"Chúng ta rời đi, là tự mình rời đi, không được phép đưa gia đình của mình. đi cùng, bởi vì lần này chúng ta rời đi là để xuất chinh!" Đạo Ba bình tĩnh nói: "Chúng ta sẽ xuất chinh đến Europa. Chắc hẳn có người đã từng nghe nói, đó là một vùng đất cực kỳ phát triển, chúng ta sẽ đến địa điểm khám phá thứ hai của Europa."
"Shh..."
Những người có mặt đều là đỉnh cấp, bọn họ đều có một số hiểu biết về thế giới ngầm và Thiên Bảng.
Địa điểm thăm dò thứ hai được cho là chiến trường chính của cuộc chiến tranh lần thứ nhất. Sau chiến tranh, nó trở thành cứ điểm của gia tộc Demps, ý của Đao Ba rõ ràng muốn đi đánh Demps rồi.
Lý Tương Vũ nuốt nước miếng nói: "Anh... Anh Đạo Ba, giữa anh và Demps có thù oán gì à? Ông ta... là người đứng thứ ba trong Thiên Bảng!"
Đao Ba nhàn nhạt nói: "Đương nhiên, chuyện này là tự nguyện, nếu muốn đi cùng tôi thì đi, nếu không muốn rời đi thì cứ ở lại khu Tội Ác. Tôi tạm thời sẽ chọn người lo chuyện ở đây thay cho tôi, về sau có khả năng còn có thể trở
về."
Nói đến đây, anh ta lại dừng lại một chút và nói: "Đương nhiên, giống như các người nghĩ, chúng ta đến địa điểm thăm dò thứ hai, mục đích là để khiêu chiến Demps. Mà trận chiến này hẳn là các người cũng biết, tôi và Người Gác Đêm số 0 Lê Văn Vân có một số mối quan hệ, lực lượng chính khiêu chiến Demps lần này là bọn họ. Và chúng ta chỉ cần giúp anh ta giải quyết một số người vụn vặt mà thôi."
"Không phải Demps cũng là Người Gác Đêm sao? Giữa bọn họ..." Có người nghi ngờ hỏi: "Người Gác Đêm sắp xảy ra nội chiến sao?"
“Đừng hỏi cái gì không nên hỏi” Đao Ba ngạo nghễ nói: “Dù sao, tôi đây là
muốn nói, sau khi các người trở về thì hỏi thủ hạ của mình xem, muốn đi thì đi, còn không thì tôi cũng không ép buộc. Gia nhập Minh Giáo, vậy chính là người dưới tay tôi, ngay cả trong thành phố này cũng không ai dám bắt nạt chúng tôi."
"Tôi bằng lòng!"
"Tôi bằng lòng!"
Trong khoảng thời gian ngắn, nhiều người đã đứng lên tỏ ý bằng lòng!
Dù chỉ có một mình, họ cũng không muốn từ bỏ hy vọng rời khỏi thành phố.
Tất nhiên, cũng có một số người im lặng, vì Đao Ba đã nói rằng họ không được phép mang theo người nhà của họ!
Đây là điều mà Lê Văn Vân không làm được. Nếu mang theo gia đình thì du thuyền không thể chứa hết được.
Một số người định cân nhắc một chút, một số người chạy về để thống kê số người của mình.
Lê Văn Vân đến thôn trấn và xem mấy người Khương Vĩ tập luyện suốt buổi chiều, sau khi ăn cơm chiều ở đó, anh lại nói chuyện với mấy người bọn họ một lúc, sau đó trở về nhà của Lại Tuấn.
Khi về đến nơi, anh phát hiện Đạo Ba đã ở đó, đồng thời cũng bao gồm cả sự tử nhỏ Ngao Húc!
Ngao Húc hưng phấn tột độ, cậu ta cũng là người gia nhập Minh Giáo từ rất sớm. Nghe nói có thể rời thành phố, cậu ta liền tung tăng tung tẩy chạy tới đây. Cậu ta vốn chỉ có một thân một mình, có thể rời khỏi nơi này, tất nhiên là tốt đến không thể tốt hơn!
"Tôi nói đây, hiện tại đã thống kê được số người rồi." Đạo Ba nói, đồng thời ném một cuốn sổ lên bàn và nói: “Có tổng cộng hai ngàn một trăm ba mươi hai người sẵn sàng rời đi, trong đó có năm mươi người đỉnh cấp, bốn trăm sáu mươi hai người cao cấp, một ngàn lẻ ba mươi hai người trung cấp, còn lại đều là sơ cấp!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất