CHƯƠNG 493 

"Trời ạ, 

cô Vũ Hoàng Yến vậy mà mời người tới phòng của cô ấy.” 

“Người này vậy mà may mắn như vậy, chỉ nói hai câu không đâu ra đâu mà thôi, hắn có tài có đức gì mà có thể tới lầu các của cô Vũ Hoàng Yến.” 

“Thế nào ngươi không nói ra câu không đâu ra đâu như thế.” 

Mấy nam tử rì rầm nói chuyện riêng, tuy giọng của bọn họ nhỏ, nhưng Cửu Thiên lại nghe rõ ràng. 

Sự ngưỡng mộ và đố kỵ trong lời nói của đám người này thật sự sắp tuồn ra hết. 

Cửu Thiên từ từ đứng dậy, điềm nhiên nói: “Vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh” 

Cửu Thiên bước chậm lên bậc đá. 

Mỗi bước đi lên, Cửu Thiên bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng lạnh băng truyền vào từ lòng bàn chân của hắn. 

Lực lượng này rất nhỏ, nó dày hơn sợi tóc một chút, nhưng Cửu Thiên có thể cảm nhận được, canh khí trong cơ thể trực tiếp tiêu diệt nó. 

Ngược lại thì lực lượng khá chắc chắn, mạnh hơn canh kình bình thường, đừng xem thường một chút lực lượng như này, nếu một khi không chú ý để nó xông vào vị trí quan trọng, ví dụ như tim đại não, vậy thì rất có khả năng vì vậy mà mất mạng. 

Cửu Thiên ngẩng đầu liếc nhìn Vũ Hoàng Yến, làm loại thủ đoạn nhỏ này, xem ra nữ tử này cũng không phải người đơn giản. 

Đi thẳng vào lầu các, Vũ Hoàng Yến thu đàn đi vào trong phòng, tay phải đưa ra nói với Cửu Thiên: “Công tử, mời.” 

Cửu Thiên đi vào trong phòng, Vũ Hoàng Yến cũng đi vào, cửa phòng từ từ đóng lại, che đi ánh nhìn của tất cả mọi người. 

Bên dưới, Ngao Sáng rời đi với sắc mặt tái xanh, vừa đi vừa nói với một người bên cạnh: “Tra rõ người này là ai cho ta, dám ở trước mặt mọi người làm ta mất mặt, ta cho hắn không ra khỏi thành Đông Hoa.” 

Một bên khác Tiếu Nhi tiểu thư cũng như có suy tư nhìn về phòng đóng chặt của Vũ Hoàng Yến, từ từ đi tới bên cạnh Liễu Sam ở một bên, cười nói: “Nam tử thật thú vị, hình như không phải người của thành Đông Hoa chúng ta, ừm, Liễu Sam cô biết không?" 

Liễu Sam nói: “Khách quý mới tới, Tiếu Nhi tiểu thư, ta có thể nói cho cô, thân phận của hắn rất không tồi, là một vị công tử cao quý, trong tay hắn có thẻ ám tinh do phân bộ Phát Phương chúng ta phát. Cô cũng biết đấy, loại thẻ đó chỉ luôn phát cho loại người đó. 

Tiểu Nhi gật đầu hiểu, nụ cười trên mặt càng sâu. 

“Thì ra còn là một luyện khí sĩ, hắn còn có thể chi điểm võ giả, ta càng lúc càng hứng thú với hắn.” 

Trong phòng, ánh nến lay động. 

Rõ ràng là ban ngày, trong lầu các của Vũ Hoàng Yến lại thắp nến màu vàng khắp nơi, thật khiến người ta không hiểu. 

Căn phòng rất đơn sơ, đơn giản lại trang nhã, thật sự khác biệt một trời một vực với căn phòng của nhà giàu mới nổi kia của Cửu Thiên. 

Vài bức tranh, hai cây đàn, một cây sáo, hai cái kệ sách là mọi thứ bày trí ở lầu một của lầu các này. 

Dưới đất để hai chiếc đệm cói, Vũ Hoàng Yến ngồi xuống một cái trong đó, để cây đàn cổ ở trước mặt mình. 

“Không biết công tử muốn nghe khúc gì?" 

Vũ Hoàng Yến nhẹ nhàng gảy dây đàn, một luồng gió từ ngoài cửa sổ thổi vào, thổi lung lay ánh nến, thổi đung đưa mạng che mặt. 

eyJpdiI6IlFUUFJQS0pUZVwvVVdXMDVXK3lIZXBBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikp4bzB2cFZxWlhJV0dnTW5GTEZnYkhXWmNsdlVUNXQ1YTV2NXVQR2JGVWp2Nml4cDA4TG55UDVqWVwvQ3h2ZmtrKzVyMUNcL0lKSmlyY09xTXJhSGs3QlF0dUxQOVRmZFk0YUVRS2xNczB6b213eDJweDBWOGdDZFE3UlhwR0s1dGxZNkptY3dXTGNlcGsrcytQc2dOTGREY2FacitEejhzYkZNV28xaHkxK0hrdStHR0pOaWVaenRweE16VGU2b2hTa0tRaW9RUEJcLzJGT2p1d2RjV1BvRmNQTnFtcG81WUNtT0ZVNjZ3Z1JlK1pEWHRBanBLUW1KZ0lHNldCcDAzcHBYSFFjcmxiOXFNdGtuWlBCaExQaXlcL1VjMVZvbHhwT2RiMXRvXC9NTG10bFpGRXlYTERDOFBmTzU4XC9FVjdYV0ZYQXcyQ2ZmSWpPRXhua1FvT1FmdDlkR0lIVjlCZTRkSmdTWHA0TVhNbmErdnNybHI2NHRwd3grZEVYTHJRdjFSS3pGdTR3ajMzY3hEa3Q1OFJVRGFERG52VDFTTmFTRGI0Q1wvXC9EbUltcUl5YndtUkQyOTluOWlIWVg5TllEaHphMW5HWWdod0k5dkVaYjRYcVIxMlBYcEhWNDd5TkdQM0lodElhZGdMUXhkbzRqVElQajlhV3ZXRWo4Z3VIdllKVHNvTlI3dHNVREhscmxNRThNcmQ5SDRnPT0iLCJtYWMiOiIwNTQwOTc2ZDFkODA3MDhmMDNhYWNkMjRjOWExMGU5YjM0ODc2ZjliYWI2ZjlkY2FjYmIxOTA4MGNlYzliOGEyIn0=
eyJpdiI6Ikg1cUl6VU0rOGRaT3hNMldidUszWVE9PSIsInZhbHVlIjoiZVgxR2ZCZHF0eEdPTG95ZGN1V05nUjU0bkhxQ3NCUTBaalJrYXBRdlJONVhNTFdBandPTWllV2g2alpkTWE3UVBaUythOGJvaCtxaUFrVWtlaHc1a2dEamsyYXB4QjJUMUxmWE16R1JcLzIwQWppUEQyWVA1eTJ2dTdvV2R1YmhUeVwva3NrdTNyNUw3Q3FYV1FqVzJ4WDNnMjVObDJJb1wvbVQ1OWdmcHVjNEhZbXNVcGN4U09kOG5xdloyUUMyNGo1QUk0ZXpUck1NUmhwN2NYNm4rMDJiU1Ixc3c0Z0xDWStLYXZtZGpLWjFXMVJhQzhmV1RtTldPQk05NGV2blhOZ2cyWmI4c1k4UzkyWHZoRGYwUnFIeHplVnlQWUFweE50WjFaU011S1o2aUpkNkdrZHZUQlhcLzFyYkdoeVhEMnV1YkVDUit6bExNTVwvbnRHcGN4a2hjQnc9PSIsIm1hYyI6IjY3ZDAyNmFkOTUyYmNmZjMwYWMwMDE1YmZjYjk4MDljZGNjMzJlMGNjZmMwMDFlYjBiMDJhNGU2Y2E2M2ViZGUifQ==

Nói xong, tay phải của Vũ Hoàng Yến gảy dây đàn, một âm thanh truyền ra.

Ads
';
Advertisement