Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 349 

"Thưa chủ nhân vĩ đại, hình như có người đã xông vào phủ đệ hư không. 

Cửu Thiên giật mình nói: "Cái gì? Ai xông vào? Sao bây giờ mới nói?" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: "Thưa chủ nhân vĩ đại, không phải lúc nãy ngươi rất chuyên tâm luyện đan sao? Ta không dám quấy rầy, thực lực của đối phương rất yếu, ngay cả cửa thủ hộ cũng không qua được, hiện giờ nàng ta chỉ còn nửa cái mạng thôi, có cần cứu nàng ta không?” 

Lòng Cửu Thiên khẽ run lên, hắn nhanh chóng chạy về phía cửa thủ hộ. 

Trong chớp mắt, Cửu Thiên đã đến thủ hộ chi môn. Đập vào mắt hắn là cảnh kim long đánh Tiểu Văn tan nát. 

"Dừng tay!" 

Cửu Thiên hét lớn, kim long lập tức biến mất như bong bóng. 

Dù sao hiện tại Cửu Thiên đã là chủ nhân của Phủ đệ hư không, toàn bộ Phủ đệ hư không đều là tài sản của hắn. Một hộ vệ canh cửa sao dám làm trái ý hắn chứ. 

Cửu Thiên bước nhanh về phía trước rồi sững người nhìn Tiểu Văn đang hấp hối. 

"Sao nàng ta vào được. Đồ ngốc, nếu ta tới muộn một bước thì nàng ta sẽ chết ở đây rồi. 

Cửu Thiên vừa nói vừa lấy một viên đan dược đút cho Tiểu Văn, xem như có thể giữ được mạng cho nàng ta. 

Sau đó, Cửu Thiên bế Tiểu Văn đi ra Phủ đệ hư không, điểm sáng màu đen lập tức biến vào thắt lưng của hắn. 

Y phục của nàng ta đều đã xộc xệch, trên người đầy máu, dù Cửu Thiên đã đút cho nàng ta một viên đan dược thì cũng không thể khiến nàng ta tỉnh dậy. 

Cửu Thiên vội vàng đặt Tiểu Văn lên giường rồi nhẹ nhàng áp tay lên lưng Tiểu Văn. Một tia canh kình truyền vào cơ thể Tiểu Văn rồi đi dọc theo kinh mạch của nàng ta. 

"Kinh mạch đứt hết ba phần, khí huyết trống hai phần, canh kình cũng sụp đổ, tình huống không ổn rồi!” 

Cửu Thiên vội vàng tìm trong thắt lưng của mình một số loại đan được có thể cứu sống Tiểu Văn. 

Nhưng tìm tới tìm lui, thuốc trị thương không ít nhưng muốn chữa khỏi cho Tiểu Văn thì không có loại nào. 

Vết thương nặng như vậy, nếu không được chữa trị kịp thời thì dù hồi phục cũng sẽ để lại những di chứng khủng khiếp. Rất có thể cả đời này tu vi của Tiểu Văn chỉ có thể ở lại Nội Canh cảnh. 

Đây không phải là điều Cửu Thiên muốn thấy. Cửu Thiên nghiến răng, trên trán lấm tấm mồ hôi. 

Đúng lúc này, Cửu Long Huyền Cung Tháp lên tiếng. 

"Chủ nhân vĩ đại, ngươi muốn cứu nàng ta sao?" 

Cửu Thiên lo lắng nói: "Đương nhiên là muốn rồi. Ngươi có cách gì thì nói nhanh đi" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười nói: "Ta có thể cứu nàng ta, chỉ cần nàng ta chưa chết thì ta đều có thể cứu được, chỉ là một vết thương nhỏ thôi, cũng không có gì nghiêm trọng. Chủ nhân vĩ đại của ta, ngài nhanh đặt nàng ta nằm ngửa đi.” 

Cửu Thiên nghe thế thì sửng sốt, sau đó hắn nhanh chóng đặt Tiểu Văn xuống. Mẹ kiếp, nếu để người khác biết hắn vừa đến Lôi Đình viện đã khiến nữ đệ tử nhà người ta bị trọng thương thì phiền to rồi. May mà Cửu Long Huyền Cung Tháp còn có cách. 

"Hehe, sau đó thì cởi y phục của nàng ta đi. Đừng bỏ sót cái gì, cởi hết đi. Chủ nhân vĩ đại, người nhanh cởi đi, đừng chần chừ nữa, thời gian không chờ đợi một ai đâu!" 

Cửu Thiên sững người, hắn thầm mắng: "Tại sao phải cởi y phục? Cách y phục thì không thể trị thương sao?” 

eyJpdiI6IjhUMTl0UTJrMEszWnY1WTdjeVVWZWc9PSIsInZhbHVlIjoidTMrZFZKVW9SbXN1RUVWdUw1Z042NFc3dzhoemFoZ283ZlNNQ3ZqUFR0M2FhU1NaZ3ZXY0kydFA0NGdPTkpNT1hQaVM2K0gwUytTREc2T2lmekF2MytWUk5hVjIydG1pSERmMjQ3dlVubSsrVWNvWjlxQXhyMTJLNTlJREprTlJtMFcyXC9La3l2ZlkwemRJT1ExZ3dVOUFoVW9cL0NXY1VOWkpGZmR4emxMYndSODlSZUNNV05RU3o2dUJ0b090Q1Q1cTNcL3dTc1wvbHdON3FvcDhBRytYcGllWTFFZmdCa2ZQdGwxV24xaDg4b201YUxHWDFUQk5rcE9Ga05zdkM3dmlXbEpsN2RNWkpVUXV6dEdQVFdSOU9RbTVwN01ic0ZQblU4dU5hZ2s4MGlUUEdXMjNGbmRuYXFSXC9XckpYUk9lNEVsSCtDa20rWlJkcHRcLytMRFl4ZjhQYWNVMGdKNkhEU2VzckJPS2ZGbzkwbVpUUkcxYm45bXUxVVpwTkJIalpsOWV3NVJaZkIrZnpCam1XUXFOTTB5WG5WU1BKR08wZkVDa3JYVjdmcERzcXY3bHkrcXVLVDdNVVJLSFpKbHJ3SSIsIm1hYyI6IjQyNmU4MGMwYmI0NDViOTJkMjA4ZWQxNTJlYmQzMGYwYjFiYzk0YWJjNzBhYzY5NzEyZjUzMTFiYmUyNzllOWUifQ==
eyJpdiI6IlFVU1NZYkFMeEpCUjBtaTV5S1JXWlE9PSIsInZhbHVlIjoiN3JGNGY1MVQ2TXhhTEtRb2dkcnhPdDB2bG01aXVYR29jcUtGU1pzRXhXRG84TlZzWmFWUlRjM2FxdzVmdmJjOEJNSVdQbTAzMzd3b3lQWFZnN2hNK29jalYzKzlwRklCU1RZWW9sVm0zcGR0RmdpcTRocmVrVnpwV1JmU2s2ZTQrWHV1dmtITXQ5anB0Zm56NTBIYWc2TUF1YVp5b2NLMkFtSHVCdURiVE1GRkFDd3hMaXBQRTJJVElGTlBtUWdveDNwZEdZdzBQTERqdndYUWxlRHJQdlwvV3NKaklwZlwvZVJ4RXg0d1F2dko1OHJYdSt1YzFObHFYT0VZcXVReUNRVmQyNVZmenNxUlVSY1hYMmJweFwvaVVKNDhmSnlaVGZkbTNLd2ZxQ0RsdE9JZmN4eTVNenpzejArb0tpblNoY04zNTJsUytNWGhIOXV3V2w2UE9hd2Y1VG5YeFlZbWhTQWk1WTdKeTFNWGhFPSIsIm1hYyI6ImRkOTIyZmE2ZWM0YWYyZGU4OGMyZGIyZDE1ZjQwOGJjZmI2NWQ2ZjYwOWQzYmI3NWNiZTc3NmJlMWFjZDk3MGIifQ==

Cửu Thiên nghiến răng, do dự một rồi rồi vẫn chậm rãi cởi áo của Tiểu Văn.

Ads
';
Advertisement