Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 479 

Tầm lão lắc đầu nói;" Tôi đã cố gắng rất lâu rồi. Mấy ngày nay, Hạo Nhiên cũng tới thăm tôi, Cửu Phong cũng có tới thăm tôi, Cửu Minh cũng tới. Mỗi người, tôi đều dặn dò xong rồi. Vốn không định nói cho cậu biết, cậu thân là gia chủ còn phải giải quyết rất nhiều việc, không cần thiết vì lão già thối như tôi nhọc lòng. Nhưng ai ngờ được. Cậu vẫn đến." 

Cửu Thiên cắn răng nói: "Tôi vốn phải tới. Tầm lão, ngài đã cống hiến cho gia tộc này cả đời, không nên có kết cục này." 

Tầm lão cười nói: "Vậy thì là kết cục gì. Con người luôn sẽ phải chết. Nhưng mà cậu cũng đã tới, vậy thì cũng là số mệnh rồi, tôi lại nói với cậu vài chuyện. Cậu lại gần đây một chút, bây giờ tôi mà nói chuyện lớn một chút thì đều phải rất cố sức." 

Cửu Thiên lại bước lên trước một bước, Tầm lão chỉ chỉ chiếc nhẫn trên tay Cửu Thiên nói: "Nhẫn gia chủ, Hạo Nhiên đã nói với cậu thế đã nói với cậu rồi đi." Cửu Thiên gật đầu nói: "Nói rồi, nhặt được một viên kỳ thạch, đã sửa rồi." 

Tầm lão gật gật đầu nói: "Là như vậy không sai. Nhưng kỳ thật Hạo Nhiên cũng không biết. Về việc đổi được viên đá này, thật ra lai lịch không tầm thường. Khi nhặt được nhẫn, tôi cũng ở đây. Trong phạm vi mười dặm khi chúng ta nhặt được nhẫn, đã chết hai cao thủ. Sau đó tôi có điều tra qua một chút, suýt chút nữa kinh ngạc đến ngây người. Một người trong đó, là võ tôn nổi tiếng của nước Võ Đỉnh, một người còn lại, là vạn dương tôn giả của nước Bắc Thần." 

Trong lòng Cửu Thiên vừa động, nói: "Chẳng lẽ bọn họ chết vì viên đá này sao?" 

Tầm lão lắc đầu nói: "Không rõ, tình huống thật sự không ai biết đến. Dù sao sau khi hai người này chết, suýt chút nữa dẫn đến chiến tranh giữa nước Võ Đỉnh và nước Bắc Thần. Việc này tôi cũng không nói cho Cửu Hạo Nhiên. Tính cách của ông nội cậu cậu cũng biết, kêu gào quát tháo, căn bản không thể giấu được. Nhưng có thể khẳng định chắc chắn, chiếc nhẫn trên tay cậu này chắc chắn có chỗ không tầm thường. Hoặc là cường giả võ tôn hoặc là cường giả tôn giả để lại, hoặc là thứ mà bọn họ muốn. Sau này có cơ hội, cậu có thể rõ lai lịch của viên đá này, không chừng sẽ cho cậu ngạc nhiên." 

Cửu Thiên hiểu rõ gật đầu. 

Tầm lão nối: "Được, nói nhiều như vậy. Tôi cũng mệt rồi, Cửu Thiên, cậu đu làm việc của cậu đi. Tôi không thể chết ngay được, để tôi ngồi ở đây nhiều hơn một chút. Tôi rất thích ngắm ánh mặt trời bên ngoài. 

Cửu Thiên trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn chậm rãi rời đi. 

Khi ra đến cửa, Cửu Thiên cúi người thật sâu về phía Tầm lão. 

Tầm lão nhìn Cửu Thiên, nhắm hai mắt lại. 

Cửu Thiên rời khỏi Tàng Thư Các, thở dài một hơi. 

Không đi xa lắm, Cửu Thiên liền thấy Cửu Phong đã đứng bên ngoài nhìn hắn. 

"Con đã đến rồi." 

Cửu Phong bình tĩnh nói. 

Cửu Thiên nói: "Ba. Ba nên nói cho con biết." 

Cửu Phong lắc đầu nói: "Đây là lựa chọn của chính Tầm lão, con và ta đều phải tôn trọng ông ấy. Yên tâm đi, những ngày còn lại, ba sẽ chăm sóc Tầm lão thật tốt. Cửu Thiên, con cứ làm việc của con. Chuyện trong nhà, không cần lo lắng nhiều. 

Cửu Thiên gật gật đầu, bước về phía trước. 

Khi Cửu Thiên bước qua bên người, bất chợt, Cửu Phong giữ chặt bả vai Cửu Thiên nói: "Đợi một chút." 

Cửu Thiên nghi hoặc nhìn về phía Cửu Phong. 

Chợt, Cửu Phong chậm rãi lấy từ trong ngực ra một tấm thẻ. 

eyJpdiI6IlZOZ2lOUzd1ZmhSczVxNDRtT0VwRWc9PSIsInZhbHVlIjoibWhVajRKSEEyMHJwRDB5R0dGazZ1dW1iYnBcL2VkS2xIbEhORGpiY1hTK0YrTExHQWNHdkdXYzlORVRFcWxsTGo3RUx5a2tvSWVqNVlTTmRkUmt4ZEI5VXlEWlFaelZWWExDekptMll6WmhXb2tmRXIrc2ZXMVJ2aHVXUWpGdkVaTG1mRmhnXC8zeFRUQ3Z3NDkzbXRBdWJSTnZjOHQrcVlrRm52RHVWUG84Z3J3bGZjMDhvUGNjSGdwUUZ5dUtwek9jcGVXdHNcL0NLeDVJSmhHUGJyMWVyU0hFVldRbmNpWHc0MnYzMnFVQkM4YXRxaTBCYWwxUjJiSGZZUUlBZDlDdXB4b2pBWlVRZ0dWMzBMQzY1cnZUTytYclFZK256M1BHTE5YWlRMUG5FbjZtT2R0SXdFaDlBOHZXdU1cLzd3aWFTNFwvSmtZcWlVUWhaaENBRks0aVI4bEdvNHhzaGdTcFk0WnRWY0VmMUswWUFcLzVEdEJsNVFWNnhtWEx6QlNpaVpWK0dzeUZVOG5EVGpFTjFZQjhzQ211Z1pYdFwvbk5XQlJvVVd1OEZzb1l4XC9YcXo2ZW9ESVwvNnZOTXdUS1FVS3JJQVlMcFwvYUtTUFR2VnZPXC8rc0dQc2sxWEUwckZuZnptQjBkSm0rSFUyN3NENUY1U3JcL2lqRlM3c1JxbzZYck43S1FzRzNTdHNGWEJUXC83QUNHWHV5VmVvQT09IiwibWFjIjoiNTk1M2I2ZGFkOTI0YzVjNDgwNzhmYTM4ODdjNmRmMjEwMjY2OTRlOGI1ZTNkNTFjMWU2N2RlOWJkYjc2ZmMwMyJ9
eyJpdiI6ImI4dkZXSjRRdDM2QWxlaVVjUUZackE9PSIsInZhbHVlIjoibCtLNFVwditqWnRURUdXVUdnS1krRHhYbFdWYVwvV096R2tiYkJZd3ZZVG9ZUml0QXZjTUxnUlZURWlOeWczcENRN2lmczB1RVVYWUY0dEhHTmgza0Z5bzJ3ekw5bGMyVWJcL3pPeHlmZ1UrT2ZHaHNWOWJFanVhTTV3YXl3a0paVWlHSmNvWjVuTTVqN3Z6WmtkckVnZG4zVlczWU9DU1VMWlpqNWgxRE90amsrZXZ2RWREQkx4Y3ZlKzU2VFwvTXRlIiwibWFjIjoiNjQ4ODMwNDU5OTU5MTA2OTQ2MmI4MmQ0NzI4ZWQxMmNkYTJlZTZmYjdmYmMyMDQwNDYxMjQ4NTBlYmI3YWJjYSJ9

Cửu Phong nhét tấm thẻ này vào tay Cửu Thiên nói: "Tiền bên trong, con cầm dùng đi. Chi tiêu trong nhà bây giờ rất nhiều, không cho được nhiều lắm, cũng chỉ có ngần đó, tổng cũng chỉ có ba ngàn lượng tám mươi hai đồng vàng. Là tất cả tài sản của ba. Cửu Thiên lần này con đi thành Đông Hoa, chắc chắn sẽ phải chi tiêu rất nhiều. Khi đến trong thành Đông Hoa, muốn mua chức quan, cũng phải chuẩn bị kỹ càng, nhiều tiền một chút, thì sẽ nắm chắc thêm một phần, cầm lấy dùng đi."

Ads
';
Advertisement