CHƯƠNG 392
Giơ trọng kiếm lên, Cửu Thiên cũng không nghĩ nhiều như vậy. Nếu đối phương dám dùng công pháp của ma tu đối phó hắn, vậy hắn đánh cho lộ nguyên hình.
Xung Thứ, Liệt Hỏa Kim Thân mở, Xích Viêm Long Hống Kiếm.
Lạc Tinh sững sờ nhìn Cửu Thiên lại cầm kiếm lao tới, đáng chết, trúng huyết chưởng của hắn ta, vậy mà không có chuyện gì hết, thật sự vô lý!
Lẽ nào một chưởng đó của hắn ta không có đánh trúng? Chuyện này không thể nào.
Chiếc quạt xếp trong tay không ngừng vung lên, Lạc Tinh tung ra một đạo phi châm rất nhỏ.
Những phi châm này mảnh tới mức dùng mắt thường cũng không nhìn thấy, cũng không biết một chiếc quạt xếp sao lại giấu nhiều phi châm như vậy.
Đáng tiếc, Cửu Thiên không phải dùng mắt nhìn, hắn cũng không cần dùng mắt nhìn.
Chặn phi châm, Cửu Thiên trực tiếp xông tới, phi châm rơi vào người hắn đều bị canh y chặn hết, thỉnh thoảng có vài cái xuyên qua, cũng tuyệt đối không phá được cơ thể của hắn. Liệt Hỏa Kim Thân cộng thêm Vạn Cổ Long Hoàng Quyết không hoàn chỉnh mà Cửu Thiên nghiên cứu ra, khiến cho cơ thể của hắn cũng không kém Kiều Chinh bao nhiêu.
Một đường đỡ phi châm giết tới trước mặt Lạc Tinh, tiếng rồng ngâm văng vẳng trên bầu trời.
Lạc Tinh cuối cùng cũng có vẻ mặt vặn vẹo, quần áo rách ra, canh kình tan tác, mọi sự tiêu sái không còn nữa.
Cắn mạnh lưỡi, một chút máu bị Lạc Tinh phun ra từ trong miệng.
“Ngưng!”
Trong nháy mắt canh kình huyết sắc bao trùm cơ thể của Lạc Tinh, chặn một chiêu này của Cửu Thiên.
Trọng kiếm chém vào canh kình huyết sắc này, vậy mà chỉ phát ra âm thanh kim thạch va chạm.
“Áo giáp!”
Lại một tiếng quát, canh kình huyết sách vậy mà trong nháy mắt hóa thành áo giáp huyết sắc, bao bọc toàn thân Lạc Tinh.
“Huyết Khải Công? Đây là ai truyền cho cậu ta?”
Viện trưởng thấp giọng quát. Thân Đồ sư tôn ở bên cạnh ngẩng đầu nhìn trời, không dám tiếp lời.
Loại công pháp cần máu làm chất dẫn mới phóng thích được, ở trong học viện Võ Đạo đều lệnh cấm. Cho dù là sư tôn truyền thụ cho đệ tử cũng buộc phải báo lên. Vì loại công pháp này cắn trả rất lớn, một khi không xử lý tốt thì sẽ dẫn tới hậu họa rất lớn.
Trong lòng bản thân viện trưởng biết rõ, ông ta tuyệt đối chưa từng phê chuẩn cho ai truyền thụ Huyết Khải Công cho Lạc Tinh. Cũng tức là công pháp của Lạc Tinh hoặc là bản thân không cẩn thận có được, hoặc là có sư tôn làm trái quy tắc truyền thụ cho.
Bất luận loại nào đều đủ khiến viện trưởng nổi giận.
Có thể tưởng tượng, đợi sau trận chiến này, Lạc Tinh nhất định sẽ bị viện trưởng gọi đi nói chuyện riêng.
Trên sân, Cửu Thiên mắt thấy không đúng, lại chém vài kiếm, nhưng Lạc Tinh đã ngưng tụ ra áo giáp máu, lực phòng ngự tương đương tu vi Địa Canh Cảnh. Đâu phải là thứ mà tu vi hiện nay của Cửu Thiên có thể chém được.
Lạc Tinh nhìn chằm chằm Cửu Thiên, trước lúc đó, hắn ta thật sự không ngờ Cửu Thiên có thể ép hắn ta sử dụng Huyết Khải Công để phòng thân.
Hơn nữa rất nhiều thủ đoạn của hắn ta dường như mất hết tác dụng ở trên người Cửu Thiên.
Ví dụ như vừa lên sân, thật ra hắn ta đã sử dụng sợi tơ kết nối với Cửu Thiên, sau đó dùng công kích bạo kình, lại bị Cửu Thiên phá ngược. Nhưng thật ra trên những sợi tơ đó còn có độc tố gây tê liệt, nhưng Cửu Thiên tới bây giờ không có dáng vẻ bị tê liệt.
Ví dụ nữa, huyết chưởng của hắn ta không chỉ mất đi tác dụng, còn không nhìn thấu dấu vết. Vốn dùng huyết chưởng làm chất dẫn, cho dù một chưởng không chế phục được Cửu Thiên, tiếp theo thông qua huyết thủ ấn, hắn ta vẫn có thể phát động mấy loại công kích quỷ dị. Nhưng huyết thủ ấn cũng biến mất sạch sẽ, không nhìn thấy tí gì.
Lạc Tinh hận tới ê răng, thủ pháp ám khí tinh diệu của hắn ta còn chưa thể hiện thì bị Cửu Thiên ép thành bộ dạng này.
Hàn quang trong mắt bốc lên, Lạc Tinh lạnh giọng nói: “Cửu Thiên, cậu không đánh nổi tôi thì cậu phải chết.”
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, nói: “Anh cho rằng chỉ có anh có áo giáp à?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất