CHƯƠNG 402
Khựng lại một chút, Nhất Nguyên sư tôn nói: “Ừ. Như vậy vẫn không được. Phải triệt để cắt đứt ý nghĩ chuyển phân viện của bọn họ mới được. Hàn Liên con ra ngoài nói với bọn họ một câu. Khi đánh bại Tiểu Hắc bọn họ còn phải đánh bại khôi lỗi kim quang nữa thì có thể chuyển vào Nhất Nguyên viện của chúng ta.
Mí mắt của Cửu Thiên giật giật, đánh bại khôi lỗi kim quang? Được rồi, cho dù là đám Huyền Phong, Diêm Từ Vũ cũng không làm được một cách dễ dàng. Đám học viên bên ngoài này, ha ha, đoán chắc tất cả phải về nhà rồi.
Hàn Liên cười híp mắt chạy ra ngoài tuyên bố, sau khi Hàn Liên hơi tiết lộ thực lực của khôi lỗi kim quang là Ngoại Canh đỉnh phong
Đám học viên lập tức mặt xám như tro, mấy học viên lập tức mở miệng mắng thành tiếng.
“Nhất Nguyên viện, các người hiếp người quá đáng. Ngưỡng cửa như này ai có thể vượt qua. Các người thuần túy là không muốn nhận người.
Hàn Liên nháy mắt với Tiểu Hắc, Tiểu Hắc bèn một vuốt đập bay người lên tiếng đó.
Hàn Liên hờ hững nói: “Nhất Nguyên viện vốn ít người. Đi theo phương châm là... ừm, tu hành kiểu tinh anh. Các người thích nói sao thì nói. Ai không muốn kẹt ở đây, bây giờ có thể quay về. Thứ cho không tiễn!”
Các học viên đỏ bừng mặt, chỉ dám tức chứ không dám nói.
Không lâu sau, các học viên gần như đều đi hết, chỉ còn ba người ở lại.
Hàn Liên nhìn ba người này, khẽ cười một tiếng.
Hắn ta biết rõ, ba người này là ôm tâm lý may mắn, cho rằng đây là thủ đoạn Nhất Nguyên viện chuyển dùng để kiểm tra sự bền lòng muốn chuyển phân viện của học viên. Chỉ cần bọn họ kiên trì được thì có thể ở lại.
Nhưng Hàn Liên lại hiểu rõ tính khí của đám Nhất Nguyên sư tôn.
Nhất Nguyên viện trước giờ chỉ nhận người có tính tình tốt, đám người Nhất Nguyên sư tôn tỏ rõ là không muốn nhận những học viên như này, bọn họ cho dù quỳ ở đây ba tháng cũng vô dụng.
Hàn Liên cũng lười nói toạc ra, xoay người trở về.
Lúc này Cửu Thiên đứng ở bên cạnh Nhất Nguyên sư tôn khẽ hỏi: “Sư tôn, không nhận một ai sao?”
Nhất Nguyên sư tôn xoa bụng nói: “Người có duyên sẽ vào được viện của chúng ta. Người vô duyên vô phận, cách xa ta một chút. Không phải cứ cưỡng cầu là được. Cửu Thiên, con cảm thấy Nhất Nguyên viện cần những học viên phản bội phân viện, quay đi nương nhờ phân viện khác không?”
Cửu Thiên gật đầu đã hiểu nên không nói nhiều nữa.
Nhìn ba ngoài còn lại ngoài cửa, khẽ thở dài.
Ở một bên khác, đại điện của tổng viện, viện trưởng từ trên cao nhìn xuống Lạc Tinh, ngồi ở bên cạnh còn có ba người Mộng Vân sư tôn, Huyền Chân sự tôn, Thân Đồ sư
tôn.
“Mấy ngày rồi, Lạc Tinh, cậu vẫn không chịu nói gì cả sao?”
Viện trưởng từ từ nói. Toàn thân Lạc Tinh run rẩy, gương mặt hốc hác, mắt lồi ra ngoài, cơ thể đầy thương tích.
Trầm mặc, Lạc Tinh cúi đầu, duy trì trầm mặc.
Mộng Vân sư tôn yên lặng nhìn hắn ta, không nói một câu nào.
Viện trưởng thở dài một tiếng, nói: “Lạc Tinh, ta nể tình cậu là đệ tử của học viện Võ Đạo mới không dùng cách đối phó ma tu như đã ban hành. Nhưng vài ngày trôi qua, cậu vẫn cố chấp không chịu nói. Hôm nay, Thân Đồ sư tôn, Huyền Chân sự tôn đều ở đây. Nếu cậu còn không chịu nói, vậy thì đừng trách ta vô tình. Ta cho cậu cơ hội cuối cùng. Nói cho tôi biết, công pháp của cậu từ đâu mà có?”
Lạc Tinh cắn chặt hàm răng, vẫn không nói một lời.
Viện trưởng thở dài một tiếng, khẽ gật đầu với Thân Đồ sư tôn ở bên cạnh.
Thân Đồ sư tôn từ từ lấy ra một thanh kiếm ở trong ngực, thân kiếm màu trắng, bên trên khắc hai chữ chính đạo.
“Chính Pháp Kiếm, kiếm chuyên chém ma tu. Bắt đầu chém tử chi trước, cuối cùng chịu dày vò tới chết.”
“Ta nói, ta nói.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất