Sát Môn này nhìn hắn bằng ánh mắt oán độc nhất, lại dùng cách thứ thê thảm nhất để chết đi.
Ngọc Châu Mục hạ thủ không lưu tình, trong nháy mắt, tất cả đệ tử của Huyết Sát Môn mặc huyết y đều chết hết. Tính tất cả, không ai chết toàn thây.
Khế phất tay, Ngọc Châu Mục đanh giọng nói: “Phong sát Huyết Sát Môn, ai cả gan gây sự, giết hết!”
Trấn Thủ ở bên cạnh lập tức hạ lệnh.
Ngay lập tức trong đám người, những binh sĩ cởi quần áo bên ngoài ra, lập tức lộ ra áo giáp bên trong.
Sau đó bèn bắt đầu bắt người ở xung quanh!
Thì ra mọi thứ đều chuẩn bị sẵn sàng. Không ít người đều sững sờ nhìn cảnh này.
Lúc này Ngọc Tiếu Nhi quan tâm nhìn Cửu Thiên ở trong sân, mấy lần cô ta muốn đi xem thương thế của Cửu Thiên nhưng cuối cùng không có cất bước đó.
Dần dần, Hàn Liên sư huynh đỡ Cửu Thiên dậy.
Tay khoác trên vai của Hàn Liên sư huynh, Cửu Thiên cảm thấy mình đi một bước thì cả người đau thấu tim gan.
“Hàn Liên sư huynh, mau, phái người đưa thư cho nhà đệ, bảo bọn họ đặc biệt cẩn thận”
Hàn Liên sư huynh nói: “Được, nhưng huynh phải đưa đệ về trước đã.”
Nói xong, Hàn Liên sư huynh đỡ Cửu Thiên xuống sân.
Lúc này Ngọc Tiếu Nhi lập tức đi tới đỡ Cửu Thiên, Ngọc Châu Mục một tay đặt trên người Cửu Thiên kiểm tra thương thế của hắn.
Ông ta nhíu mày nói; “Thương thế của cậu rất nặng!”
Cửu Thiên nói: “Không chết được. Châu Mục đại nhân, có thể bảo vệ gia tộc của tôi một lần không?”
Ngọc Châu Mục nói: “Cậu là người hiểu rõ nhất. Biết giết chết Quan Hán, người còn lại của Huyết Sát Môn chắc chắn sẽ liều chết trả thù gia tộc của các cậu. Nhưng cậu phải cho tôi một lý do để ta giúp cậu một lần.”
Cửu Thiên nói: “Châu Mục đại nhân, tối đó ở trong Châu Mục phủ, ông không nói với tôi như vậy.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất