Trái Cấm Hoàng Triều - Hàn Linh Lăng (FULL)

 

Ngày hôm sau, lúc Hàn Linh Lăng thức giấc ngồi dậy thì đã nhìn thấy Mộ Dung Hạc Hiên thức dậy từ lâu rồi chàng ta đang ngồi pha một ấm trà trong bộ dạng đó vô cùng tiêu soái phong trần và thoát tục không giống như bản chất đáng sợ mà chàng đã thể hiện đêm qua. 

Hàn Linh Lăng đang ngồi thơ thẫn nhìn Mộ Dung Hạc Hiên thì nghe giọng của chàng vang lên “Dậy rồi sao?” 

Hàn Linh Lăng giật mình gật đầu lên tiếng đáp “Uh 

Mộ Dung Hạc Hiên chỉ tay qua hồ tắm ở một góc phòng sau bức bình phong lớn “Ta đã chuẩn bị nước sẵn rồi nàng đi tắm trước đi.” 

Hàn Linh Lăng lúc này đi tắm cũng rất là thích hợp đi nàng cảm thấy bản thân mình thật sự dơ bẩn sau khi bị Mộ Dung Hạc Hiên nên muốn dùng nước rửa sạch cơ thể của mình. 

Hàn Linh Lăng đi vào bức bình phong lớn trút bỏ y phục rồi bước vào hồ tắm lớn được rải đầy cánh hoa hồng thơm nhè nhẹ, nước ấm vừa phải nên nàng cảm thấy rất là dễ chịu khi ngâm mình trong nước. 

Một lúc sao thì Mộ Dung Hạc Hiên đi vào khiến nàng giật mình nên dùng tay che ngực mình lại theo bản năng. 

Mộ Dung Hạc Hiên nhíu mày “Tối đêm qua toàn bộ cơ thể của nàng có chỗ nào mà ta chưa nhìn qua đâu cần gì phải ngại chứ?” 

Hàn Linh Lăng rủ mắt, Mộ Dung Hạc Hiên để lại một bộ y phục khác cho nàng “Ta chỉ vào đưa y phục cho nàng mà thôi không cần phải sợ ta 

như thế đâu.” 

Hàn Linh Lăng tắm rửa mặc y phục chỉnh tề xong rồi bước ra ngoài, Mộ Dung Hạc Hiên liền vẫy tay nàng qua ngồi đối diện chàng rồi đẩy về phía nàng một cốc trà nóng và một đĩa bánh. 

“Dùng điểm tâm sáng đi.” 

Hàn Linh Lăng cầm cốc trà nóng lên uống một ngụm cô khá kinh ngạc khi trà có màu sắc rất đẹp không đắng mà uống vào còn cảm thấy vị ngọt thanh nữa, nàng ăn thử một miếng bánh hoa đào thì cảm thấy rất là ngon. 

“Mấy món này ở đâu mà ngon vậy hả” 

Mộ Dung Hạc Hiên nghe vậy thì liền mỉm cười đáp “Trà và bánh này đều do tự tay ta làm hết đó.” 

Hàn Linh Lăng tỏ vẻ không tin “Không phải chứ..ngài là Quốc sư dưới một người trên vạn người sao không sai khiến nô tài làm lại tự làm vậy hả?" 

“Đêm qua chúng ta đã thỏa thuận về việc xưng hô rồi sao nàng quên nhanh vậy hả?” 

Hàn Linh Lăng nghe vậy thì cười trừ “Thiếp quên mất, thiếp xin lỗi” 

Mộ Dung Hạc Hiên nghe vậy cũng hài lòng không trách móc nữa “Thật ra thì ta thích tự làm những món ăn của mình hơn, bọn họ không ai làm ta hài lòng cả, nàng là người may mắn mới được ta thưởng thức trà và bánh mà ta tự tay làm đó.” 

Hàn Linh Lăng gật đầu “Oh thật là vinh hạnh quá đi.” 

“Ngon thì ăn nhiều một chút.” 

Dù sao thì Hàn Linh Lăng rất là thích đồ ngọt cho nên cô không khách sáo mà ăn một mạch hết sạch đĩa bánh hoa đào của Mộ Dung Hạc Hiện luôn. 

“Về mặt nấu ăn thì chàng đúng là rất có năng khiếu nha đây là món bánh ngon nhất mà ta từng ăn trên đời này.” 

Mộ Dung Hạc Hiên nghe vậy thì liền lên tiếng dụ dỗ Hàn Linh Lăng “Nếu nàng thích thì sau này có thể ăn mỗi ngày. 

“Thật sao?” 

Mộ Dung Hạc Hiên liền gật đầu “Đương nhiên rồi, chỉ cần nàng đồng ý đến Thần Cung hầu hạ cho ta thì ngày nào ta cũng chuẩn bị trà và bánh hoa đào cho nàng ăn hết chịu không?” 

Hàn Linh Lăng đắn đó “Chuyện này...chuyện này.. 

Vừa lúc đó bên ngoài cửa Thần Cung có tiếng ồn ào truyền đến chỗ của Mộ Dung Hạc Hiên và Hàn Linh Lăng. 

Một tổng quản của An Thái Tự đang xông vào đôi co với thị vệ trong Thần Cung “Bên Cung Tú Nữ hiện đang mất một Tú Nữ, ma ma bên đó 

đã tìm rất lâu rồi nhưng không có tung tích ta muốn vào trong nhờ Quốc sư bói một quẻ xem nàng ta có phải là bỏ trốn khỏi hoàng cung rồi hay không?” 

Thị vệ liền đáp lại “Muốn vào gặp Quốc sư thì phải có lệnh của hoàng thượng chứ không thể tự tiện xông vào gặp được đâu” 

Tổng quản khổ sở lên tiếng giải thích “Đại nhân làm ơn cho ta vào gặp Quốc sư đi mà nếu hoàng thượng mà biết chuyện để Tú Nữ bỏ trốn khỏi hoàng cung thì cái đầu này của ta và đại ma ma bên Cung Tú Nữ khó mà giữ lại được đó.” 

Hàn Linh Lăng nghe người bên Cung Tú Nữ đi tìm mình thì ngẩng đầu lên nhìn Mộ Dung Hạc Hiên “Dù ta có muốn cũng không thể nào ở lại Thần Cung này được bọn họ đã đến tìm ta trở về rồi kìa” 

Mộ Dung Hạc Hiên cau mày nhìn Hàn Linh Lăng rồi lên tiếng hỏi “Nàng thật sự là Tú Nữ tiến cung tham gia thi tuyển Thánh Nữ sao?” 

Hàn Linh Lăng gật đầu “Phải ta là Tú Nữ vào cung tham gia thi tuyển Thánh Nữ, đêm qua ta quả thật không có lừa gạt chàng nhưng mà chàng không chịu tin ta, chỉ sợ là rời khỏi Thần Cung này rồi thì cái chết cũng đang chờ ta rất gần, thậm chí là gia tộc của ta cũng sẽ bị liên lụy vì ta đánh mất trinh tiết trước khi kỳ thi tham gia tuyển chọn Thánh Nữ kết thúc.” 

Mộ Dung Hạc Hiên đột nhiên cảm thấy trái tim mình nhói đau chàng thật sự đã hủy hoại cuộc đời của một nữ nhân thật rồi sao, nếu như nàng ta là một cung nữ bình thường thì chàng có thể dùng quyền lực của mình điều nàng ta đến Thần Cung trở thành nữ nhân của mình nhưng nàng ta lại là Tú Nữ tham gia thi tuyển Thánh Nữ thì không được. 

Mộ Dung Hạc Hiên suy nghĩ hồi lâu rồi lên tiếng “Nàng cứ theo ta ra ngoài trở về Cung Tú Nữ trước, chuyện mà ta gây ra ta nhất định sẽ nghĩ cách để giải quyết không để nàng phải chết càng không để gia tộc của nàng vì chuyện này mà bị liên lụy đâu.” 

Hàn Linh Lăng đi theo Mộ Dung Hạc Hiên ra ngoài, chàng nhìn tổng quản của An Thái Tự và đại ma ma của Cung Tú Nữ đang làm loạn bên 

ngoài thì liền lên tiếng hỏi “Có chuyện gì mà sáng sớm đã ồn ào trước Thần Cung của ta như thế hả?” 

Tổng quản và đại ma ma liền quỳ xuống dưới chân của Mộ Dung Hạc Hiên “Dạ bẩm Quốc sư đêm qua có một Tú Nữ đột nhiên mất tích không biết là đi đâu hay là bỏ trốn khỏi hoàng cung rồi vì vậy chúng tiểu nhân mới mạng phép đến nhờ Quốc sư bói xem một quẻ thế nào. 

Mộ Dung Hạc Hiên bước qua một bên để mọi người có thể nhìn thấy Hàn Linh Lăng đang đứng phía sau lưng “Các người nhìn xem Tú Nữ mất tích có phải là nàng ta không hả?” 

Đại ma ma ngẩng đầu nhìn thì mừng rỡ reo lên “Cô nương à, cả đêm qua cô đã đi đâu vậy hả nô tỳ nhà cô nói là đã đi tìm suốt đêm nhưng không gặp.” 

Hàn Linh Lăng cắn môi không biết nên trả lời thế nào, nếu cô nói tối qua đến An Thái Tự rình trộm thì sẽ bị bọn thái giám ghim còn nói tối qua cô ở chỗ của Mộ Dung Hạc Hiên bị hắn đụ nguyên đêm thì sẽ bị phán tội chết ngay lập tức. 

Mộ Dung Hạc Hiên nhìn thấy Hàn Linh Lăng khó xử liền lên tiếng nói đỡ cho cô “Tối qua, lúc ta đi dạo thì vô tình gặp nàng ấy trên đường chẳng những vậy còn có mấy tên thái giám tính giở trò dâm dục với nàng ta nữa. Nếu như ta không xuất hiện kịp thời thì nàng ta đã xảy ra chuyện rồi, sau đó thì bọn thái giám của An Thái Tự các người sẽ gánh hậu quả không lường được đó, tổng quản về bẩm lại đại tổng quản giáo huấn lại thuộc hạ của mình nghiêm minh một chút không phải ai cũng có thể đụng được đâu. 

Tổng quản nghe vậy thì hồn vía lên mây liền dập đầu “Dạ đa tạ Quốc sư đã giúp An Thái Tự tránh được một kiếp nạn lớn, nô tài sẽ về bẩm báo lại đại tổng quản giáo huấn bọn thuộc hạ nghiêm minh không để bọn chúng gây ra họa đâu ạ.” 

Đại ma ma liền nhìn Hàn Linh Lăng rồi hỏi “Cô nương à, sau đó sao cô không quay về Cung Tú Nữ làm ta lo chết đi được, sáng nay nhận được tin cô mất tích từ nô tỳ nhà cô thì ta như ngồi trên đóng lửa vậy đó.” 

Mộ Dung Hạc Hiên liền lên tiếng đáp “Tối qua lúc nàng ta phản kháng lại bọn thái giám bên An Thái Tự giở trò đã bị trật chân hơn nữa tinh thần cực kỳ hoảng loạn vì vậy ta đã đưa nàng ta đến Thần Cung nắn lại xương và đắp thuốc chỗ cổ chân bị trật, ta còn sắc cho nàng ta một chén thuốc an thần để ổn định tinh thần lại. Cuộc tuyển chọn Thánh Nữ sắp diễn ra rồi nếu như may mắn nàng ta là người thần thánh lựa chọn mà bị đám phàm nhân lăng nhục thì vương triều của chúng ta sẽ bị thần linh nguyền rủa mất. Ta vốn tính sáng nay đợi tinh thần nàng ta ổn định sẽ đưa nàng ta trở về Cung Tú Nữ ai ngờ các ngươi lại đến đây làm loạn như thế” 

Đại ma ma và tổng quản liền dập đầu lia lịa dưới chân của Mộ Dung Hạc Hiên “Xin Quốc sư tha tôi mạo phạm, bọn thần vì sợ tội nên mới liều mạng đến cầu xin Quốc sư giúp đỡ mà thôi ạ.” 

Mộ Dung Hạc Hiên nhìn đại ma ma và tổng quản bằng ánh mắt lạnh lùng “Được rồi giờ đã tìm thấy người cần tìm thì mau đưa nàng ta trở về đi...ta nói cho các ngươi biết thêm một chuyện nữa đêm qua ta xem các vì sao trên trời thì phát hiện ra có một vì sao đang lên sẽ chiếu sáng bầu trời mà vì sao này lại là của vị Tú Nữ này đây, nếu nàng ta có mệnh hệ gì thì các ngươi gánh không nổi tội trước hoàng thượng đâu.” 

eyJpdiI6InIwc2xzdFZCSXR5TnZZZmlaYkQ0VXc9PSIsInZhbHVlIjoiRlhcL0V2ZnhETTlnMzZzTHl5QjFIc0ZFMUlmWVpJXC9tWDhxU2c1S0p5ekIwcm14bGxiMEhPdnJSQklFcW9lYVhjbllCK3Zib2JCVmw4KzZMU2dORTdqdjgwalJkcVNZbTRIRXFTZ1VCNHpsTjNaaXN6NDJwdkxRcFNTQXRXNk5QdHNXUVpaNVNYYTNYajVIWmc4UmtpaTNsa3lCVE5PNEZIMCt5MGRncHEzeGxnZlJxRHR1ZXNDQmNwUmx6VXRKRnRcL3ZNRENwRDY0ZlwveWtGNElXdUorNDNGZkNWM1A2QVlmS1wvakl6bTAzV2QrRDY2R3ZKNktCaDZCcEpaYTR2aGJuMFQyZ3ZpTmJQc2dUUCthZTdjUW1OcDFlVTVKRGJmdzBFNzVORjczWDZIcWx3XC9qWGN5Vm95bEtqWHh1d216TDdrNlhQUm1OTG1adnc2Wlc3SE1RUVM1WTl1VFRHVEJxRlZ0dDJzMDB3SjdCNjA0Vk12b3RSNGErT2NHZWhiVitcL2Z0Z3RENGtZQ0tcL25Eb2lMaVVMN3lidDE2UTYrWWlTY2kwYkUyN1ZITjYyTW9JcWhOSWkyajRTclBkdEZ2U1wvSGZtNml5NGR3QnJoWXFRUnJLdm5PUlh6VlprNlwvRUZ5VitnNFZpdWpvTkFXMHVLaWJBNWVhVjJvNlJOM3ZtajRtIiwibWFjIjoiNWRkNjI1NTkyYzM1YmZkZmJhYjRhNjQ5M2IyNzJjYmU4NjQ5OGE2NDYwMGU3OTAyY2JlZjc1ZjExNmE2ODQ4OCJ9
eyJpdiI6IkRGc2oyR1hxSGxMRkJPaGFcL1wvYjZ2Zz09IiwidmFsdWUiOiJaeXRiXC9kaEthdXZiRkNydDh0UzBzcnA1VSsrdkhvWjM2RE4yUUhwZUY3TE80cXFhbXloUWk3enA2ZllYeEV6S202a2JhcGZaNzhrUk5aTVF5aUpKbTlhNHpiaFJkQVAzVEJ4SWFlZ05paE50OXRFUHA3dEFDNnQrMUNyUG5IS3d4d3pkS1wvcDRcL0xIZUNTcXpmWGNIUmhZZExIbW1lRFB2WTloYzNmVG9QU2VCc0oyZkc1eUxONmZvSWdcL1FaWnQzQnA1YUpiRmI0VzJJQ2V3T2p3bHlaRnFicTJ5bFwvVlJuRnZadFwvSUd3blwvSGs1ZXVpNmx5RktaUmVSS1NXXC9zNlVQK1I5Y0FXUG9PZm9Pd3ZEMUVVUG1GdEFPVXJLOHhOdFpiU0FibktPd0NWbkJyaUFyaW4wZUs5V3lRMjJNUWNkMTVnS1ZXSjROYk9iS2x6c1pVTTFVNVBUbHlpQjZHMTZMaGNCSDl0T1RLWDFyV3ZqRFZXc2hrK1VSb0F3RllsUkpxOWZNMlA0ZVlPSFdsQUF1XC8xenJOd2Rtd2d1eE54SUUzXC9zRTgyTjJlSkg1Z051dnRsdEV1bnNoc1FyK0d6SW9xOHJuRENaTlkxRzJVN2J2OVNRZWhTM24yTmk2c1RlOFlMek5FcmxtT0lGZGJDcmhUMTdLbHR1M3BGcUtrTWNpUkxtNmwrSzAwN0hmRnJrclZubEt1dVg3bmtHUll3TVc1K25uXC92YkdvYkszRXg3R1g1cmxKRldGQ3hudklHbkRnQlpBRVR2b3FHWFhLaEdMMkxjTGxjVWVuMTBhbXdzc0lHSjlwM0U5ZThRQVdadTM0QjYxajVYUTlmYnFObWZ1TENXcmxidFNweHAzVW4zV0toQktHd2FRYTdqa3V4dllLdVNEa2JZdDNRPSIsIm1hYyI6ImMzZjc2NTRhMjkzMGZmMjg0Y2E0NWFhYjUwYzBiODhlMTI2MTQ2NzMwNmFmYTdiZjkwZjJhZjRmZmIzMDI0NTQifQ==

Mộ Dung Hạc Hiên giả vờ bình thản đáp “Sau này lúc trời tối đừng có đi lung tung trong cung nữa, ta cứu được nàng một lần biết đâu lần sau lại không may mắn như thế.”

Ads
';
Advertisement