Lập tức, Chủ nhiệm Dương có chút không đoán được thân phận của đối phương là gì, nhưng thấy chàng thanh niên kia nhìn chằm chằm mình, liền theo bản năng thu lại sự kiêu ngạo, cẩn thận đáp:
- Đúng, tôi là thư ký của Tỉnh trưởng Dư, không biết anh là…
- Anh không cần hỏi tôi là ai, nhưng tôi nói cho anh biết, cho dù Dư Tân Cương có đứng ở đây đi chăng nữa, cũng không dám lớn tiếng nói chuyện trước mặt tôi.
Giang Nguyên liếc Chủ nhiệm Dương một cái, sau đó quay sang nhìn Hoàng đại thiếu đang kinh ngạc bên cạnh, nói với Diêu Nhất Minh:
- Nếu đã như vậy, trực tiếp nói với ban Tài vụ, bảo bọn họ thu mua lại tập đoàn Thiên Kim.
Nói đến đây, dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, hắn quay sang nhìn y sĩ Trương, nói:
- Anh hãy gọi cho Dư Tân Cương, bảo ông ta chú ý đến tình huống phát triển của Trung y, phải duy trì sự ủng hộ và nâng đỡ mọi mặt.
Giang Nguyên vừa nói xong, Hoàng đại thiếu liền lộ ra vẻ kinh ngạc, còn sắc mặt của Chủ nhiệm Dương lại thay đổi, cảm giác lời nói của đối phương không phải là giả bộ.
- Ồ, Diêu lão đệ, không phải cậu đi cùng với Ủy viên thường vụ Giang đến tỉnh Nam sao? Tại sao lại có thời gian gọi điện thoại cho tôi vậy?
Phó trưởng ban ban Tài vụ tiếp điện thoại, lập tức cười ha hả, khách khí nói. Đối với vị thư ký của tân Ủy viên thường vụ này, Phó trưởng ban Trương vẫn rất thân cận.
Nếu là ngày thường, Diêu Nhất Minh nhất định sẽ bông đùa với đối phương vài câu, nhưng lúc này không có thời gian, liền trầm giọng nói:
- Trưởng ban Trương, bây giờ tôi xin chuyển đạt mệnh lệnh của Ủy viên thường vụ Giang, xin xác nhận lại.
Nghe giọng nói nghiêm túc của Diêu Nhất Minh, Phó trưởng ban Trương không dám thờ ơ, vội vàng đáp lại:
- Cứ nói.
- Ủy viên thường vụ Giang yêu cầu ban Tài vụ lập tức thu mua một tập đoàn có tên là Thiên Kim.
Diêu Nhất Minh trực tiếp vào thẳng vấn đề.
- Thu mua công ty? Tập đoàn Thiên Kim?
Phó trưởng ban Trương ngẩn người, thật sự không hiểu tại sao Giang Nguyên lại muốn thu mua một tập đoàn như thế, nhưng có thể ngồi vào vị trí Phó trưởng ban ban Tài vụ, Phó trưởng ban Trương tất nhiên không phải người ngu, chỉ thoáng trầm ngâm một chút, liền hỏi:
- Xin hỏi phương thức thu mua là gì?
- Cưỡng ép thu mua, tận lực hoàn thành.
Diêu Nhất Minh đơn giản nói một câu. Y biết Phó Trưởng ban Trương chắc chắn sẽ hiểu.
- Được, tôi đã biết.
Quả nhiên Phó Trưởng ban Trương nghe xong, lập tức hiểu được ý của Diêu Nhất Minh.
Hoàng đại thiếu vẻ mặt đầy trào phúng, đang định lên tiếng châm chọc, sau khi nghe Diêu Nhất Minh gọi điện thoại, giọng nói nghiêm túc, trong lòng không khỏi kinh nghi, nhưng y vẫn kiên trì cho rằng điều đó là không thể nào.
Đường đường là tập đoàn Thiên Kim, được đưa ra thị trường chứng khoán, một trong ba mươi doanh nghiệp hàng đầu Trung Quốc, làm sao có chuyện bị người ta tùy tiện thu mua được? Trong nước làm gì có tập đoàn nào có năng lực như thế? Nói mua liền mua, chẳng khác nào mua một chiếc xe? Điều này sao có thể?
Ngay cả sắc mặt của chủ nhiệm Dương cũng không khỏi hiện lên sự nghi ngờ. Vốn y cho rằng đối phương có chút lai lịch nhưng bây giờ đối phương nói như vậy, y ngược lại không dám khẳng định. Y cũng biết tập đoàn Thiên Kim là doanh nghiệp như thế nào, sao có thể nói mua liền mua?
- Trưởng ban ban Tài vụ đã xác nhận, sẽ tiến hành thu mua. Dự trù khoảng mười phút sẽ chèn ép cổ phiếu của đối phương, trong vòng ba ngày sẽ hoàn thành thu mua.
Diêu Nhất Minh gọi điện thoại cho Phó trưởng ban Trương xong, liền báo cáo lại Giang Nguyên.
Không đợi Giang Nguyên lên tiếng, Hoàng đại thiếu đột nhiên phá lên cười, nhìn Chủ nhiệm Dương bên cạnh, nói:
- Chủ nhiệm Dương, đám người này dám lừa gạt người ta như vậy? Thiếu chút nữa bị bị bọn họ lừa rồi.
Trong lòng Chủ nhiệm Dương cũng cảm thấy kinh nghi. Đối phương nhìn không giống loại người lừa gạt, nhưng lời nói này không khỏi quá khoác lác, không nhịn được lại nhìn về phía đám người đối diện, chỉ thấy sắc mặt của những người từ nãy đến giờ không lên tiếng hoàn toàn lãnh đạm, ánh mắt mơ hồ còn có sự thương hại nhìn Hoàng đại thiếu.
Điều này càng khiến cho Chủ nhiệm Dương giật mình. Trong lúc y đang định nói vài câu dò xét, điện thoại di động liền vang lên.
Thấy có cơ hội xuống đài, Chủ nhiệm Dương liền rút điện thoại ra, nhìn số gọi đến trên màn hình, sắc mặt hơi đổi, sau đó bước sang một bên nghe điện thoại.
- Tỉnh trưởng.
Nghe Chủ nhiệm Dương gọi, Hoàng đại thiếu liền ngừng nói, không dám quấy rối cuộc trò chuyện.
Chủ nhiệm Dương nói điện thoại với Tỉnh trưởng Dư vài câu, sắc mặt đột nhiên thay đổi, quay sang nhìn Giang Nguyên, sau đó thấp giọng nói với bên kia vài câu rồi che ống nghe, quay sang nhìn Giang Nguyên, vẻ mặt đầy cung kính:
- Xin hỏi, anh là Thượng tá Giang Nguyên?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất