Nháo nhào một trận, cuối cùng cả ngôi nhà cũng trở về dáng vẻ im ắng của nó. Lúc này Phương Tín đứng dậy rời khỏi phòng sách về phòng. Đêm nay anh không định đến phòng cô. Dẫu sao ba ngày qua cô cũng đã vất vả vì anh rồi, hôm nay cứ để cô nghỉ ngơi.
Đêm xuống, Kiều Dạ ngồi trong phòng không biết khi nào Phương Tín sẽ đến. Cô thầm nghĩ chẳng thà thức đợi anh còn hơn để anh lén lút đi vào dọa cô sợ, lại sẩy miệng nói điều gì khiến anh không vui. Anh không vui người bị hại chính là cô.
Nhưng cửa không khóa cả đêm cũng chẳng thấy ai. Vậy nên Kiều Dạ quyết định đi ngủ trước.
Ngủ đến nửa đêm, Kiều Dạ bỗng nhiên tỉnh lại.
Lần này cô không phải tỉnh do Phương Tín đến mà do bụng dưới đau kèm theo ẩm ướt ở nơi đó. Bà dì cô đến rồi.
Từ trước đến nay cô chưa từng bị đau bụng mỗi khi bà dì ghé thăm, không hiểu vì sao lần này lại đau dữ dội như vậy.
Trong bóng đêm, cơn đau hành hạ khiến Kiều Dạ khóc nấc.
Vì sao đêm nay Phương Tín không đến chứ? Dù gì đi nữa, có Phương Tín ở đây cô có bị đau cũng có anh chăm sóc kia mà... Đây là lần đầu tiên Kiều Dạ mong Phương Tín xuất hiện.
Đang đau đớn, Kiều Dạ đột nhiên nghe thấy phía sau lưng có tiếng động. Cô quay đầu nhìn thấy bóng dáng một người đàn ông.
Trừ Phương Tín ra, giờ này làm gì có ai đi vào phòng cô kia chứ. Nhưng mà, cửa không khóa sao anh lại trèo cửa sổ làm gì??
Phương Tín vừa bước vào đã phát hiện Kiều Dạ đã tỉnh đang ngồi dựa vào đầu giường liền cảm thấy bất ngờ: “Đang đợi tôi à?”
“Em đau!”
Kiều Dạ đau đớn ngước mắt nhìn Phương Tín, cô không phát hiện ra ngữ điệu cô dùng nói chuyện với Phương Tín rất nũng nịu.
“Đến cả giường tôi còn chưa bước lên, em đau cái gì?” Phương Tín hoàn toàn không nhìn thấy được trạng thái của Kiều Dạ lúc này.
“Đau bụng dưới” Kiều Dạ tủi thân khóc nấc. Cô đã đau thế này rồi Phương Tín còn nghĩ đến chuyện kia là sao chứ.
Nghe thấy âm thanh của Kiều Dạ có tiếng nấc nghẹn ngào, Phương Tín nhíu mày.
Có gì đó không đúng.
Hơn nữa, bụng dưới đau?
Lúc này Phương Tín bước đến trước giường duỗi tay bật đèn ngủ lên. Nháy mắt, ánh đèn ngủ chiếu sáng cả căn phòng. Phương Tín nhìn rõ Kiều Dạ mặt tái nhợt, mồ hôi ướt đẫm áo.
Giây tiếp theo, Phương Tín xốc chăn lên. Dưới ánh sáng đèn ngủ, anh nhìn thấy rõ dưới thân Kiều Dạ có một vũng máu tươi.
Không kịp suy nghĩ, Phương Tín bế thốc Kiều Dạ bước ra cửa.
Nhưng vừa bước được hai bước thì Kiều Dạ đã can: “Em... em là bà
Chưa kịp nói xong, bụng liền quặn đau đớn khiến cô ngất đi.
Mắt thấy cô gái trong ngực mình đang nói giữa chừng bỗng ngất đi, khiến Phương Tín vô cùng hoảng loạn lập tức ôm Kiều Dạ bước thẳng ra gara lái xe đi đến bệnh viện tư của nhà họ Phương.
Nửa tiếng sau.
Sau khi được bác sĩ thăm khám, Kiều Dạ vẫn hôn mê nằm trên giường bệnh.
“Cô ấy thế nào vậy?” Phương Tín lạnh lùng hỏi bác sĩ.
“Kinh nguyệt hôn loạn nên gây ra đau đớn. Không có vấn đề gì lớn” Nữ bác sĩ nói. Ai cũng biết đây chính là Phương tổng giám đốc lạnh lùng tàn khốc trong truyền thuyết. Nay tự dưng lại ẵm một cô gái mình dính đầy máu đi đến bệnh viện. Khám ra thì biết cô gái vì kinh nguyệt không đều dẫn đến đau đớn quằn quại mà ngất... khiến ai cũng rét run.
Hơn nữa.... không phải ở Hỗ Thành luôn có lời đồn Phương tổng giám
đốc không gần phụ nữ sao?
“Kỳ sinh lý đau? Chắc canh chứ?” Phương Tín đen mặt hỏi.
Cô chảy nhiều máu, đau đến ngất đi mà chỉ là kỳ sinh lý thôi sao?
“Chắc. Canh canh!” Nữ bác sĩ liên tục gật đầu.
“Ra ngoài đi” Phương Tín lạnh giọng nói.
Trên người Phương Tín lúc nào cũng khiến người ta có cảm giác áp bách quá cường đại. Vậy nên được anh cho ra ngoài, toàn bộ bác sĩ và hộ lý cảm thấy giống như thoát chết.
“Khoan đã!” Phương Tín đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
Nghe tiếng gọi của Phương Tín, tim của các bác sĩ và hộ lý như muốn nhảy dựng lên.
“Thân thể cô ấy không vấn đề gì chứ?” Vừa rồi nghe bác sĩ nói kinh nguyệt Kiều Dạ hỗn loạn khiến đau đớn làm Phương Tín nhớ đến trước kia Kiều Dạ đã từng trách anh. Vì anh mà cô phải dùng thuốc tránh thai khẩn cấp. Mà thuốc này cực kỳ không tốt với thân thể phụ nữ.
“Trước mắt là không có vấn đề gì! Nhưng mà...” Bác sĩ do dự vài giây. Sau xoay người nhìn thẳng Phương Tín hít sâu một hơi, lấy hết can đảm nói: “Nhưng thuốc tránh thai khẩn cấp không được sử dụng nhiều. Cô ấy còn trẻ,
nếu dùng nhiều quá thì cơ thể sẽ không hoàn thiện được, khả năng mang thai sau này cũng...”
Dù sao bác sĩ cũng là nữ, nhìn thấy người bệnh vì dùng thuốc tránh thai khẩn cấp dẫn đến kinh nguyệt rối loạn, đau bụng đến ngất xỉu thì... cũng muốn dặn dò vài câu.
Chỉ là... nhìn thấy ánh mắt hình viên đạn của Phương Tín, bác sĩ bất giác ngậm chặt miệng.
Bác sĩ không dám nói ra nhưng trong lòng không khỏi suy đoán cô gái đang nằm trên giường không biết có quan hệ gì với Phương tổng giám
Allnovel
đốc...
Phòng bệnh mở ra, ngoại trừ Kiều Dạ đang nằm mê man thì chỉ có một mình Phương Tín. Trong đầu anh văng vẳng tiếng của bác sĩ: “Kinh nguyệt không đều, gây ra đau bụng... vì dùng thuốc tránh thai khẩn cấp...”
Những lời đó khiến một người đàn ông mặt lạnh đạo mạo như anh cũng đỏ mặt. Hơn nữa, nhìn chiếc váy ngủ dính đầy máu của Kiều Dạ... chuyện này mà đồn ra ngoại chắc canh anh sẽ bị cười nhạo.
Sống trên đời gần ba mươi năm, chưa từng bị một vết nhơ nào. Ấy vậy mà giờ đây lại đứng trước nguy cơ bị người ta chê cười.
Hừ!
Ra nhiều máu như thế, anh còn tưởng cô muốn tự vẫn.
Thật đáng chết mà!
Phương Tín càng nghĩ càng đáng giận, nhưng anh chưa kịp xoay người bước ra cửa thì đã bị một người từ ngoài đẩy cửa bước vào.
“Nghe nói Phương tổng giám đốc của chúng ta hôm nay ôm một cô gái người đầy máu đến đúng không?”
Vu Thuần đẩy cửa bước vào trêu chọc anh. Ánh mắt Phương Tín lóe lên nhưng cuối cùng vẫn không cản Vu Thuần.
“Hôm nay cậu trực à?”
“Ái chà... nhìn cũng xinh xắn đáng yêu đấy. Thế mà tên mặt lạnh nhà cậu lại không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả. Quả thật là đáng tiếc. E nhưng mà... nhìn cô bé này có vẻ quen quen nhỉ? Hình như ...?”
“Đúng!” Phương Tín lạnh nhạt nói.
Lúc này Vu Thuần đang uống nước, nghe Phương Tín trả lời một câu liền phun toàn bộ nước ra: “Cái gì? Là con riêng của mẹ kế cậu à? Có phải Kiều Dạ?"
“Ừm!”
Vu Thuần trợn tròn mắt: “Cậu cậu... chẳng nhẽ cậu... cậu và cô bé... có quan hệ kia?”
Vu Thuần nghe các bác sĩ nói Phương Tín nửa đêm ẵm một cô gái người đầy máu đến bệnh viện. Hóa ra là do dùng thuốc tránh thai khẩn cấp nên bị rối loạn kinh nguyệt. Anh ấy tuyệt đối tin tưởng bạn mình không phải là hạng đó.
“Cậu cảm thấy sao?” Phương Tín không trả lời mà hỏi lại.
Nhìn thần sắc Phương Tín không mấy biến hóa, nhưng làm anh em tốt
mấy năm nay khiến Vu Thuần cũng hiểu.
“Cậu... để cô bé làm người tình ấm giường à?” Vu Thuần nghiêm túc hỏi.
Dù sao cũng là em gái trên danh nghĩa. Dù Phương Tín có không quan tâm thì cũng...
Phương Tín nhướng mày hỏi: “Không được sao?”
“Được thì được. Vì hai người không có quan hệ huyết thống. Nhưng mà ... tôi cứ thấy không được hay lắm!” Vu Thuần chân thành nói.
“Vậy thì sao?” Phương Tín chậm rãi hỏi.
Nghĩ vậy, Vu Thuần liền đứng dậy chào một câu rồi xoay người rời đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất