Lan can hợp kim bị đá tảng va chạm rầm rầm, lung lay sắp đổ...
- Ban công trình chuẩn bị, một khi lan can hợp kim không thể tu bổ, lập tức lui lại... Đội thành viên cấp cao ngoại viện, chuẩn bị phòng ngự...
- Thành viên đội phòng ngự còn lại... Một khi tầng boongke thứ nhất bị đột phá, lập tức lui lại, tiến vào tầng phòng ngự thứ hai...
Hoàng Văn Hiên khàn giọng hét lớn. Bên cạnh giờ đã không thấy Phó chủ nhiệm Lý đâu, chỉ thấy từng đội thành viên cấp cao đứng chuẩn bị phía sau lan can hợp kim. Mà mười mấy vị thành viên ban công trình đang cố hết sức gia cố lan can hợp kim...
Nhìn tất cả mọi người đã vào vị trí, lúc này Hoàng Văn Hiên mới thở hổn hển nhìn vào căn phòng ở góc thung lũng và hư ảnh khổng lồ đang hiển hiện xuyên thấu qua nóc nhà...
Lúc này, hư ảnh kia đã tương đối ngưng thực, một đôi mắt như huyết ngọc lấp lóe sáng.
- Nhanh một chút đi... Phải nhanh một chút nữa đi...
Hoàng Văn Hiên vừa nghiến răng nghiến lợi gật đầu, vừa lẩm bẩm.
Nếu không nhanh một chút, như vậy thì trụ sở này không thể thủ được nữa rồi...
Một khi trụ sở mất, như vậy rất có khả năng toàn bộ con đường sẽ bị yêu tộc phá hủy hoàn toàn. Mà đã không còn trụ sở, Thiên Y viện sẽ bị rơi vào trạng thái cực kỳ bị động...
- Rầm...
Một tiếng chấn động nặng nề vang lên. Trong ánh mắt thất vọng và kinh hoàng của mọi người, lan can hợp kim cao hơn ba mươi mét bắt đầu phát ra tiếng răng rắc, sau đó chậm rãi đổ xuống...
- Ban công trình lui lại...
Phó chủ nhiệm Lý đang đứng trước đội ngũ phòng ngự vung mạnh trường đao trong tay, cất tiếng gầm lớn.
Mười mấy nhân viên ban công trình đang đeo thùng công cụ lên lưng, bỏ lại các tài liệu khác, nhanh chóng rút lui về tầng phòng ngự thứ hai.
Mà lúc này phía đại doanh yêu tộc đã bộc phát ra một loạt tiếng hoan hô hưng phấn. Mấy trăm tên yêu tộc khiêng theo ván gỗ dầy nặng đã chuẩn bị sẵn từ trước, bắt đầu vọt nhanh về phía trụ sở...
Đội quân ngoại viện đã sẵn sàng trận địa phòng ngự lúc này đã sớm kéo căng cung nỏ, đợi yêu tộc lao tới gần liền buông dây cung trong tay...
- Vù vù vù...
Một đợt tên bắn bay vụt ra, bắn đám người yêu tộc ngã lăn ra đất.
Nhưng cuối cùng cũng chỉ bắn được hai ba đợt, yêu tộc liền gác được mười mấy tấm ván gỗ qua tầng boongke đầu tiên. Phía sau lại có càng nhiều yêu tộc khiêng ván gỗ đang vọt lại.
Lại bắn một đợt tên nữa, khiến đám yêu tộc đang vọt lên không trung chết tới một nửa, phía sau liền truyền tới tiếng hô rút lui của phó chủ nhiệm Lý...
Quân phòng ngự đã sớm chuẩn bị tốt, bắn ra đợt tên cuối cùng liền thuận tay phá đi những cây nỏ lớn không thể di động, nhìn yêu tộc đã mang đống ván gỗ thứ hai gác quan boongke, vội vàng mang theo cung tên của bản thân bỏ chạy...
Mà hai mươi mấy thành viên cấp cao ngoại viện tạo thành tổ đội, lúc này đã nắm chặt binh khí trong tay, tụ tập một chỗ, che chở cho các thành viên cấp thấp rút lui về phía sau...
Trong tầng phòng ngự thứ hai, Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ nhìn cảnh chiến đấu thảm thiết bên ngoài, sắc mặt đã trắng bệch.
- Rốt cục anh Giang Nguyên còn cần bao lâu nữa?
Lý Tiểu Vũ kinh hãi nhìn hư ảnh cao lớn bên kia, mặt đầy vẻ sốt ruột.
- Đừng lo lắng... Chắc sắp xong rồi...
Mặc dù trong lòng Từ Thanh Linh cũng có lo lắng nhưng lúc này vẫn có thể trấn an cô:
- Hơn nữa chúng ta còn có tầng phòng ngự thứ hai, hẳn là có thể cản một hồi nữa...
Trong lúc Từ Thanh Linh nói chuyện, quân phòng ngự cơ bản đã rút lui vào trong tầng phòng ngự thứ hai, bắt đầu cầm cung tên phòng thủ một lần nữa.
Mà đại bộ phận thành viên cao cấp của ngoại viện che chở cho nhân viên cấp thấp rút lui giờ cũng lui vào xong, chỉ còn lại phó chủ nhiệm Lý dẫn theo hai vị tiên sinh thiên vị cấp hai đứng tại cửa, chặn đứng thế công mạnh mẽ của mười tên yêu tộc.
Chẳng qua còn may là tầng phòng ngự thứ hai đã hoàn thành. Trong khoảng cách ngắn như vậy, mười mấy mũi tên dài bắn ra, nhanh chóng ghim cứng mười mấy tên yêu tộc này xuống mặt đất.
Mà đám người phó chủ nhiệm Lý cũng nhanh chóng mượn cơ hội rút lui vào bên trong hàng rào phòng ngự tầng hai...
Gần trăm thành viên ngoại viện nửa quỳ nửa đứng, vẻ mặt lo lắng kéo căng dây cung trong tay, nhắm về phía yêu tộc đang đứng ở tầng phòng ngự thứ nhất, còn chưa tiếp tục tấn công mạnh mẽ...
Mọi người đều đang chờ đợi...
Bên này đang chờ yêu tộc tiếp tục tấn công. Mà bên kia chờ đợi nhiều đồng đội hơn chạy tới...
(QUAN Y)
Đối với yêu tộc mà nói, trước chỉ còn lại một tầng hàng rào hợp kim đã không phải vấn đề quá lớn, chỉ cần đủ người mà thôi.
Đương nhiên có càng nhiều người đầu gấu hơn thì càng tốt, không cần phải liều mạng chiến đấu, chỉ cần người đầu gấu tới, dùng đá tảng ném vỡ tan là xong rồi.
Đứng từ xa xa nhìn lại cũng không thấy yêu tộc tùy tiện áp sát, Hoàng Văn Hiên hít thật sâu hai hơi, sau đó nhìn về phía các thành viên ban công trình đang đứng tụ lại với nhau, từ tốn nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất