Chương 18:
"Chuyện gì?"
Sau khi nghe tình hình hắn căn dặn tì nữ trưởng chăm sóc cẩn thận cho Ly Y Nhược còn hắn đến Kinh Môn Trường Khánh- nơi bàn bạc, họp khẩn của tam giới gồm tiên, nhân, yêu.
Ly Y Nhược ngủ li bì tới tận gần hết ngày mới tỉnh dậy.
Nàng ôm cả người mỏi mệt gọi: “Có ai không? Lấy... lấy cho ta miếng nước...
Vài thị nữ nghe thấy nàng gọi lập tức thưa lại với thị nữ trưởng. Bà vội mang thức ăn lên cho nàng.
“Thượng mẫu từ từ để tôi đỡ người”
“Ta có thể tự dậy được.”
Ly Y Nhược khẽ xua tay, nhưng nàng vừa bước xuống chân đã mềm nhũn ngã xuống. May được mấy thị nữ nhanh chóng đỡ kịp.
Nàng ngượng vô cùng, vì nguyên nhân gây ra chuyện này không minh bạch.
“Người dùng bữa đi nay thượng quân sẽ không về.”
Lúc này Ly Y Nhược mới chú ý hắn quả thực không xuất hiện nhưng nàng cũng không hỏi. Hay đúng hơn nàng chẳng quan tâm. Điều này làm thị nữ trưởng hơi chau mày. Chẳng lẽ nàng không để tâm?
Ly Y Nhược mệt nhọc ăn xong cũng không có sức nói nhiều, nàng muốn nghỉ ngơi thêm. Vì vậy nàng lại nằm ngủ tới tận hôm sau. Hôm nay hắn cũng chưa về.
Nàng phát hiện ra tu vi của bản thân ấy mà lại tăng lên nữa. Nàng gượng dậy hít một hơi sâu tập trung linh lực cảm nhận.
Quả nhiên nàng đã có thể dùng bạch nhãn quan sát xung quanh tẩm điện nàng muốn di chuyển tầm quan sát cao và bao quát hơn nhưng không thể. Do kết giới bảo vệ quá mạnh, Ly Y Nhược bật dậy gượng sức ra ngoài.
Thấy nàng hùng hổ đi ra các thị nữ xúm lại ngăn cản vì tưởng nàng bỏ đi.
“Gọi trưởng hầu đến đi thượng mẫu muốn bỏ trốn.”
Ly Y Nhược hất nhẹ bọn họ bị đẩy ra một chút.
“Ta muốn ra ngoài xem cảnh sắc thôi không có đi đâu hết á.”
Mấy tì nữ vẫn nghi ngờ nhìn nhau, lúc này thị nữ trưởng tới.
“Thượng quân có lệnh không được để thượng mẫu ra ngoài.”
“Ta chỉ muốn hít thở không khí bên ngoài cũng không được sao? Huống hồ ta chỉ ra ngoài điện chứ có ra ngoài núi này đâu. Ta làm sao có pháp bảo bay qua bay lại như thượng quân các người.”
“Chuyện này... được rồi người có thể nghỉ ngơi tại điện Ngọc Bích, nơi đó sinh khí tốt nhiều hoa đẹp.”
Ly Y Nhược nghe vậy đồng ý, nàng đi theo họ đến cái nơi gọi là điện Ngọc Bích. Chắc bởi vì màu xanh lục của nó nên có tên như vậy. Bởi xung quanh có rất nhiều hoa màu xanh lục từ trong đến ngoài đều là màu xanh của sự sống.
Đến trận bảo trang trí cũng là màu xanh. Nàng dễ chịu nằm thử giường trúc ngọc rồi thích thú lăn qua lăn lại suýt nữa quên mục đích.
Ly Y Nhược đợi mọi người lui hết thử sử dụng bạch nhãn thăm dò. Ở đây cũng có kết giới nhưng có lẽ kết giới ở tẩm điện bị hắn đặt nhiều hơn. Ra ngoài này Ly Y Nhược có thể quan sát rộng hơn.
Nàng rất nhanh đã tìm được tổng cộng trên ngọn núi Tuyết Bảo này có tới 7 điện. Mỗi điện đều có một cửa chính. Nhưng việc đi ra đi vào rất nghiêm ngặt. Và nàng đang ở điện thứ 6. Chỉ cần qua một điện nữa liền có thể ra ngoài.
Nàng tuy giận phụ vương và vương hậu nhưng vẫn vương vấn tình cảm máu mủ. Sở dĩ nàng có động thái như vậy là do chim của phượng hoàng tộc bay tới cấp báo tình cờ nàng đã dùng linh lực nghe được sự tình.
Có số lượng lớn yêu thú nhập ma đang càn quấy tam giới chúng điên cuồng tấn công các tộc khác không ngoại trừ cả thiên giới.
Vấn đề rõ ràng nghiêm trọng nếu không Kỷ Nhiễm Mặc đã sớm trở về. Qua đó còn nghe được hướng chúng đang đến gồm cả tộc Hồ yêu.
Nàng men theo đường đã nhớ từ trước đến điện thứ bảy hay còn gọi là Thất Điện Lưu Linh. Chỉ có điều nàng gặp rắc rối bởi không có thị nữ nào ở đây. Chứng tỏ nơi đây không thị nữ không được phép tới. Bên ngoài vẫn có lính canh nghiêm ngặt nàng không thể mạo hiểm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất