CHƯƠNG 424
Lúc này Diêm Từ Vũ dường như cũng biết mình lùi về sau cũng không có ích gì, dứt khoát trực tiếp vọt lên, muốn đánh cược liều chết với Cửu Thiên một lần.
Một chưởng ra, vầng sáng màu vàng ngưng tụ thành một thanh trường kiếm, phong bế tất cả không gian tránh né của Cửu Thiên.
Nhưng mà Cửu Thiên cũng không muốn trốn tránh, Hắc viêm thăng thiên, Xích Viêm Long Ngâm Kiếm!
Một kiếm bay ra, lần này bay ra lại là một con rồng đen khổng lồ.
Rồng đen to khoảng một căn nhà trực tiếp cắn nuốt hết sạch kiếm ánh sáng màu vàng mà Diêm Từ Vũ phóng ra. Đồng thời mang theo uy lực của bạo liệt hỏa diễm, đập vào người Diêm Từ Vũ.
Hắc viêm chỉ một giây đã khuyết tán ra khắp các viện trong chu vi hơn mười trượng, mặt đất đều biến thành đất khô.
Chỗ mà Cửu Thiên đứng, giống như là nhân gian luyện ngục.
Đại sư huynh vẫn nằm trên mặt đất cũng kinh ngạc nhìn Hắc Viêm đánh úp lại, nhưng sau một giây, Hắc Viêm giống như là có mắt, vượt qua người hắn ta.
Giống như vậy còn có Sở Chính sư huynh và Hàn Liên sư huynh. Hai người vất vả giãy dụa đứng dậy, dựa vào một tảng đá, lẳng lặng nhìn tất cả.
“Sở Chính sư huynh, sao đệ cảm thấy mình và Cửu Thiên sư đệ chênh lệch càng ngày càng lớn chứ? Này liệu có ảnh hưởng đến uy nghi sư huynh của đệ không?”
Hàn Liên toét miệng nói.
Sở Chính trừng mắt nhìn hắn ta một cái, lười nói.
Diêm Từ Vũ bị nhắm vào lúc này bị đốt thành than đen, cả người trên dưới thương tích đầy người.
Mở miệng, Diêm Từ Vũ phun ra một luồng khói đen, sau đó hắn ta ngã xuống đất, bắt đầu không ngừng run rẩy.
Máu tươi vừa mới phun ra trong không trung lập tức bị Hắc viêm thiêu thành khói xanh.
Diêm Từ Vũ không chỉ bị một kích của Cửu Thiên đánh ngã, lúc này công pháp của hắn ta cũng bắt đầu cắn trả.
Mắt thường có thể thấy dường, cả người Diêm Từ Vũ co thành một cục, máu tươi không ngừng giãy dụa phun ra. Hình ảnh đáng sợ như thế, làm không ít nữ học viên quan sát thông qua kính cũng quay đầu đi.
Một số học viên khác lại không thể không thổn thức, đường đường là người đứng đầu của Âm Dương viện, bị đánh thành như vậy.
Ngay cả đại trận hộ sơn cũng dùng đến, da mặt cũng không cần, vẫn thua như giẻ rách.
Nhìn Cửu Thiên hắc viêm bao phủ khắp người, giống như là ma vương giáng thế, tất cả học viên cũng sinh là một cảm giác vô lực cực kỳ.
Thực lực cỡ này, không chỉ là đứng đầu học viện võ đạo, cho dù là cả nước Võ Đỉnh, chỉ e là cũng có thể đứng ở những vị trí đầu.
Nhất Nguyên Cửu Thiên, hoàn toàn xứng đáng.
Diêm Từ Vũ cuối cùng cũng ngừng run rẩy, nằm trên mặt đất, hấp hối.
Lúc này Cửu Thiên đi đến bên cạnh Diêm Từ Vũ, giơ trọng kiếm trong tay lên, định cho Diêm Từ Vũ một kích chí mạng.
Nếu như đắc tội rồi, nếu như đã kết thù rồi, vậy thì đúng lúc nhân cơ hội này, xử lý Diêm Từ Vũ, chấm dứt mọi thứ.
Ánh mắt Cửu Thiên kiên định, hắn cũng không phải là hạng người nhân từ nương tay gì.
Đối với kẻ địch, giết người không tha!
Nhưng lúc trọng kiếm trong tay hắn chuẩn bị rơi xuống, chợt một thanh âm vang lên bên tai hắn.
“Cửu Thiên, nếu như ngươi giết hắn, nhà họ Cửu của ngươi cũng chôn cùng với hắn!”
Kiếm của Cửu Thiên ngừng giữa không trung. Giọng nói này vô cùng quen tai, Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn lên trên trời.
Tinh Uyên sư tôn!
Tinh Uyên đứng giữa không trung, đối mắt thâm thúy mà nhìn Cửu Thiên, môi mấp máy, truyền âm nói: “Cửu Thiên, thả hắn ra. Chuyện giữa nhà họ Cửu và nhà họ Mục, ta sẽ không nhúng tay vào nữa.”
Cửu Thiên cũng đồng thời truyền âm nói: “Không lẽ ông vốn đã nhúng tay rồi? Ông cũng ra tay với nhà họ Cửu rồi?”
Tinh Uyên nói: “Không nói đến ra tay. Chỉ là để phòng ngừa bất ngờ, đồng thời trợ lực một chút cho nhà họ Mục mà thôi. Nếu như ngươi thả Diêm Từ Vũ, ta cam đoan, sẽ không ai ra tay với gia tộc của ngươi nữa.
“Hèn hạ, uống làm sư tôn!"
Bên cạnh, viện trưởng lên tiếng nói: “Tinh Uyên, ông lại đang giở trò quỷ gì?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất