Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)

Lê Văn Vân thật sự không thích dáng vẻ như bây giờ. 

Anh vốn là người đi tiên phong nhất của tiểu đội, nhưng bây giờ, vì anh không có chân khí nên mọi chuyện đều không được triển khai một cách suôn sẻ. 

Chỉ cần khôi phục lại chân khí thì anh mới có thể mạnh tay đánh tới. 

Nhưng bây giờ, anh chẳng thể làm gì được, thậm chí đi ra ngoài còn phải có người đi theo bảo vệ mới được, khiến anh hơi khó chịu. 

Cho đến bây giờ, đã trôi qua gần một tháng rồi, ngoài hôm đó trong lòng cảm ngộ được một tý về dấu hiệu chân khí đang khôi phục, thì khoảng thời gian khác, chân khí trong người anh giống như đã hoàn toàn cạn kiệt, chẳng hề có dấu hiệu thức tỉnh lại. 

Anh lại dẫn Liễu Ngọc đi lên lầu, Phạm Nhược Tuyết đi tới bên cạnh Liễu Ngọc, định dẫn dắt về mặt tâm lý cho Liễu Ngọc lần nữa. 

Lần này phát tiết đã khiến Liễu Ngọc được thả lỏng, dưới sự chỉ dẫn của Phạm Nhược Tuyết, cô ấy đã có thể hoàn toàn bước ra từ trong bóng ma tâm lý này. 

Phạm Nhược Tuyết không chỉ là một bác sĩ xuất sắc, mà còn là một người thầy phụ đạo tâm lý cực kỳ xuất sắc. 

“Anh không xuống tay với cô ta à?” Cô nhìn Lê Văn Vân hỏi. 

Lê Văn Vân gật đầu đáp: “Giữ cô ta lại vẫn còn tác dụng, sau này khi đi đối phó với Demps thì cô ta sẽ là nhân chứng.” 

Phạm Nhược Tuyết thở hắt ra nói: “Lê Văn Vân, thật ra anh nên hiểu rõ, nếu động vào Demps thì độ khó thật sự rất lớn. Ông ta có địa vị quá cao ở bên Người Gác Đêm hệ Europa, bên Liên hiệp quân cũng không thể xuống tay với ông ta. Cho dù chúng ta có chứng cứ, nhưng nếu thật sự làm chuyện này thì có thể gây ra chuyện lục đục nội bộ trong Người Gác Đêm.” 

“Anh biết.” Lê Văn Vân bình tĩnh nói: “Anh đã tính đến tình huống xấu nhất rồi, Người Gác Đêm đang bảo vệ mọi sự sống, nhưng bản thân lại cực kỳ mục nát thì có tư cách gì để đi bảo vệ chứ? Nói tóm lại, Demps nhất định phải chết” 

Phạm Nhược Tuyết nhìn Lê Văn Vân, rồi thở dài, cuối cùng lên tiếng: “Nói tóm lại bất luận là như thế nào thì lần này em vẫn sẽ đứng về phía của anh.” 

Cô biết tình huống xấu nhất mà Lê Văn Vân dự tính là gì, đó chính là rút khỏi Người Gác Đêm. Nếu đối đầu với Demps thì rất có thể sẽ đối đầu với toàn bộ Người Gác Đêm. 

Phạm Nhược Tuyết nháy mắt với Trương Văn Hà, Trương Vãn Hà ngầm hiểu, cô ấy đi tới bên cạnh Liễu Ngọc, rồi dẫn Liễu Ngọc đi vào một căn phòng. 

Đúng lúc này, Lê Văn Vân thở dài nói: “Nhược Tuyết, em hãy nói thật đi, anh còn phải mất bao lâu nữa mới có thể khôi phục chân khí, hay là anh hoàn toàn không thể khôi phục lại được.” 

Phạm Nhược Tuyết nhíu mày nói: “Chuyện này thì em không thể nào bảo đảm được, nhưng em có thể xác định một điều, đó là bây giờ cơ thể anh không có vấn đề gì. Chỉ vì tiêu hao quá nghiêm trọng nên cơ thể cần thời gian để khôi phục, về phần thời gian thì em thật sự không nói trước được. Đây cũng là lần đầu tiên em gặp phải tình huống này.” 

“Nhưng chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Anh muốn mau chóng khối phục để xử lý chuyện ở khu Tội Ác, rồi giải quyết triệt để Demps.” Lê Văn Vân nói tiếp: “Trước khi chiến tranh bùng nổ về mọi mặt, dựa vào lời nói của lão già Trác Nhất Minh kia, có lẽ chiến tranh sẽ bắt đầu trong vòng nửa năm nữa. Bây giờ đã hơn một tháng rồi, anh lo chúng ta sẽ trì hoãn quá nhiều thời gian, đến lúc đó... Lão già kia sẽ thật sự chém một nhát.” 

Phạm Nhược Tuyết gật đầu nói: “Em sẽ dốc hết sức.” 

Dứt lời, cô bóp vai Lê Văn Vân nói: “Anh cũng đừng suy nghĩ quá nhiều mà hãy nghỉ ngơi thật tốt, tối nay anh có đi làm không?” 

“Đi chứ.” Lê Văn Vân đáp. 

“Thôi được rồi, anh hãy đi nghỉ ngơi một lát trước đi, để em đi dẫn dắt tâm lý cho Liễu Ngọc.” Phạm Nhược Tuyết nói. 

Lê Văn Vân gật đầu. 

Hơn một tiếng sau Lý Thu mới được Ngao Húc chở về, lúc quay về, trên gương mặt còn nở nụ cười ngốc nghếch kỳ quái. 

Có lẽ lại bị người phụ nữ kia chọc ghẹo mấy câu. 

Tầm sáu giờ rưỡi tối, hai người lại đi tới quán bar. 

Lúc Trần Ngôn Thông nhìn thấy hai người Lê Văn Vân xuất hiện thì vẻ mặt trở nên hơi kiêng kỵ, anh ta đã biết chuyện ở phố ổ chuột rồi. 

Đồng thời anh ta cũng biết Cố Bạch là một đỉnh cấp. 

Lúc biết được mọi chuyện, sống lưng anh ta liền toát mồ hôi lạnh, không ngờ anh ta lại đi trêu chọc một đỉnh cấp. 

eyJpdiI6IlloRCtQN3cxejFWMGhRNjNSdVVBR1E9PSIsInZhbHVlIjoiOXgybG5LOW93ZjdKZkxlb3JMbURPSjJYU1lKSW5mWWpHTGN5T1paS3B3S1NKcTZaUmhrTFQ0a0lBU0FnRCszUEo3UTBncE4zaXN0TUlNRzB2dndzVmpHdWlzNlNVTXU4dGFFT0FVcXg4dFJsdm43UjlxdFlpTUtBTE9wcVRZZE51WWVBWlBhNWxSaWNOZm81MVpvbHh5bUhiR2t3NVJhR1wvWmpFT3lic1RyU2NHbnZIaG4wbkZ0VGtmanFtTmc0V2Rvcm93K21mRDBhTlM0Qk82NGNRSU84TDNSWUtrRHRlV2V5a1hQXC9uRkpBV0RIUXVzeHQ4TTNBd2ttaHV0aUlheUJvbURYaEtcL2xTUGhUY1oySE5LSFEwaHJpQklLVVRDM1JrMUdKSTFtS3BNQlVHcXJlVU1yK00rRlVoR0U3YlJlK0ZReXlOdEQzd3NxSUx1U1BuMGVnPT0iLCJtYWMiOiIxNTA1MWY0NjIwZTYxOTNiZWRjNmFjODU5MTIwMjE0MDk2OTUwMmExNjAxZTcwOTJlYzVlMTQ3MTJlZWIxN2RkIn0=
eyJpdiI6IlI3a2tLXC9QcTkwZHViWVo1Y3pXQkVnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkZTVHZPT1Z2SjBDSXZJbk04XC9LUGJ6UWNmSUh3RTI5dVhXUmFMZDVGcmdESWQ4TmlsZHk0Y0JwMlwvb3h5cFhZdFV1K2FFckdpVzQ3cGY5TkN5OTlMZWFPY0R3N3hTMWhlbkF6R3hVOXhTbVRZWmVvZUE5RFwvWDFJaFRScXZFc2xLNVpWenhoRVViRjNodlJkZDBCeVJwZ0s5Zm5NTHVZU2ZXaUFJZCtlclN6VnJpYU0weTROQ1lnZHhmWnpTYml1ZyIsIm1hYyI6IjE4ZGJjMzVmNWMwZTIzMDMzZDRhNjE2YWI3NTljMWMzODg2ZjRkN2Y3Y2RmNTMwM2RjODFmNTE2MWM1OGY1MWYifQ==

Ads
';
Advertisement