CHƯƠNG 376
Hai ngày sau, dưới chân Vân Sơn, người đông như kiến.
“Xếp hàng, xếp hàng. Mọi người đều có thể vào, đều có thể vào. Vé là một ngân tệ. Một ngân tệ mà thôi!”
Hàn Liên sư huynh gân cổ lên hét.
Giọng của hắn ta giống như có thể xé rách bầu trời, khiến bọn họ đều nghe rõ ràng.
“Một ngân tệ cậu không mua được thì thiệt, một ngân tệ anh không mua được thì dính bẫy. Nào nào, cho tôi một ngân tệ thì đi qua. Ai ai cũng có thể đi qua, mọi người đừng chen lấn”
Hàn Liên sư huynh cười vui vẻ, thu tiền của từng người.
Cũng chỉ có cái đầu của hắn ta mới có thể nghĩ ra trò tới phủ đệ trên không xem tỉ thí còn muốn thu tiền.
Đám người Cửu Thiên trợn mắt níu lưỡi nhìn Hàn Liên sư huynh kiếm tiền, chỉ một lúc ngắn ngủi thì hắn ta đã kiếm được mấy chục tới hàng trăm kim tệ.
Sở Trực sư huynh không nhìn nổi nữa, thầm mắng một tiếng.
“Hàn Liên, đệ sao có thể như thế? Những người này đều là học viên đồng môn của đệ đó.”
Nói xong, Sở Trực sư huynh cũng đi tới cùng nhau thu tiền.
“Một ngân tệ mà thôi. Người đằng sau có ai bằng lòng bỏ thêm tiền không? Có thể cho các người chen hàng!”
Sở Chính và Cửu Thiên cũng sắp phải che mặt mình lại rồi.
Có loại sư huynh kỳ lạ như này, thật sự chỉ có thể hy vọng da mặt của mình đủ dày.
Các học viên khác tuy trong lòng có tức tối, nhưng cũng không thể bạo phát. Dù sao là ở dưới chân sơn môn của người ta, nếu gây ra chuyện thật sự không thu xếp được.
Điều mấu chốt là đã đi xa như vậy rồi, vì một ngân tệ mà không được vào thì quá là không đáng.
Dù sao không ai thiếu một ngân tệ này, từ phương diện này mà nói, định giá của Hàn Liên sư huynh vẫn rất hợp lý.
Đáng chết, Cửu Thiên bỗng cảm thấy Hàn Liên sư huynh còn có chút thiên phú kinh doanh.
Đang vui vé thu tiền vé. Ở cách đó không xa, Huyền Chân sư tôn dẫn đám người Huyền Phong của Thanh Kiếm viện, thân hóa lưu quang đi tới.
Một đám học viên của Thanh Kiếm viện cao giọng hét lên, Huyền Chân sư tôn thì vừa tới đã nhíu mày, nhìn đội ngũ xếp hàng dài.
Hàn Liên sư huynh lập tức đi tới, ôm quyền chắp tay nói: “Huyền Chân sự tôn, mọi người cuối cùng cũng tới rồi. Mời mời, bước lên la bàn thì tới chỗ tỉ thí
Huyền Chân sự tôn lạnh nhạt liếc nhìn Hàn Liên, nói: “Học viên của Nhất Nguyên viện các cậu làm việc, luôn vượt ngoài dự liệu của người khác, không theo quy tắc.” Hàn Liên cười nói: “Cũng không làm trái quy tắc của học viện không phải sao?”
Huyền Chân sự tôn không nói nhiều nữa, quay đầu liếc nhìn Cửu Thiên, đi lên la bàn.
Các học viên đang xếp hàng không ai dám nói nhiều gì cả, ai dám nói sự tôn chen hàng chứ. Bóng dáng của Huyền Chân sự tôn biến mất, sau đó, mấy học viên tinh anh của Thanh Kiếm viện cũng đi lên.
Hàn Liên lập tức chặn bọn họ lại, nói: “Xin lỗi, xin lỗi. Sư tôn có thể miễn phí, nhưng các người, mỗi người một ngân tệ.”
Ngay lập tức, mấy học viên của Thanh Kiếm viện đều sắp tức điên rồi.
Huyền Phong bước lên một bước nói: “Chúng ta là tới tỉ thí, cũng phải nộp tiền sao?”
Hàn Liên cười nói: “Một ngân tệ, đa tạ. Nếu không, không đi vào thì làm sao tỉ thí. Thiết nghĩ các người cũng sẽ không thiếu một ngân tệ.”
Huyền Phong cũng bị chọc tức tới phát cười, mấy học viên tinh anh của Thanh Kiếm viện ở đằng sau cũng tức giận nhìn, binh khí cũng rút ra.
Cùng lúc này, trong đội ngũ, không ít học viên của Thanh Kiếm viện cũng rút binh khí ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất