CHƯƠNG 485
Cú đá kia trực tiếp đá Diệu Lam lăn vài vòng liên tiếp, nhất thời khiến mặt mày xám xịt.
Cửu Thiên kinh ngạc nhìn Hàn Liên sư huynh, hỏi: “Hàn Liên sư huynh, chẳng phải huynh nói sẽ không ra tay với phụ nữ sao?”
Hàn Liên nhếch miệng đáp: “Còn phải xem là loại phụ nữ gì. Cái loại phụ nữ miệng thối như nhà xí thì cần gì huynh phải thương hương tiếc ngọc? Mả cha nhà nó, cô ta có thơm không?”
Cửu Thiên bật cười thành tiếng.
Tất cả các công tử đứng xung quanh đều sợ đến ngây người, bọn họ hoàn toàn không ngờ Hàn Liên lại nhẫn tâm đến như vậy, có thể ra tay đối phó với Diệu Lam nặng thế này.
Chết tiệt, Diệu Lam chính là tiểu thư trong quý phủ Châu Mục.
Tuy không phải là con gái ruột của Ngọc Châu Mục, nhưng dù sao cũng thân thiết hơn rất nhiều so với Mã Lục.
Mã Lục ở bên cạnh hơi sửng sốt một lúc, sau đó trực tiếp xông lên.
“Hai tên khốn kiếp, các người đang tự tìm đường chết đấy.”
Với vũ khí trên tay, trên người Mã Lục lập tức giải phóng canh kình đỉnh cao trong nội lực.
Với trình độ canh kình này, ngay cả trong học viện võ đạo cũng được tính là tương đối khá. Nhưng khi hắn ta vừa xuất chiêu, Cửu Thiên đã khẽ cau mày lại.
Trên đời này có một loại kiếm pháp mềm mại như vậy.
Trời ạ, những chiêu kiếm của Mã Lục giống như chú bướm lượn lờ giữa những cánh hoa, uyển chuyển di chuyển, kiếm quang rực rỡ.
Loại kiếm pháp này tuy rất đẹp mắt nhưng cũng có rất nhiều sơ hở.
Quả thực có sơ hở khắp nơi, Cửu Thiên cảm thấy mình chỉ cần dùng một cây gậy gỗ đã có thể xuyên thủng kiếm quang của hắn ta, đâm thủng mấy lỗ trên người đối phương.
Không cần nói đến trình độ tu luyện giữa hai người có sự khác biệt không nhỏ, chỉ dựa vào kiếm pháp này của Mã Lục thì ngay cả khi Mã Lục là võ giả của Nguyên Canh cảnh, Cửu Thiên tin rằng mình cũng có thể dễ dàng tra tấn hắn ta đến chết.
Cửu Thiên lười dùng kiếm, trực tiếp điểm một ngón tay ra.
Trong nháy mắt xuyên qua tầng tầng kiếm quang của Mã Lục, trực tiếp dừng ở mi tâm của Mã Lục.
Trên đầu ngón tay, canh khí hóa thành canh kình, lập tức bộc phát sức mạnh gấp hàng chục ngàn lần.
Mã Lục đột nhiên run rẩy toàn thân, miệng sùi bọt mép ngã xuống đất.
Không chỉ như vậy, nửa người dưới của Mã Lục cũng ướt sũng. Một điểm này của Cửu Thiên đã trực tiếp làm cho hắn ta không tự chủ được mà tiểu tiện, mùi hôi thối nhanh chóng tản ra khắp nơi.
“Giết người rồi!”
Một số tiểu thư nhà giàu hoảng sợ hét lớn.
Hai tên hộ vệ canh cửa lạnh lùng nhìn, cũng không có ý định tiến lên ngăn cản.
Một số công tử vội vàng lùi lại với vẻ mặt vô cùng hoảng sợ. Những người này được nuông chiều và sống sung sướng từ nhỏ, ngay cả gà cũng chưa từng giết, làm sao chịu nổi cảnh tượng như vậy.
Ngược lại, Diệu Lam tiểu thư vừa bị Hàn Liên đá văng ra, vào giờ phút này càng điên cuồng hét lớn.
“Giết bọn họ, giết bọn họ cho tôi. Chỉ cần giết bọn họ, tôi sẽ cho các người một trăm ngàn tiền vàng. Các ngươi muốn cái gì đều có thể nói cho tôi biết.”
Nghe thấy tiếng gào thét của Diệu Lam, một số công tử có chút thực lực lập tức vây quanh Cửu Thiên và Hàn Liên.
“Ngoan ngoãn chịu trói đi. Ở thành Đông Hoa mà các người cũng dám làm loạn như vậy, thật sự muốn liên lụy đến cửu tộc sao?”
Một tên công tử cầm trường đao trong tay, lớn tiếng quát mắng.
Nghe được mấy chữ “liên lụy đến cửu tộc”, Hàn Liên suýt chút nữa bật cười: “Anh thật sự muốn giết cửu tộc của tôi à? Ha ha, anh còn lợi hại hơn cả Đại Ma Vương đấy. Trước đây, Ma Tu hủy diệt thiên hạ cũng không tiêu diệt được nhà tôi, khẩu khí của các người cũng không nhỏ nhỉ? Nào đến đây, ông đây đang chờ. Các người giết tôi
trước đi, lũ cháu trai khốn khiếp.”
Cửu Thiên cũng đang chuẩn bị tung canh y của mình ra. Nhưng vào lúc này, Lâm Hậu đã quay lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất