CHƯƠNG 400
Cửu Thiên liếc nhìn thì biết Tiểu Hắc muốn làm gì.
“Ngươi muốn kêu ta giúp ngươi luyện thành đan dược sao?”
Tiểu Hắc gật cái đầu to như gà mổ thóc. Cửu Thiên khẽ mỉm cười nhận lấy dược liệu, sau đó ở trước mặt Tiểu Hắc, luyện 80% số dược liệu này thành đan dược. 20% còn lại, ừm, luyện đan cũng phải thu phí.
Đến ngày thứ hai, học viên còn muốn bái vào Nhất Nguyên viện ở cửa đã chỉ còn lác đác.
Hàn Liên chạy ra liếc nhìn, lập tức cười như hoa của nở hoa.
“Ha ha ha, Tiểu Hắc ngươi thật sự giỏi đấy, mọi người bị ngươi đánh chạy hết rồi. Ha ha, Nhất Nguyên viện của chúng ta đâu có dễ vào như vậy.
Tiểu Hắc dùng móng vuốt đẩy Hàn Liên ra, đừng cản trở nó kiếm dược liệu.
Các học viên còn lại, ít nhất tu vi cũng là Nội Canh cấp bảy cấp tám. Mà thông qua giao chiến một ngày, bọn họ cũng phát hiện tu vi của Tiểu Hắc, chắc chắn có thể tương đương với võ giả Ngoại Canh Cảnh.
Vậy nên bọn họ cần mượn một chút ngoại lực mới có thể giành được chiến thắng.
Binh đao thượng hạng, áo giáp thượng hạng và đan dược tăng cường thực lực gì đó đều là bắt buộc.
Bọn họ phải chuẩn bị mọi thứ đầy đủ mới dám tới khiêu chiến Tiểu Hắc. Không, nên nói là Hắc Viêm Ma Long.
Thời gian một ngày cũng khiến Tiểu Hắc tạo ra danh hiệu thuộc về riêng mình.
Bây giờ nó cũng có tiếng tắm ở học viện Võ Đạo, những học viên bị đánh trọng thương quay về kia, khi nhắc tới Hắc Viêm Ma Long của Nhất Nguyên viện thì đều có vẻ mặt kinh sợ.
Nhìn thấy kim tệ mình cầm không cần trả lại, Hàn Liên cũng rất vui sướng, cũng không cần trốn ở trong phòng không dám ra ngoài nữa.
Nhìn xem, không phải ta không trả lại kim tệ, mà là các người ngay cả ải đầu tiên cũng không qua được, cái này không trách ta được.
Sở Trực sư huynh cuối cùng cũng khôi phục khả năng đi lại, ngồi ở cửa phơi nắng, đồng thời nhìn Tiểu Hắc đánh người, thật thoải mái.
Trong ba người, Cửu Thiên bị thương nhẹ nhất sớm đã không sao nữa. Hàn Liên dựa vào lực lượng huyết mạch, khả năng khôi phục cũng rất mạnh, không cần mấy ngày đã khôi phục hoàn toàn. Chỉ có Sở Trực tiêu hao quá mức, cho dù ăn đan dược cũng cần nghĩ dưỡng trên mười ngày”
Xem ra trận tỉ thí cuối cùng với Âm Dương viện, Sở Trực không thể tham gia rồi. Có điều cũng không sao, trận cuối cùng đại sư huynh sẽ tham gia.
Có đại sư huynh và Cửu Thiên ở đó, đánh bại Âm Dương viện không thành vấn đề.
Sở Trực rất tự tin, hắn ta dường như đã nhìn thấy hình ảnh đánh gục Diêm Từ Vũ.
Trong phòng, Cửu Thiên vẫn đang tu luyện, đột nhiên hắn đã chạm được một chút cách sử dụng của lực lượng thần hồn.
Dùng thần ngự vật, dùng lực phá vật, lực lượng thần hồn, thuận theo thiên địa chi lực.
Bởi vì tiến triển theo đà phát triển nên rất may mắn.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, hắn dường như đã chạm được điểm mấu chốt.
Cửu Long Huyền Cung Tháp và trọng kiếm Vô Phong trong cơ thể thì đang tranh nhau chiếc quạt xếp mà Cửu Thiên cướp được.
Sau khi có được sự đồng ý của Cửu Thiên, Cửu Long Huyền Cung Tháp vui vẻ trực tiếp thôn phệ lực lượng trên chiếc quạt xếp.
Cũng không biết nó dùng thủ đoạn gì, dù sao một chiếc quạt đang yên đang lành, đột nhiên hoàn toàn mất đi ánh sáng, biến thành một chiếc quạt bình thường, không có tác dụng gì cả.
Sau đó, trọng kiếm Vô Phong vậy mà cũng phóng ra ánh sáng, dung hòa từng chút chiếc quạt, hóa thành nước màu sắc, rồi hấp thụ vào trong kiếm.
Thật là không lãng phí tí nào, Cửu Thiên như này mới biết thì ra chiếc quạt xếp này được làm không đơn giản, chiếc quạt nhìn trông rất bình thường, bên trong lại được chế tác từ xương rồng, thật là bất phàm.
Khi Cửu Thiên đang gia tăng lực lượng, bên ngoài đột nhiên truyền tới động tĩnh rất lớn.
“Khôi lỗi lớn quá!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất