Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 394 

Trong tay Cửu Thiên bỗng xuất hiện một ánh sáng đỏ, một cái sợi dây đỏ xuất hiện. đây là đồ Linh Bối cho hắn, nói ra chuyên ngăn chặn tu ma. 

Trong sợi dây đỏ một sợi lông đỏ rất mảnh cũng đi vào trong vết thương của hắn, trực tiếp tiêu diệt toàn bộ lực lượng xám xịt trong vết thương. Sau đó Cửu Long Huyền Cung Tháp phản ứng lại vội vàng khôi phục cơ thể của hắn. 

Canh khí vô hạn trong cơ thể của Cửu Thiên cũng bắt đầu khôi phục thương thế. 

“Được rồi, sợi dây đỏ này thật hữu dụng” 

Cửu Thiên sợ hãi liếc nhìn vết thương, công pháp của ma tu quả nhiên không thể coi thường. Xem ra Tĩnh Như ngày hôm đó không có được sự tinh túy của công pháp 

ma tu. 

Viện trưởng bỗng đập bàn đứng dậy, tức giận nhìn Lạc Tinh. 

Người khác không nhìn rõ, ông ta nhìn rất rõ. 

“Công pháp ma tu! Phiêu Miểu viện từ khi nào lại có đệ tử như này!” 

Giọng nói lạnh lùng của viện trưởng vang lên, học viên bình thường không nghe thấy, nhưng mấy vị sư tôn chỉ cảm nhận được bên tai có âm thanh nổ tung, sắc mặt đều co giật. 

Trên bầu trời, Thiên Hoàn cũng thò đầu ra, nhìn về bên này. Chỉ là đang ở phủ đệ trên không trong hư không, Thiên Hoàn nhất thời không thể nhìn thấu, sau khi nhìn một phen thì lại biến mất. 

Sắc mặt Mộng Vân sư tôn tái nhợt. Sao lại là công pháp của ma tu! 

Liên tiếp hai đệ tử mang trong người công pháp ma tu, Mộng Vân sư tôn cũng không biết là chuyện gì nữa. 

Viện trưởng tức giận như vậy, bà ta e là cũng phải chịu liên lụy rồi. 

Bây giờ bà ta cũng muốn tự mình lên sân, tóm lấy Lạc Tinh hỏi một phen. 

Lạc Tinh vẫn không biết công pháp của mình đã bị phát giác, lúc này hắn ta đang trong cơn giận dữ, chỉ muốn một lòng giết chết Cửu Thiên. 

Cửu Thiên nhìn hắn ta, khóe miệng bỗng cong lên mỉm cười. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp lên tiếng ở trong cơ thể Cửu Thiên: “Ha ha, chủ nhân vĩ đại. Người cuối cùng cũng bắt đầu cướp đồ rồi. Ta rất vui, thế giới của võ giả là như vậy. Không phải ngươi cướp của ta, chính là ta cướp của ngươi. Chiếc quạt này có thể cho ta thôn phệ không. Ta cảm thấy nó rất ngon. 

Cửu Thiên lười để ý tới lão Cửu, bước từ từ về phía Lạc Tinh. 

Trọng kiếm bị Lạc Tinh hất sang một bên, sau đó trong miệng mang theo tiếng hét, Lạc Tinh lao về phía Cửu Thiên. 

“Chết!” 

Toàn thân áo giáp huyết sắc của Lạc Tinh bỗng hóa thành dáng vẻ khô lâu, trong đôi mắt khô lâu đen xì đó, lập lòe ánh lửa u lam. 

Cửu Thiên dừng bước, hai quyền xuất kích cùng lúc. 

"Chan!" 

Canh khí trong hai quyền khuếch tán, tất cả thiên địa chi lực xung quanh bỗng run rẩy. 

Lạc Tinh công kích tới trước mặt hắn thì lực lượng trên người nứt ra từng chút, hắn ta kinh hãi ngã ở trước mặt Cửu Thiên. 

Các học viên quan sát cũng cảm nhận được sức chấn động đáng sợ đó, tự dưng đều ngây ra. 

Sau đó, khi nhìn lại, Lạc Tinh đã nằm ở trước mặt Cửu Thiên. 

“Tôi... không phục!” 

Miệng Thân Đồ sư tôn trào máu nói đầy căm hận. 

Một chân Cửu Thiên giẫm lên đầu của hắn ta, hoàn toàn đá ngất hắn ta. 

Sau đó, Cửu Thiên đi lên, nhặt lại trọng kiếm của mình lên. Lạc Tinh nằm ở trên vòng tròn máu tươi chảy không ngừng. Cửu Thiên xoay người nhìn sang Huyền Phong mãi không có động tĩnh. Cửu Thiên khẽ mỉm cười, nói: “Tới anh rồi.” 

Sắc mặt của Huyền Phong lúc này rất không tốt, tay của hắn ta cũng có hơi run rẩy. 

eyJpdiI6ImxtZ3pGc3pzblpKMEJSV28yWlBnNWc9PSIsInZhbHVlIjoiXC9Ddm96eTBuS3ZJd1wvdVhwVVN5Sm1jemZMejhGNTQ1Z091bW56ZWxcL084R3MyWGNqXC9FcmtWNnZIVUxzOE1Yc3MzWndBOGVjeFNqM1h0TkRlVnZ6OVwvNjJwVExDS2F2NXRPeXJUQ2FrS3RuVWxSeWlRSXErTTFvNzVaRVlnNU93WG9MajMwT3FWRDAzWkJURFRCVlNZZVlUeDBnYU92MHV2M1FsWFp5S0E2UVI4MEV5Z0c2VjMyRlJSQU9vak9tQlRYcXlXVVZHVG5rXC9kbXJud1NERU1PU2hmWGhDVDRCVkVYY1FuZ05hYTB2eW5ZQjhMS0gwaFhxNis1bVdOamR6RUhmaUU0Z1NDUENNcUJieHpqQ214bkxcLzhJSlkyTURqaWpVUnBMQU5paFdwcEoxcEswOU9cL2pPSEtreEN0QXFKem1VaDI3RFFhTCtFMjROeEZsWUNwV0lFcUJFWU0zZGZ1Yys1a2E1MlI5Q2hFUTB4cW9NaXo5eHZnQ2M4eEJIaEdvR3hlR1pMc21oMUEzRDFxRnE3VCtpclE5YU1iaVgrdnhQblhkZHM2Tlo0PSIsIm1hYyI6ImJhMTNmMGY5ZjA0NDJkZmY3MTE5YzdmZmQzZmU2YmQ4YWVhZDI1NjIyYzY0YmQ5NjMwZDYzYmZiNzZkZTFkMTcifQ==
eyJpdiI6InRtNjRcL3RFR0NDV2p6bkxTXC9jdktZZz09IiwidmFsdWUiOiJxbGRoOWgwajZnV3pCZEJ1M1g0TTRLVGhcL0dhVkZpcUxoOHZGb1JFTHdGN3FyWEwzOGpYSWYyek4xWDFPYmZLK1dsN25Ld01TOUZaM2xVSmtCYjRrVzI5T1kxVkhZQzlNY3lMVkJqc2FHa3pcL2ZMdnp4UHFZOEFwaTA4cXNNa0czbEdXTUZFUjhvamMwcXEwd29JanpEMStOYzdYWmEzMmV3dVhuWW14cWxVRHVtaEpVV2ZoOVNhOWhCNE9nVFRyNHUyK0NNY3hiNWY1YWdmM1NYdkoyQWJ6RVFGcmxXZmd6bWpYWWtTQnlURmc9IiwibWFjIjoiM2U0NjI0YzJhNmMwMWNkMzRmNDkxNDk2MDIxMGY4OTBiYjM5MjIzYzZhNDk4NTYyYTU2YWQ3YTM4NGY5ZGRmOSJ9

Huyền Phong nói: “Chờ đợi đã lâu.”

Ads
';
Advertisement