Đầu tiên là Lê Văn Vân hơi sửng sốt một chút, sau đó cười hì hì hỏi: "Cô ta bảo anh đưa cô ta đi ra ngoài à?"
NCA
Sắc mặt Lý Thu hơi ửng hồng nói: "Cô ấy nói, tôi... tôi cũng có hơi muốn dẫn cô ấy đi ra ngoài."
Lông mày của Lê Văn Vân hơi nhíu lại, người hầu đi theo miêu nữ rõ ràng không phải người thường.
Có lẽ cô ta thấy Lý Thu tương đối non nớt về mặt tình cảm nên mới lợi dụng?
Nếu đúng như vậy thì Lê Văn Vân phải xem kỹ lại mới được.
Lê Văn Vân không giải thích nhiều. Anh nhìn Lý Thu nói: "Người anh em, anh vẫn còn quá trẻ. Nhiều năm như vậy rồi, anh là một trong những Người Gác Đêm hàng đầu, xem như là đã trải qua rất nhiều chuyện, sao không hẹn hò yêu đương chứ?"
Lý Thu bĩu môi nói: "Tôi bận quá, hoàn toàn không có thời gian yêu đương."
Nói đến đây, anh ta trừng mắt nói: "Má nó, anh làm gì có tư cách nói tôi? Làm như anh đã yêu rồi không bằng."
Lê Văn Vân bĩu môi nói: "Tôi đã từng kết hôn, còn hơn cả yêu đương!"
Nói đến đây, Lê Văn Vân như đang suy nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên vỗ đùi nói: "Chết toi, vừa rồi nói chuyện chính lại quên mất một chuyện."
“Cái gì?” Lý Thu hỏi.
“Quên đòi tiền của Doãn Nhu!” Lê Văn Vân tiếc nuối nói.
Lý Thu cau mày nói: "Hay là chúng ta quay trở lại đòi bà ta một chút?"
Lê Văn Vân lắc đầu nói: "Thôi bỏ đi, phiền phức quá. Bất luận chúng ta có đòi tiền bà ta hay không thì chúng ta cũng phải tiếp tục đến quán bar của bà ta làm việc. Bây giờ có mấy vạn cũng đủ rồi. Hơn nữa thu nhập của Cố Bạch ở bên Lâm Chí Viễn hẳn là cũng không tệ!".
Lê Văn Vân không có khái niệm nhiều về tiền bạc, cảm thấy đủ để chi tiêu là được.
Bên quán bar, anh sẽ không từ bỏ và tiếp tục đi. Dù sao bên kia có thể thu thập được không ít tin tức.
Lý Thu gật đầu nói: "Được rồi! Buổi tối tiếp tục đi làm à?"
Lê Văn Vân gật đầu nói: "Đúng vậy!"
Bọn họ chạy về phía nhà Lại Tuấn, lại đi hơn một tiếng đồng hồ thì mới quay trở lại khu vực lân cận nhà tại Tuấn. Vừa định bước vào cửa, Lê Văn Vân đột nhiên đưa mắt nhìn về phía đối diện nhà của Lại Tuấn!
Nơi đó có một căn nhà trống trải, trước đây không có ai ở. Trong khu ổ chuột còn có rất nhiều nhà trống, nhưng Lê Văn Vân liếc mắt liền phát hiện lúc này có thêm một quầy hàng!
Trước gian hàng, một ông lão đeo kính râm đang ngồi, trước mặt có một cái bàn, trên bàn bày nhiều thứ khác nhau.
Thoạt nhìn, đó là một thầy bói.
Quần áo của ông ta rách nát, có phần giống với người đàn ông lưu lạc ngày hôm qua!
Tất nhiên, sự chú ý của Lê Văn Vân chủ yếu đổ dồn vào cô gái bên cạnh ông ta.
Cô gái trong mười bảy, mười tám tuổi, cầm que kem trong tay, mỉm cười ngọt ngào ngồi bên cạnh ông lão.
Cô gái này cực kỳ xinh đẹp, đường nét thanh tú. Cô ta mặc trang phục người Hán phảng phất hương vị mỹ nhân cổ điển. Nhìn thấy đám người Lê Văn Vân, cô ta nở cười ngọt ngào nhìn đám người Lê Văn Vân, phất tay đám người Lê Văn Vân: "Anh trai, xem bói không?"
Lê Văn Vân và Lý Thu liếc mắt nhìn nhau một cái!
Có gì đó không ổn. Trong khu ổ chuột của khu Tội Ác không thể nào xuất hiện một cô gái xinh đẹp như vậy. Hơn nữa cô gái xinh đẹp như vậy còn xuất hiện dưới tình huống rêu rao lộ diện!
Theo lý thuyết, các cô gái xinh đẹp sẽ là mục tiêu chú ý của những người từ các thế lực khác. Giống như Phạm Nhược Tuyết, đi dạo phố đã bị cả đám người theo dõi.
Ngoại hình của cô gái này chắc chắn là đỉnh cao, vả lại trên người còn có vẻ thông minh đáng yêu đặc biệt.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất