Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

 Nhưng Lý Nguyên Bân vẫn không bị lời nói của Giang Nguyên làm cho mất lý trí. Ông ta hít sâu hai cái, sự tức giận trong mắt dần dần tản đi, nhìn Giang Nguyên, lạnh giọng nói:   

 

 

- Phản nghịch? Ai là phản nghịch? Tôi là tổ sư gia của cậu đấy. Nếu tôi là phản nghịch, vậy cậu cũng chính là phản nghịch.

Nhìn nụ cười lạnh của Giang Nguyên, giọng nói của Lý Nguyên Bân hòa hoãn lại một chút, nhìn Giang Nguyên rồi lại nhìn mọi người, tiếp tục nói:   

 

- Giang Nguyên, cậu có thể nhìn ra tình huống trước mắt là như thế nào. Các người không thể nào chạy khỏi đây đâu. Hơn nữa, cậu lại là con trai của Văn Ba, tôi tuyệt đối không bạc đãi cậu.   

 

Dứt lời, liền quay sang mọi người nói:   

 

- Các người cũng yên tâm đi. Chỉ cần các người đầu hàng, tôi đảm bảo các người an toàn, hơn nữa còn có chỗ tốt.   

 

Nghe Lý Nguyên Bân nói, mặc dù trong lòng đều cười nhạt nhưng vẫn đưa mắt nhìn Giang Nguyên.   

 

Lý Nguyên Bân tất nhiên cũng biết được điều này. Hết thảy quyết định đều nằm trong tay của Giang Nguyên.   

 

Nhìn mọi người đều đưa mắt nhìn Giang Nguyên, Lý Nguyên Bân nói:   

 

- Giang Nguyên, cậu còn không hạ lệnh đầu hàng? Chẳng lẽ cậu thật sự muốn bọn họ chết vì cậu ở đây sao?   

 

Giang Nguyên quay sang nhìn bầy ma thú cách đó không xa, sau đó nhìn hai quái nhân đằng trước, đột nhiên mỉm cười, quay sang nhìn Eve và nói vài câu với hai đại Vu sư.   

 

Khi Lý Nguyên Bân cau mày cảnh giác, Giang Nguyên đột nhiên quát lên:   

 

- Thành viên thuộc quyền Thiên Y Viện, dốc hết toàn lực đánh về phía sau.   

 

Nghe Giang Nguyên nói, gần như tất cả mọi người đều sửng sốt, nhưng chỉ thoáng một chút đã lập tức hình thành trận hình phòng ngự. Trong ánh mắt kinh hãi của những người Tuyệt Y Đường, thành viên Thiên Y Viện đã liều mạng vọt vào đám ma thú.   

 

- Bọn họ tìm chết sao?   

 

Lý Nguyên Bân và tất cả những người của Tuyệt Y Đường đều cho rằng là như vậy, kinh ngạc nhìn trận hình đánh vào của Thiên Y Viện.   

 

Bên kia ít nhất có sáu chục ma thú. Làm sao bọn họ có thể xông qua được? Cho dù ra được, tổn thương ít nhất phải hơn phân nửa. Hơn nữa nhiều người ở chỗ này như vậy, làm sao thoát khỏi ma thú đuổi giết?   

 

Nhưng người của Thiên Y Viện lại không có suy nghĩ như vậy. Sau khi nhận được mệnh lệnh, đã cầm đao vọt mạnh về phía trước, tùy thời chuẩn bị đụng vào đám ma thú.   

 

Không hề cân nhắc thực lực đối phương và vấn đề hậu quả, cũng không một chút do dự và băn khoăn đã liều mạng đánh tới.   

 

Nhìn trận thế trước mắt, ngay cả hai quái nhân bên kia cũng cảm thấy choáng váng, có chút không hiểu tại sao chàng thanh niên thủ lĩnh này lại phát ra mệnh lệnh ngu ngốc như vậy?   

 

Nhưng nghi ngờ và khó hiểu đó đã nhanh chóng biến mất tăm.   

 

Bởi vì Giang Nguyên đã móc từ trong túi đeo sau lưng hắn một cái bát cổ quái, sau đó xoay người hướng về phía đám ma thú, ngẩng đầu rống giận một tiếng.   

 

Rống!   

 

Tiếng gầm thét này cũng không phải quá lớn, nhưng nghe vào tai Lý Nguyên Bân và hai quái thú kia, chỉ cảm thấy cả người tê dại. Một sự sợ hãi từ sâu trong linh hồn xuất hiện.   

 

Trong ba người, Lý Nguyên Bân chịu ảnh hưởng ít nhất, cũng phản ứng nhanh nhất. Trên gương mặt ông ta xuất hiện những hoa văn kỳ dị, khiến cho cao thủ Tuyệt Y Đường bên cạnh không bị ảnh hưởng gì đều cả kinh trong lòng.   

 

Chờ hai quái nhân phản ứng lại, liền thấy đám ma thú sau lưng sau tiếng gầm tức giận của Giang Nguyên, lúc này đều không chịu đựng nổi, giống như đụng phải một sự tồn tại nào đó rất đáng sợ, toàn bộ cụp đuôi quay đầu bỏ chạy, nào dám ngăn cản những thành viên Thiên Y Viện đang đánh tới.   

 

Trong lúc hai quái nhân và Lý Nguyên Bân đang ngẩn người ra, chỉ thấy Giang Nguyên vung tay lên, dẫn theo Eve và hai đại Vu sư nhào đến ba người.   

 

Động tác của Giang Nguyên và Eve là nhanh nhất, dựa theo kế hoạch đã tính trước, chia ra đánh vào quái nhân mặt sư và mặt báo. Ngay cả hai đại vu sư cũng gầm lên một tiếng, toàn lực thi triển Tổ linh phụ thể. Trong nháy mắt, bắp thịt hai người căng lên, quơ hai thủ trượng giống như hai tay của con vượn, vọt đến Lý Nguyên Bân.   

 

Thành viên Thiên Y Viện xông qua ma thú, quay đầu nhìn lại cuộc chiến bên này, ánh mắt lóe lên sự do dự. Mắt thấy bước chân mọi người chậm lại, trong tai nghe lại truyền đến giọng nói lạnh lùng của Giang Nguyên:   

eyJpdiI6InluV0x0K0REclRBU2M4QUhsZHJuR0E9PSIsInZhbHVlIjoiMTM3MWZsMEpXMFBENFR3Yk43Y2FLYThxYVh4R3NsM3Nvb3RSbUx6WFRwMnRyQUFWNUdhMVRKMVNVUVJmU2lUOCIsIm1hYyI6IjljMDM2ZTU1MzhjYmQwNmJkMjg0ZjFiN2UwOWZiNGZhZjczMjBlM2IyOTQzMDA0Yzg3YTg5MTlhZGM5NmM3OWQifQ==
eyJpdiI6IlhxRUQwQjYzTUJnSU9uUGwrUzdTZGc9PSIsInZhbHVlIjoidnZVU2RBblprRVwvUjlNRGR4NFdHV1FwR2s4c2FEMzJaUjJacytpVHpSaHJaUk5OcjEwXC9NTGdacFVDRDB6WFZrSFNBcTF6T21mZ1RcL0hVMnpKZE1BMXV2R2J3RkJTcmY0T0RQdUg4V0lIYVwvMVwvZEZkc1RGVHZNVlF5RWZXY1Q3dUpYOUZrYVhyRnBGUXk1cWkzTnA3d0VUb2Irdjh2cXVidm5EQStRSHN6MVMyR21ZZHVsaGhGQTRzd0pGcFRUTnFjNjhBaXFvS2Jyc0FHWktHSmxQdVVwNnEyMDNxXC90c1pUcU9RSFZ2d2JPOGRCdHVBSzVUb0ltazQzaXBpMXJnRnpXQ0NhNzNqMHo2NlM3ZkFBdmV5NkcyelFWemZkV2RvMXdMNWNuVGxtSEU9IiwibWFjIjoiZTcwNWZmNzdjNjU3YjNiYTMzNmE1ZTliYTM4OWIzYjliM2MyODk4ZGVhZDY4ZDc0YzEwYzdmOWJiY2NjYjY0MSJ9

Ads
';
Advertisement