Trái Cấm Hoàng Triều - Hàn Linh Lăng (FULL)

 

Mộ Dung Hạc Hiên cảm thấy có lỗi với Liễu Trân Nhi nàng ta quả là tài sắc vẹn toàn có thể ngồi vào vị trí Thánh Nữ nhưng chàng vì bảo vệ Hàn Linh Lăng mà trộm long tráo phụng đẩy nàng ta vào tình thế khó xử như hiện tại. 

Mộ Dung Hạc Hiên hiểu tâm tư của Liễu Trân Nhi nàng ta cố sức hầu hạ tình dục cho hoàng thượng thật tốt chủ yếu là muốn xin được phong phi giữ lại hậu cung cho có mặt mũi với mọi người, gia tộc cũng nở mày nở mặt với các gia tộc khác. 

“Hoàng hậu nương nương có thể là người suy nghĩ nhiều rồi, Liễu Trân Nhi gan có to cách mấy cũng không dám nghĩ đến chuyện lật đổ người đâu, có thể trong cơn hứng tình nàng ta không kìm chế được bản thân mà vô ý kêu hoàng thượng bú lồn mình thôi chứ không có ý coi thường người đâu ạ.” 

Hoàng hậu bày ra vẻ mặt tức giận không căm tâm “Tại khanh không nhìn thấy bộ dạng dâm đãng của ả ta lúc đó mà thôi, ả ta hết sức dang rộng chân tận hưởng cảm giác được hoàng thượng bú lồn đó, cục tức này ta nuốt không trôi ta nhất định sẽ khiến ả sống không bằng chết mới thôi.” 

Mộ Dung Hạc Hiên liền lên tiếng khuyên can “Hoàng hậu nương nương xin người bớt giận có thể là Liễu Trân Nhi mới vào cung chưa biết nguyên tắc hoàng thượng chỉ được bú lồn một người duy nhất là chính thê hoàng hậu thôi nên mới như thế, chuyện này chỉ cần bảo đại ma ma bên Cung Tú Nữ đem về dạy dỗ lại thì sẽ tốt hơn thôi mà.” 

Hoàng hậu tức giận cau mày “Đại ma ma bên đó sẽ không dạy dỗ lại con tiện nhân đó đâu, ả ta leo lên được long sàng của hoàng thượng thì bà ta càng mừng mới đúng vì ả ta là cháu gái ruột của bà ta mà.” 

Hoàng hậu nhắc chuyện này thì Mộ Dung Hạc Hiên mới chợt nhớ ra đại ma ma bên đó cũng từng nâng đỡ Liễu Trân Nhi rất nhiều trong cuộc thi tuyển chọn Thánh Nữ vừa rồi. 

“Theo thần thấy hoàng thượng sớm muộn gì cũng chán Liễu Trân Nhi mà thôi, lúc chưa có được mới tìm mọi cách để đoạt lấy còn khi đã được rồi thì sẽ sớm chán thôi, hoàng hậu đừng quá lo lắng.” 

Hoàng hậu thở dài “Ta chỉ sợ lại như vụ việc linh phi năm nào mà thôi, năm xưa linh phi cũng chỉ là một Tú Nữ tham gia tuyển Thánh Nữ giống như Liễu Trân Nhi bây giờ nhưng ả ta lại tâm cơ hơn người không những mê hoặc được hoàng thượng mà còn khiến người suýt chút nữa là phế truất ta để đưa ả lên làm hoàng hậu nữa. Năm xưa hoàng thái hậu còn tại vị đã trừng phạt hoàng thượng một tháng cấm dục sau khi tận mắt chứng kiến con tiện nhân đó kêu hoàng thượng bú lồn ả. Từ đó về sau, hoàng thượng mới vì nể mặt hoàng thái hậu mà không đụng đến ngôi vị hoàng hậu của ta nữ nhưng nay thái hậu đã quyên sinh rồi ta sợ Liễu Trân Nhi này mưu mô thâm hiểm thì chẳng ai cản nổi hoàng thượng nữa.” 

Mộ Dung Hạc Hiên lại lên tiếng an ủi hoàng hậu “Chuyện linh phi năm xưa thần có nghe sư phụ kể lại vì lúc đó thần còn chưa sinh ra đời nhưng mà thần nghĩ lúc đó hoàng thượng cũng đang trong độ tuổi trẻ người non dạ, trong biết bao giai nhân mỹ nữ lại say nắng nhầm linh phi mới dẫn đến một phen sóng gió. Hiện tại hoàng thượng cũng đã lớn tuổi suy nghĩ cũng chính chắn chững chạc hơn chàng thiếu niên năm nào nên thần nghĩ hoàng thượng sẽ biết nặng nhẹ mà lựa chọn chứ không còn ngông cuồng như một thời tuổi trẻ đã từng đâu ạ. Thần tin là qua 

một thời gian nữa hoàng thượng thị tẩm thêm những Tú Nữ khác rồi sẽ sớm quên đi Liễu Trân Nhi đó mà thôi, xin hoàng hậu bớt lo lắng đi ạ.” 

Hoàng hậu tỏ vẻ lo lắng “Ta sợ rằng nếu hoàng thượng cứ u mê con tiện nhân đó thì sớm muộn gì hoàng triều này rồi cũng sụp đổ cho mà xem.” 

Mộ Dung Hạc Hiên liền lên tiếng trấn an hoàng hậu “Người đừng quá lo lắng như thế, ngày nào còn thần ở đây thì nhất định không để hoàng triều rơi vào cảnh loạn lạc.” 

“Ta tin tưởng khanh nhưng mà có biết nhiêu vương triều sụp đổ vì một nữ nhân rồi, ta sợ hoàng thượng cứ u mê Liễu Trân Nhi như thế thì không ổn chút nào hết.” 

Mộ Dung Hạc Hiên suy nghĩ rồi lên tiếng “Thường thì sau khi kỳ thi tuyển Thánh Nữ diễn ra thì hoàng thượng có thể chọn những Tú Nữ còn lại phong phi cho vào hậu cung, nếu như hoàng thượng đã yêu thích Liễu Trân Nhi như thế hay là hoàng hậu rộng lượng để hoàng thượng phong phi cho nàng ta đi.” 

Mộ Dung Hạc Hiên cũng mang tâm tư riêng muốn làm chút gì đó để bù đắp lại cho Liễu Trân Nhi vì khiến nàng trở thành Thánh Nữ hụt đầu tiên từ trước đến nay nên mới mở lời nói vào để hoàng hậu chấp nhận nàng ta làm phi tần của hoàng thượng. 

Hoàng hậu vừa nghe như thế đã giảy nảy lên ngay lập tức “Không được, tuyệt đối không được, con tiện nhân đó làm mọi trò trên long sàn cũng vì muốn được hoàng thượng phong phi mà thôi, khanh thử nghĩ đi nó chưa có địa vị trong cung mà đã dám bảo hoàng thượng bú lồn nó vậy rồi thì sau khi có địa vị lại được ân sủng ả chắc chắn sẽ không coi ai ra gì, thậm chí tìm cách lật đổ ta để ngồi vào vị trị hoàng hậu cũng 

nên.” 

Mộ Dung Hạc Hiện vẫn điềm tĩnh lên tiếng giải thích cho hoàng hậu hiểu “Kiểu người thủ đoạn như Liễu Trân Nhi vào hậu cung thì cũng là 

một mối nguy hiểm vì nàng ta tâm cơ khó đoán lại mất vị trí Thánh Nữ vào phút cuối sợ là cũng ôm hận thần đi. Nhưng mà hoàng hậu nương nương thử nghĩ mà xem hiện tại Liễu Trân Nhi được hoàng thượng ưu ái để nàng ta sống trong Trà Viên mà nơi đó thì được canh gác cẩn thận người không thể nào đụng đến nàng ta được. Nhưng nếu Liễu Trân Nhi được chính thức phong phi thì sẽ phải vào hậu cung sống đến lúc đó nàng ta dù có được hoàng thượng sủng ái đến đâu thì cũng phải quỳ gối cúi đầu trước hoàng hậu nương nương mà thôi. Bất kể là nữ nhân được yêu thương sủng ái đến đâu nhưng vào hậu cung là phải chịu sự quản lý trực tiếp của hoàng hậu đến lúc đó người có thể mượn quyền lực trong tay dạy dỗ lại nàng ta một chút để nàng ta biết cái nào đúng cái nào sai, cái nào có thể làm cái nào không thể làm được. 

Hoàng hậu nghe xong cũng cảm thấy có lý nếu như Liễu Trân Nhi vào hậu cung rồi thì nàng ta nhất định phải quỳ gối cúi đầu trước người chủ quản hậu cung là mình. 

“Quốc sư nói chí phải, ta vì lo lắng quá nên đâm ra hồ đồ cứ nghĩ phải tìm cách tống cổ ả ta ra khỏi hoàng cung mà quên mất mình có thể dùng quyền lực để dạy dỗ uốn nắn lại nàng ta.” 

Mộ Dung Hạc Hiên lại nói thêm vào “Gần đây hoàng thượng ân sủng Liễu Trân Nhi ai cũng biết nhưng mà hoàng thượng vẫn chưa mở lời với hoàng hậu về chuyện phong phi, nếu như bây giờ người chủ động đề nghị hoàng hậu phong phi cho Liễu Trân Nhi thì hoàng thượng chắc chắn sẽ cảm kích vì sự rộng lượng hiểu tình đạt lý của người. Bên cạnh đó Liễu Trân Nhi xem như nợ người một ân tình nàng ta phải cúi đầu mà nhớ ơn của người, người có thể nhân cơ hội này mà thu phục cả phụ thân của nàng ta làm việc cho người củng cố thế lực của gia tộc.” 

Hoàng hậu gật đầu đồng tình vô cùng “Khanh nói chí phải. 

Mộ Dung Hạc Hiên liền nói thêm vào “Thần nghĩ đây là cách vẹn toàn nhất bởi vì trong cung ai cũng biết người được hoàng thượng sủng ái nhất là Liễu Trân Nhi nếu nàng ta mà có mệnh hệ gì trong lúc này thì chắc chắn mọi người sẽ dị nghị hoàng hậu ra tay xử lý nàng ta ngay lập tức” 

Hoàng hậu gật đầu “Cũng là Quốc sư suy nghĩ thấu đáo vẹn toàn, vậy ta sẽ đích thân đến nói chuyện với hoàng thượng về nghi thức ban Nước thành mới và đề nghị phong phi cho Liễu Trân Nhi đó.” 

“Hoàng hậu anh minh. 

Khi hoàng hậu chuẩn bị rời khỏi Thần Cung thì Mộ Dung Hạc Hiền quay sang nói với một cung nữ của bà “Ngươi nán lại một chút chờ Thất Nhi lấy một ít Tĩnh Hoa Liên đem về pha hoàng hậu nương nương dùng. 

Cung nữ kia gật đầu đi theo Thất Nhi vào bên trong để lấy Tĩnh Hoa Liên đem về cho hoàng hậu. 

Hoàng hậu đứng dậy “Hôm nay nói chuyện với Quốc sư xong thì ta cũng an lòng hơn nhiều rồi.” 

Mộ Dung Hạc Hiên nghe vậy liền khách sáo lên tiếng đáp “Dạ để thần tiễn hoàng hậu nương nương ạ.” 

Hoàng hậu tỏ vẻ khách sáo “Không cần đâu, khanh cứ làm việc của khanh đi.” 

Mộ Dung Hạc Hiên nhìn bóng lưng của hoàng hậu khuất ở đằng xa rồi đưa mắt nhìn xa xăm lên bầu trời rồi thầm nghĩ trong đầu “Liễu Trân 

Nhi ta chỉ giúp ngươi được đến đây thôi còn chuyện sau này vào hậu cung sống thì phải xem thái độ của ngươi với hoàng hậu như thế nào rồi, tuy là ta cố tình khiến ngươi mất đi vị trí Thánh Nữ nhưng trở thành phi tần của hoàng thượng cũng xem như được đền bù xứng đáng rồi, chỉ cần ngươi biết thân biết phận sống cho đúng mực thì nửa đời sau không cần phải lo gì nữa cả rồi.” 

Thất Nhi tiễn cung nữ của hoàng hậu rời khỏi Thần Cung rồi quay lại đại điện, nàng lên tiếng hỏi “Quốc sư có căn dặn gì thêm không ạ?” Mộ Dung Hạc Hiên lên tiếng đáp “Không cần, nếu không có khách đến Thần Cung thì ngươi cứ nghỉ ngơi đi.” 

eyJpdiI6ImFicjNXN1BJYmNEUDljcDg0cHc5Rmc9PSIsInZhbHVlIjoiT1NDdjA5MGxcL1dSQnp5c3RHZWlsaUEyNUJuTDBCdG5xTCtPMTQ4YzBaUjljcDBpczhqYVYxRURDOEx1bU1KRjh5NnhZMFlSdWk5d1ZEM3hhd3ZlV0FCelwvaDh6N0JIVlRFSlFzZGdcL2NYY1VcL1paYjUwZHI5SG1Sd0JpZnM2ZWwyTWd1aUVcL1dZaTRGeFpNMjZ3SDhmSkdUS3E1SG5ldkY1NmppSXdxREhQZ0FGa2t1a1IwaGdzVE0yd1N2Y0o5OEJ2MWVXaVRyUDZKYzVsR1U4bVJpWHNLM0dFTXhHTnNRZUx6dTV3aExqN2lSMDNEdGVxdmxsak5xWnoxMGlwS3A1M3RvVjJQNUo1dk1IcTBnc1RRVTFHZW9talJsRUVpaXdMY0dpNEFnNm1lQWsrOWMzdnNQZE9yNnBcL2hGb0RjTUpES2RoYStmXC9zXC9Pd25kTFpYN3NpRUFXOGxwekt2cTVjRmpMZDJiQ1E2cE40TkVSTGJPTjZqSlJLOFlNWmd2eTVPbkVGcjBzUUptSU01UHY2ZWF2clZOU05ra3Bxbk03WElMa24reFB5c2E0cnhDMFRFRFZkeUd2clkwWUVtdjZ3cG9ka3NyYlwvdjA1NlcwMEs5Z3hZN2F0blJVTCtNVUNGbjJhMWRIZmZMY0U9IiwibWFjIjoiY2UzMDcwM2UxNjJiMTA5NDlhN2MxNGVkOWJiYTVmOTI5ZTcxM2E2MmI0MjU4NTZjNTI3ZGQxZDhiMTMzNDk3NSJ9
eyJpdiI6IkozY0JPdHVKQVY3WVlVaEVZUVJ2MWc9PSIsInZhbHVlIjoiUkN4QWdsb0t5UjdWYUNRbjBweWdMaURNQmRZdkFTeTE3QzVwSWRPRmdiSmJocXlkam11MlZ4dkVUcFp3bm9xQStTa2JYY2tJUmxzWHlWNmh6NFwvYmMwZEtMY3hpeUw2aVhjU3F3c1dlRWhTcm1oS09vNE9jUzhuaWtmaFdEbTFWQVRRVFwvNm1CdW9RUXJZSDZ1dFE2Yk5hQTlzaTY4V2lzTlZJUFhiWnVHNWp5VTlGYkxnXC81SDZNMFE0QUVzblhOVzhRaUkybkp5MERUbU1UUSt6TmRvK3daMzRsVGRSMXcyNnhlbTRMelpYcmpDRjZOclpUcGY1cEMzeitQNks1aWFSNTFFOE96V2N4SkJRTE45VmZaTXB0TVg2eExZSEN1Ump6c2pzYlkxNVRGaTZpdHlWOWVYZFh3S2JienRXTCs3Y3BqM3Zqc1NzS1cwalwvYkh5V0FkTUlsRjFlNFRkeTF1YkVaVkZSbGVUbmJnSk1QcEpFeU9QWFVpUUFUMUFqMW5kRng1Y2lWMmlXU1BwdGtZMm9YdzlKdzUrWEoyV3l6eFNVMk4wMTZZeGRJdzNVZVNyZ1BjR050N3lWUm5oSVNGa3F2ekFTcytTcmZ2bHJrVnRpcGF0eVk1TTVZXC9mNW5xQ3k4SFU5NVhyS3hLYzZTamlUTmtLYzdGNzBEY0VKenBWYUYwQ1l2c0tLMlNORDJKMFNzdjFSVzBDdEJJd05WQkJDeTNCMVAzSXFReHdLYU8zTFlVQ3hvZzRLTk1TcGFcL1RETkU1Q1Nxd0FNTW1rUEx6MHBydGtrRytcL3h0Vkx5d1wvTjBKNUpLZWJma3RjZGxuSzZyUmZORHlUbHRwMzUwbGRmWEFWRU1tYmpFNnZkVXVvVGFDQ00ydGs4XC9DUzZ1andDM2RkKzJBdjBkdml0aEVzOUdmc09vWU1QYWxtNnQraHlod1lDYkYzYWFaOHNMV0FJRmFRPT0iLCJtYWMiOiJmNTZkMTRjZjUxYTIyOTY5ZDg4NDI5OGNkNzUxY2ExOGI1OTNkYTc5MTEwNTU5MTIwMzRjMWQ0OTcyNTgwMTdjIn0=

Thất Nhi cúi đầu có chút buồn bã “Dạ nô tỳ tuân lệnh Quốc sư ạ.”

Ads
';
Advertisement