CHƯƠNG 511 

Hơi thở dần dần ổn định lại, Cửu Thiên hít sâu một hơi, Thiên Địa Chi Lực xung quanh đều nằm trong sự hít vào thở ra của hắn, một trận lỗn loạn. Trên mặt đất mơ hồ nổi lên một cơn gió lốc nhỏ. 

Cửu Thiên hoạt động chút gân cốt, thương thế đều đã phần lớn được hồi phục dưới tác dụng của dược lực, cộng thêm năng lực hồi phục biến thái của bản thân hắn, không tới thời gian nửa nén nhang đã hồi phục được đáng kể. Chỉ có Lân Long giáp có thể không thể sử dụng được trong mấy ngày. 

"Cảm ơn nha, cô Tiếu Nhi.” 

Cửu Thiên chắp tay hành lễ, ăn đan dược của người ta, vẫn nên nói một câu tốt đẹp. 

Tiếu Nhi bĩu môi và nói: "Nếu không phải nể tình anh khá dốc sức làm việc, tôi cũng sẽ không đưa đan dược cho anh.” 

Quay đầu lại, Tiểu Nhi nhìn ông lão và nói: “Ông Mặc, ông xem chúng tôi đây coi như là qua rồi chứ.” 

Ông lão bị gọi là ông Mặc đầy ý cười trên khuôn mặt, nói: “Hỏa Tinh khó đạt được nhất đều bị các cô lấy được rồi. Tôi thật sự không nghĩ ra bất kỳ lý do nào để không cho các cô qua cả. Cửu Thiên phải không? Rất tốt, nếu cậu không sao, mau chóng chuẩn bị một chút, đi theo tôi đến cửa ải cuối cùng.” 

Khi Cửu Thiên nghe thấy cửa ải cuối cùng, trong lòng lập tức run lên. 

Chết tiệt, trên tư liệu kia không đề cập đến mọi thứ liên quan đến cửa thứ ba. 

Cửu Thiên cũng không biết, cửa thứ ba rốt cuộc là gì, trong lòng không khỏi có chút lo lắng không yên. 

Hỏa Tinh trong tay, giờ phút này chỉ phát ra tia sáng ấm áp, Cửu Thiên cũng không nhìn nhiều, trực tiếp nhét vào thắt lưng. 

Cửu Thiên nhớ rằng có mấy phương thuốc đặc biệt cần Hỏa Tinh. Những phương thuốc đó chí ít đều là linh cấp, có thể thấy Hỏa Tinh quý hiếm cỡ nào. Lần liều mạng này cũng không phải vô ích. 

Dù sao, Tiếu Nhi dường như cũng không có ý muốn lấy Hỏa Tinh, Cửu Thiên âm thầm tham ô về mình. 

Phát tài trong im lặng mới là vương đạo. 

Ba người quay trở lại, Cửu Thiên cũng nhặt lấy trọng kiếm Vô Phong của mình. 

Những võ giả khảo hạch khác đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn Cửu Thiên. 

Loại ánh mắt này, Cửu Thiên đã nhìn thấy quá nhiều trong hai năm nay rồi, liếc qua một cái cũng không nói gì thêm. 

Ông lão cao giọng nói: “Tất cả những người bỏ cuộc, không lấy được Hỏa Tinh đều coi như không thông qua khảo hạch lần này. Các cậu lần sau tới khảo hạch lại nhé.” 

Mọi người khẽ gật đầu, nhưng trên mặt bọn họ lại không có bao nhiêu phần chán nản, ngược lại nhìn thẳng vào Cửu Thiên. 

"Là Cậu Cửu Thiên sao? Tôi tên là Từ Hải Triều, đến từ thành phố Ninh Châu, kết bạn nhé." 

"Cậu Cửu Thiên, tôi là Thẩm Kiều của nhà họ Thẩm thành phố Phi Vũ. Hôm nay có thể gặp được Cửu công tử quả thực là phúc ba đời, có thể kết giao bằng hữu không?” 

"Cậu Cửu Thiên, một chút tâm ý thôi, không đáng để ý đến. Hy vọng mấy ngày tới, Cửu công tử có thể đến Vũ phủ của chúng tôi dự tiệc, Vũ Cừu tôi sắp xếp yến tiệc hảo hạng, mời Cậu Cửu Thiên.” 

Một nhóm người, từng người một tiến lên trước vây lấy Cửu Thiên. 

Cửu Thiên còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, Tiếu Nhi bên cạnh ho nhẹ một tiếng, nói: "Các người đủ rồi. Cậu Cửu Thiên là khách của tôi." 

Một câu nói, toàn bộ đám người ngậm miệng. 

Có một người còn muốn nói gì đó, người bên cạnh khẽ kéo hắn ta một cái, thấp giọng nói: “Người của nhà họ Ngọc, anh chọc không nổi đâu.” 

Cửu Thiên nghi hoặc liếc nhìn Tiếu Nhi, xem ra cô gái nhỏ này có lai lịch không nhỏ. 

Ông lão xua tay nói: "Được rồi, các cậu có thể trở về rồi.” 

eyJpdiI6IkxrS05nakFraGdsV0FDeGE3SE10OFE9PSIsInZhbHVlIjoicFcwTUYzVFwvOVgwTkFCakVyZkdUTVA2UWRFbXZOeVFRU2NnUXY2XC96NVJqTjRFa3c3T2QyTDMrRHdiS05jeTBJQXp3XC9HZGRpQUI2VjdLeERHT1wvTGVZa3hvTEpoR00zNXk2eFcrSVhNZWdpS1lzMkI1Z3ppMzl2Yjd2bkg3Uk45Uk9XbGtoMzllUXBXWlwvVVZvbytBeFFEVGQ5TGhUaW9JdHpBQTBmTDFmRndVek9LNVlMTUdjblBUcE51aFRSdXJYV0RhWWEzVFVxSzlLeHFUajdkTXlrNjd1N05ubHlxZ0crb3N1Z0NDbDhRPSIsIm1hYyI6ImYzZDVlNjlkM2RkZGQ1NjY2NjZjZjEyMDhhZDZmZGJmNmYxMjJiZGFhNjk2NTFlODEyYzk5MmM3MjgzYmMxZGEifQ==
eyJpdiI6InN1T0tQeVZkMnlEY2EzeVFHQzBDMFE9PSIsInZhbHVlIjoiN3laeU5LMjdCNlpuRElaMzRmSEdmM29MQkRKMVRZWWZMcEpZRHpiYlB5eXF2TjRRcDgxUXV6K25XdGtSXC82UW85elpKZG1NWFwva01iY0Q2ODlrVXJVSEFXTUVBREg2S01yRkc5MDV6WEdGVmtwNWlmNnZlOUpSYWplR3hIXC9Rbm1XRld1V25BZGlWOWdXcU16MGpkdEdFZHhWWU5iUGFoQ0ZDRkcwQWZqRzVhOHJaU1ljcVVlNEd1dExrTCtwNUNNdFZQMWljZmxFREM4ZzF1V2tDajhvN3R0bkRPdk9zazRXekREZ3NPNjJXaXp1UGxcL0xNV1hTNjFUYzhUa1M5dHdBRzBJVUZNeEhHMU45anZYQjJwQytRPT0iLCJtYWMiOiJiMWE1NzViMGFkOWQ4MjQ0MWUzYmQ1NjE4NGM2NjRiNzE4Y2IzYTI0OTI2OTc3MGY1MDIyNmYxODQyYTk2NmQyIn0=

Khi chân chạm xuống mặt đất một lần nữa, ba người Cửu Thiên, Tiếu Nhi và ông lão xuất hiện trong một ngôi nhà.

Ads
';
Advertisement