Cái này gọi là có thể nhẫn chứ không thể nhục. Nếu bây giờ không phải chưa đúng thời cơ, Giang Nguyên đã trực tiếp xông lên nện cho con gấu mập này một trận.
Dù sao, dự định của hắn là muốn dụ đám thú nhân này đi.
Trong nháy mắt, đám thú nhân lại tập trung thành một bầy.
Đám thú nhân đều có thực lực Thiên giai, số lượng dần dần lên đến mười người, đại chiến với bốn người Giang Nguyên, không để cho bốn người Giang Nguyên chiếm thế thượng phong.
Hơn nữa, Sư Mang cũng đã chạy đến, dẫn theo mười thú nhân nữa, đánh cho bốn người Giang Nguyên chật vật không chịu nổi.
Mắt thấy không đánh nổi, bốn người Giang Nguyên đành phải bỏ chạy.
Sau khi chạy được một đoạn, tiếp tục du kích chiến, chờ đám thú nhân tản ra, lại xông lên quấy rối.
Lặp đi lặp lại, ngươi tới ta đi.
Vốn Sư Mang đuổi bắt đội ngũ Thiên Y Viện, chủ yếu là muốn dẫn dụ bốn người Thiên Y Viện mắc câu. Thấy bốn người Giang Nguyên sáp lại đánh một trận, tất nhiên là vui vẻ rồi.
Đám thú nhân căn bản chính là dùng khỏe đấu mệt. Bọn chúng chỉ lo chạy về phía trước, Giang Nguyên đuổi theo, cứ như vậy mà đánh nhau.
Dù sao bọn chúng cũng có nhiều người. Trong tình huống có sự chuẩn bị, đám người Giang Nguyên căn bản không có biện pháp trong thời gian ngắn giết chết được một hai thú nhân.
Một khi thấy số lượng thú nhân tăng lên, thấy không ổn, Giang Nguyên lại chạy đi.
Đám thú nhân rất thức thời, chỉ cần Giang Nguyên chạy đi, bọn chúng cũng không đuổi theo, trực tiếp quay đầu chạy về phía trước, đuổi theo các thành viên Thiên Y Viện.
Cứ tới lui như vậy mấy lần, Giang Nguyên không khỏi choáng váng. Bởi vì đám thú nhân này hoàn toàn không ngu ngốc, chỉ để lại khoảng mười thú nhân ở đằng sau mà thôi.
Hơn hai mươi thú nhân còn dư lại, cũng không bị quấy rối, tiếp tục đuổi theo thành viên Thiên Y Viện.
Trong số hai mươi thú nhân này, còn có cao thủ Sư Mang Thiên giai nhị phẩm trở lên. Với thực lực chỉ còn lại một nửa của thành viên Thiên Y Viện, chống lại đám thú nhân và ma thú, trên căn bản rất khó sống sót.
- Làm thế nào bây giờ?
Eve cũng nhìn thấy rõ tình huống, phát hiện sách lược của mình căn bản không dùng được.
Bên đám thú nhân kia rõ ràng không để cho chủ lực đến đối phó với bọn họ.
Nhìn bóng đám thú nhân cuối cùng biến mất trong bóng tối, Giang Nguyên dùng sức xoa mặt, trong lòng thầm tính toán. Nhiều nhất chỉ hai tiếng nữa thôi, đám thú nhân này sẽ đuổi kịp đội ngũ Thiên Y Viện.
Trước đó đã có một đám thú nhân rời đi, chỉ còn lại mười thú nhân dây dưa với bọn họ. Cho dù bây giờ đuổi theo, chỉ sợ cũng không còn kịp.
Nhẹ nhàng thở dài, Giang Nguyên móc một cái bình ngọc, đổ một viên đan dược ra.
Khi viên đan dược rơi xuống lòng bàn tay Giang Nguyên, một mùi thơm xông thẳng vào mũi. Ngửi được mùi thơm này, Eve và hai Đại vu sư cũng không nhịn được mà hít một hơi thật sâu.
- Đồ tốt.
Chỉ hít một hơi, cơ thể vốn mệt mỏi bỗng dưng tan biến, Eve không nhịn được khen một câu.
- Dĩ nhiên là đồ tốt rồi.
Giang Nguyên vứt viên Thanh Nguyên đan vào miệng, sau đó móc ra một cái chai nhỏ khác, đổ ra hai viên Hồng Vân đan, ném thẳng vào miệng.
Sau khi uống hết ba viên đan dược, Giang Nguyên nhìn ba người, trầm giọng nói:
- Các người bảo vệ cho tôi một lát. Lập tức sẽ ổn thôi.
- Được.
Mặc dù không biết tại sao đang trong thời khắc nguy cấp, Giang Nguyên lại còn có tâm trạng tu luyện, nhưng ba người cũng không phản đối, vội vàng đáp lời.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất