Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

Liêu Long Căn cũng cười khổ nói:   

 

 

- Giang Văn Ba cũng không phải nhân vật đơn giản gì mà vẫn không thể thoát khỏi sự khống chế của Lý Nguyên Bân, xem ra từ trước đó Lý Nguyên Bân đã bố trí tốt mai phục rồi. Nếu không không có khả năng xuất hiện loại tình huống này!   

 

- Đó là điều đương nhiên... Dựa theo phân tính của Ban tình báo, hơn hai mươi năm trước, Lý Nguyên Bân đã sớm bắt đầu mai phục vợ chồng Giang Văn Ba rồi... Đã nắm quyền Tuyệt y đường mười mấy năm mới giao cho Giang Văn Ba, làm sao lại không có sự chuẩn bị gì chứ!   

 

Từ Khải Liễu cười khổ nói:   

 

- Hiện tại chúng ta nên nghĩ xem cần làm gì tiếp theo!   

 

Lưu Mộc Dương nhìn Liêu Long Căn bên cạnh, lại nhìn về phía Từ Khải Liễu, cười khổ:   

 

- Quả thật là phiền toái rồi... Hiện tại một bộ phận nhân lực của chúng ta đã bố trí phía bên Phong Động Long Sơn... Nếu lại điều động nhiều lực lượng ngoại viện thì thậm chí có thể sẽ gây nguy hiểm cho phòng ngự của bản viện!   

 

Hiển nhiên Từ Khải Liễu và Liêu Long Căn cũng biết, nhân lực bố trí bên Phong Động Long Sơn đã chiếm một bộ phận tương đối của ngoại viện rồi. Ba ngày đổi người một lần, nhất định phải phái đủ người duy trì đợi lệnh bên kia, nếu không căn bản không có khả năng duy trì loại thay đổi luân phiên trong thời gian ngắn ngày.   

 

Mà điều tra và đề phòng nhằm vào Tuyệt y đường cũng không có khả năng cần ít người, đồng thời còn phải tìm kiếm vị trí của cha con nhà họ Giang, cũng không thể coi thường.   

 

Từ Khải Liễu thoáng trầm mặc một lúc, sau đó trầm giọng nói:   

 

- Căn cứ vào tin tức do trụ sở tại thế giới Phong Động truyền về, trước mắt phương diện phòng thủ của trụ sở cũng không có vấn đề gì lớn... Tác dụng chủ yếu trong đó là những tồn tại cấp thấp của Ban chiến đấu. Mà chiến lực cao chủ yếu đảm nhiệm vai trò cảnh giới...   

 

- Ý của tôi là có thể điều bộ phận lực lượng cấp trung ra... Đổi thành bộ phận cấp thấp...   

 

Lưu Mộc Dương thoáng trầm ngâm một chút, gật đầu, sau đó nhìn về phía Liêu Long Căn, nói:   

 

- Lão Liêu, ý kiến của ông thế nào?   

 

- Tôi cảm thấy có thể được...   

 

Liêu Long Căn trầm giọng nói:   

 

- Việc điều tra và đề phòng của chúng ta với Tuyệt y đường, chủ yếu sử dụng lực lượng cấp trung... Mà phương diện đóng ở trụ sở cũng không cần nhiều lực lượng cấp trung... Hơn nữa trước mắt vẫn đang ở trong tình huống tiến có thể công, lui có thể thủ... Nếu xảy ra vấn đề thật, lực lượng cấp thấp cũng không kém lực lượng trung cấp nhiều. Mà có tác dụng chính thức vẫn là những tồn tại cấp cao...   

 

- Ừ... Tốt, nếu tất cả mọi người đã đồng ý thì cứ như vậy đi... Điều động một nửa lực lượng cấp trung đóng ở trụ sở, đổi thành lực lượng cấp thấp... Như vậy chúng ta liền có đủ người tới lo các phương diện...   

 

- Mặt khác, có thể điều động một bộ phận cao thủ các phái ở trụ sở Long Sơn gia nhập lực lượng đề phòng Tuyệt y đường!   

 

Từ Khải Liễu và Lưu Mộc Dương nhìn nhau, chậm rãi gật đầu. Cao thủ các phái hiện tại ở lại bên kia quả thật hơi lãng phí. Không có khả năng để bọn họ tiến vào trong thế giới Phong Động, chỉ có thể phòng ngừa chẳng may. Chính thức mà nói, với bố trí của viện tại Phong Động Long Sơn trong mấy năm gần đây, hoàn toàn có thể đối phó với hầu hết tình huống.   

 

Tốt hơn hết là điều động ra một bộ phận, như thế thì nhân sự trong viện cũng đầy đủ không còn thiếu sót nữa.   

 

- Vậy thì được... Cứ điều động một bộ phận đi. Chẳng qua phải yêu cầu đội ngũ phòng ngự tầng ngoài tăng mạnh giám sát và phòng ngự đối với khu vực Long Sơn... Đề phòng ngừa những người khác giở trò, xuất hiện chuyện bất ngờ. Dù sao cũng không thể để có chuyện gì xảy ra tại Long Sơn được!   

 

Nghe thấy Từ Khải Liễu nói vậy, Liêu Long Căn và Lưu Mộc Dương đều đồng thời lên tiếng đồng ý.   

 

Sau khi bàn bạc tất cả mọi chuyện xong, rốt cục Từ Khải Liễu đưa ra vấn đề cuối cùng, nói:   

 

- Việc này có nên thông báo cho Giang Nguyên biết không!   

 

- Phải báo chứ!   

 

Lưu Mộc Dương và Liêu Long Căn đều gật đầu đáp.   

 

- Ôi... Tên nhãi đó... Chỉ không biết là hiện tại hắn còn ở trong trụ sở hay không. Sợ là đã rời đi rồi, khó có thể thông báo nổi...   

 

Lúc này tất nhiên là Giang Nguyên không thể nhận được thông báo. Giờ hắn đang ở cách trụ sở chừng hai mươi cây số, bước chậm trong một thung lũng chiều rộng chỉ khoảng ba bốn mươi mét.   

eyJpdiI6IlQwOFVoYTZNTkNcL1J0UWprNmF4em93PT0iLCJ2YWx1ZSI6InRMc0RqdGJCZHhER2Y4Q1wvbU02WnE5VDZ6V1lndzVXMzR2Q3lTTVFxM3B4Q0NHeFNpMnBPKzhMeHVVaEdGdnZ1IiwibWFjIjoiYzQzYjUyZDFmZjA3OTYwZDY5Zjk3Y2YyZjY5MmViNzE2Y2ViOTYxNzlhNGIyODM5ZjEyNmNlY2FiYWI3MDc3ZSJ9
eyJpdiI6InpndmQ5ZnRQZjJyM0JBbG10XC9aS3lnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik9nYllJcXhiWllES0l0cDRJSG9qUFFUY1pXQXFPNVdWVmdNUHRPaXp1aFBqTmxlOVBpQmgxTjRTazBoTXY5dFVVWXhKRlFDVEFPeXdVN3R4YmpCbm9pMWdZNjBZU0JLSjhqOVUxSWpTaFpLTFRkU0hsREJoRUJDUlRyVG9xZ2VvYkhYNEhMb1hQNDA5N0hLU0VsNUUzVDh3dGxJYXAzb0JnWWU0d1pmOTh2V1RoV1RjclhDWU1uRTA0Mm44WFByejR2eDgrSHBaWG9UYmZxazltaTE2Qk1DWFJ6MHZZUFM1cHJoSUpTUE93ejV2c2JrOVwveVNOa3VwZDBxb21nKzBCSVQxODllYXJKd2xGM0FObzhLYjdlMnp5XC93byt2MVFDTEM0RjhXVGdwQzNZRXkyRm11WE45TlJRQnNjK2pVV0VRKzk4ZWZ2NVlicWNjc2ZMY2dKYTZ0UW01NTJ2elp6NEhGV0xXcmtvMGZnPSIsIm1hYyI6ImY1ZDc0ZmM3MjE5MGE0MjEzODRhYzE0ZjBjNmMzYTYwOGMxMmY3OWFiZDlkODcxODQ0ZmM5OWQ0N2MyZDYyMWEifQ==

Ads
';
Advertisement