CHƯƠNG 483
Khoảnh khắc khi Cửu Thiên lấy thẻ tiền vàng ra, sắc mặt của người đàn ông trung niên đột nhiên thay đổi.
Ngay lập tức, người đàn ông trung niên đứng dậy, cầm lấy thẻ tiền vàng, sau khi quan sát một lúc thì gật đầu nói: “Khách quý, mời vào bên trong”
Cửu Thiên mỉm cười gật đầu, quả nhiên là cửa hàng tiền trang tư nhân Bát Phương.
Nói như vậy thì chắc hẳn đây không phải là địa phương hỗn loạn gì.
Người đàn ông trung niên dẫn đám người Cửu Thiên bước vào bên trong, Nhìn bên ngoài thoạt nhìn giống như một cửa hàng nho nhỏ, nhưng sau khi tiến vào, đi được không bao lâu thì đột nhiên sáng tỏ thông suốt.
Có đình đài thủy tạ, rường cột chạm trổ, các tòa nhà lầu các san sát nhau.
Trong ngoài hành lang, dòng người vội vã qua lại đều là những người ăn mặc tơ lụa gấm vóc sang trọng.
Có tiếng đàn sáo mơ hồ truyền đến bên tai, giống như âm thanh truyền vào trong thung lũng trống trải, làm cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Có thể nhận thấy nơi này chắc chắn là một nơi tao nhã.
Không ngờ Hàn Liên sư huynh lại dẫn hắn đến một nơi tốt như vậy.
Cửu Thiên mỉm cười, dưới sự hướng dẫn của người đàn ông trung niên, một đường đi thẳng đến khu vườn phía sau.
Đã có không ít những người trẻ tuổi đang ở đây.
Nhìn thấy người đàn ông trung niên đến, một nhóm công tử và tiểu thư thoạt nhìn có thân phận cao quý, ăn mặc chỉnh tề vây quanh ông ta.
“Tiền bối Lâm Hậu, có thể dẫn chúng tôi đi vào gian phòng chữ Thiên được không? Tôi cũng đã chờ ở nơi này mấy canh giờ rồi.”
“Anh chỉ mới chờ mấy giờ thôi, chúng tôi đã chờ gần một ngày rồi. Tiền bối Lâm Hậu, để thuận lợi thì cho chúng tôi đi vào đi”
Người đàn ông trung niên tên Lâm Hậu dừng bước lại, lớn tiếng nói: “Các vị công tử, các vị tiểu thư. Hương viên Bát Phương có quy tắc riêng, nếu mọi người đều đến đây
để tìm thú vui thì xin hãy tuân thủ các quy tắc để tránh làm cho mọi người không thoải mái.
Tôi nghĩ các vị công tử và tiểu thư đều biết quy tắc của gian phòng chữ Thiên, nếu như không biết thì tôi sẽ lặp lại một lần nữa, những người có một triệu tiền vàng trong thẻ thì có thể vào gian phòng chữ Thiên. Nếu như không đủ thì mời tự mình đi đến gian phòng chữ Địa chờ đợi, hoặc cũng có thể đến gian phòng chữ Nhân. Chờ đợi lâu ở nơi này cũng vô dụng thôi.”
Hàn Liên đột nhiên hít một hơi thật sâu.
“Một triệu kim tệ, mẹ nó, Cửu Thiên sư đệ, bên trong thẻ của đệ có nhiều như vậy không?”
Cửu Thiên liên tục lắc đầu nói: “Ngay cả con số lẻ cũng không đủ.”
Hàn Liên nhỏ giọng nói: “Vậy chẳng phải chúng ta nên mau chóng rời đi sao?”
Cửu Thiên suy nghĩ một chút và nói: “Chờ một chút xem. Không có lý do mà ông ta lại dẫn chúng ta đến đây, chẳng lẽ chỉ vì muốn trêu chọc chúng ta thôi à?” Hàn Liên nhíu mày suy nghĩ: “Hình như cũng có lý, vậy thì chờ một chút xem
Lâm Hậu vừa dứt lời, có không ít thiếu gia công tử suy sụp bước sang một bên.
Còn có mấy người không cam tâm, một tên công tử mặc áo trắng tiến lên một bước và nói: “Tiền bối Lâm Hậu. Chẳng lẽ tôi là cháu trai của Ngọc Châu Mục cũng không có tư cách đi vào sao?”
Lâm Hậu mang nụ cười châm chọc, nhìn công tử vừa lên tiếng kia, đáp lại: “Mã Lục công tử phải không? Thật sự xin lỗi. Đừng nói cậu chỉ là cháu trai xa của Ngọc Châu Mục, cho dù cậu là con trai ruột của Ngọc Châu Mục, nếu không đủ tiền thì cũng không có tư cách tiến vào. Nếu cậu muốn dùng thân phận để gây áp lực với tôi thì thật sự xin lỗi, cậu có thể cần hỏi thăm lại một chút xem hương viên Bát Phương của chúng tôi là do ai sáng lập.”
Sau khi lời nói vừa thốt ra, Mã Lục lập tức rụt người trở về.
Hắn ta vẫn là người thông minh, biết bản thân không thể đụng vào người đứng đằng sau hương viên Bát Phương.
Ngay lập tức, có một người phụ nữ khác tiến lên phía trước và nói: “Trong thẻ của tôi có nhiều hơn tám trăm ngàn, chỉ thiếu khoảng trăm mấy ngàn thôi, chẳng lẽ tôi cũng không thể vào được sao?”
Nói xong, Lâm Hậu đảo mắt một vòng, trong lúc nhất thời, trong tròng mắt của Lâm Hậu mơ hồ có canh kình toát ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất