Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Diệp Phong (FULL)

Thắng làm vua thua làm giặc!  

             Trên thế gian này kẻ khiến người đời nhớ tới chỉ có kẻ dành chiến thắng sau cùng.  

             Nhưng hiện giờ Lý Nhị lại muốn Hình Hà lâm trận trước để tiêu hao thể lực của Ngô Hạ Vinh, còn cho Diệp Phong đánh giáp lá cà để kết liễu hắn.  

             Hình Hà đường đường là truyền nhân của Thái cực, chủ nhân của võ quán, vậy mà lại phải làm nền cho một hậu bối.  

             Liều mạng đi làm đá lát đường cho kẻ khác, sự sỉ nhục này sao ông ta có thể nhẫn nhịn được?  

             "Đúng vậy, anh Hai, có phải anh nói nhầm thứ tự rồi không?"  

             "Sư phụ em trong giới võ thuật cố truyền là người đức cao vọng trọng, danh tiếng lẫy lừng. Tên nhãi ranh này sao có tư cách để khiến sư phụ em phải làm nền cho hắn?"  

             Lý Tuyết Kỳ cũng không thể tiếp tục khoanh tay đứng nhìn nữa, cô ta lao về phía anh trai mình giận dữ nói.  

             "Im miệng!"  

             "Em ngày càng nói năng không biết suy nghĩ, cái gì mà tên nhãi ranh, gan em to lắm rồi đấy".  

             "Em phải biết rằng chỉ cần Sở tiên sinh muốn thì có thể giết em như giết gà trong một nốt nhạc!"  

             Lý Nhị cũng điên lên, quát vào mặt em gái mình.  

             "Còn nhiều lời thì biến đi cho khuất mắt anh".  

             "Anh bảo em tham gia buổi tiệc này là để em mở rộng tầm hiểu biết, không phải để em làm loạn!"  

             Cơn thịnh nộ của Lý Nhị khiến Lý Tuyết Kỳ vô cùng khiếp sợ.  

             Lý Tuyết Kỳ mặt trắng bệch, không dám nói thêm gì nữa. Nhưng sự khinh bỉ trong lòng cô ta đối với Diệp Phong vẫn không hề biến mất.  

             Cô ta không thể tin rằng một người chỉ hơn mình vài tuổi lại có tài cán đến mức được anh trai mình sùng bái như vậy.  

             Dù có lợi hại đến đâu thì chẳng lẽ còn lợi hại hơn sư phụ của cô ta được chắc?  

             Dù gì thì võ thuật cổ truyền đâu phải một sớm một chiều mà luyện thành tài được. Chỉ có học tập rèn luyện năm này qua năm khác mới có thể trở thành kẻ mạnh.  

             Sau khi khiển trách Lý Tuyết Kỳ, Lý Nhị lại nhìn về phía Hình Hà xoa dịu: "Hình Hà quán chủ, tôi biết quán chủ đức cao vọng trọng. Nhưng quyết định này là do Trần Ngạo của Giang Hải, ông Lôi của Cảnh Châu và nhiều nhân vật có máu mặt khác bàn bạc với nhau rồi thống nhất. Cho nên rất mong quán chủ có thể rộng lượng lấy đại cục làm trọng mà không làm khó chúng tôi".  

             Lý Nhị hạ giọng khuyên nhủ.  

             Nhưng Hình Hà đâu thể dễ dàng bỏ qua như vậy. Ông ta đứng bật dậy, lạnh lùng đáp: "Ông Hai, tôi cũng sẽ không làm khó ông đâu".  

             "Nếu các vị đã không tin tưởng tôi như vậy thì sao hôm nay không để tôi và hậu bối này so tài cao thấp một phen?"  

             "Thế nào, hậu bối, có dám đấu một trận không?"  

             "Nếu tôi thua, tôi chấp nhận yêu cầu này!"  

             "Còn nếu cậu thua thì vị trí đánh giáp lá cà này cậu phải nhường lại cho người mạnh".  

             Hình Hà nói giọng hùng hồn, mắt nhìn thẳng Diệp Phong. Từ vị quán chủ này toát ra khí thế mạnh mẽ khiến người khác phải khiếp sợ, gương mặt già nua đầy vẻ hiếu chiến.  

             "Cái này ~~", Lý Nhị do dự.  

             Thực ra những lời ông ta vừa nói cũng chính là mong muốn của Lý Nhị.  

             Đột nhiên có thêm vị quán chủ Hình Hà này cũng là do Lý Nhị lo lắng thực lực của mình Diệp Phong không thể đánh thắng được Ngô Hạ Vinh.  

             Dù gì thì họ cũng mới chỉ thấy Diệp Phong ra tay một lần. Rốt cuộc là thực lực hay là may mắn thì còn phải kiểm nghiệm thêm.  

             Hiện giờ Hình Hà đưa ra lời thách đấu, chẳng phải sẽ giúp Lý Nhị kiểm định khả năng của Diệp Phong hay sao?  

             Vì vậy, Lý Nhị đưa mắt nhìn Diệp Phong, hạ giọng nói: "Sở tiên sinh, Hình Hà quán chủ muốn đấu một trận, tiên sinh thấy thế nào?"  

             Diệp Phong không vội vã đồng ý mà khẽ nhấp một ngụm trà, sau đõ khẽ cười đáp: "Hình Hà quán chủ, ông là truyền nhân của Thái cực, bậc thầy võ cổ truyền, lại còn là chủ nhân võ quán. Những tiếng tăm này đối với người bình thường mà nói thì quả thực rất lợi hại".  

             "Có điều những thứ mà ông tự hào đối với tôi mà nói, chẳng qua chỉ là những thứ phù phiếm bên ngoài mà mục nát bên trong thôi. Những cái đó đem ra dọa người còn được, nhưng nếu chiến đấu trong thực tế thì khoảng cách còn quá xa".  

             "Chỉ e là một quyền của quyền vương Hoắc Đốn ông còn không đỡ được chứ đừng nói là đấu với tôi. Ông làm gì có tư cách đó?"  

             "Hỗn xược!"  

             "Thằng nhãi ranh ngông cuồng!"  

             Diệp Phong vừa dứt lời thì Hình Hà cũng nổi trận lôi đình. Mặt ông ta tối sầm lại, giận dữ đến tột cùng.  

             Ông ta đứng thẳng dậy, giận dữ quát vào mặt Diệp Phong.  

             "Một tên nhãi ranh ngông cuồng!"  

             "Nói tôi chỉ được cái mẽ ngoài sao?"  

             "Còn bên trong thối nát sao?"  

             "Cậu có chịu được một chưởng của tôi không?"  

             "Cậu có đỡ được một đòn tấn công của tôi không?"  

             "Đến chấp nhận lời thách đấu mà còn không dám, vậy mà còn dám sỉ nhục tôi?"  

             Hình Hà đập bàn, quắc mắt lại nhìn Diệp Phong. Những lời nói như đao kiếm sắc nhọn đâm thẳng vào Diệp Phong.  

             "Hình Hà này xuất thân từ thế gia có vô số đời luyện Thái cực".  

             "Ba tuổi đã đứng vững trên cọc, sáu tuổi đã biết đi đường quyền!"  

             "Mười tuổi đã biết dùng Thái cực kiếm!"  

             "Mười ba tuổi tiếp nhận y bát của bố mình, trở thành người kế truyền Thái cực!"  

             "Dù là ông Hai hay là thị trưởng thì đều phải kính nể tôi".  

             "Một thằng nhãi ranh miệng còn hôi sữa như cậu, vô danh tiểu tốt mà cũng dám coi thường tôi?"  

             Hình Hà tuôn ra một tràng, thao thao bất tuyệt mãi không thôi.  

             Mỗi khi ông ta nói một câu là lại bước lên phía trước một bước, mỗi lời nói ra đều đầy mạnh mẽ, khí phách.  

             Đến cuối cùng, Hình Hà giậm chân một cái.  

             Đùng ~  

             Một tiếng nổ lớn vang lên, nền đá xanh dưới chân ông ta nứt toác.  

             Đất đá nứt vụn ra, trên nền nhà xuất hiện một dấu chân vô cùng đậm.  

             "Tôi giậm chân một cái mà có thể in dấu chân mình lên nền đất cứng, cậu làm được không?"  

             Rắc ~  

             Lại một tiếng động nữa vang lên, Hình Hà chụp lấy cây cột lớn ở bên cạnh mình. Mạt gỗ bay ra, trên cây cột còn in rõ vết móng tay.  

             "Tôi chộp nhẹ cây cột mà có thể để lại dấu tay, cậu làm được không?"  

             "Một tên nhãi lông còn chưa mọc hết như cậu, tôi ăn cùng mâm với cậu đã là vinh dự quá lớn đối với cậu rồi".  

             "Cậu không biết cảm kích thì thôi, lại còn dám nói năng xấc xược?"  

             "Ai cho cậu cái gan đó vậy?!!!"  

             Hình Hà giận dữ gầm lên.  

             Hình Hà lúc này đầy kiêu ngạo, cũng vô cùng lạnh lùng. Từng lời ông ta nói ra lúc tức giận rền vang như sấm, vang vọng trong trang viên này.  

             Những cô phục vụ ở bên cạnh đều bị uy phong của Hình Hà dọa cho vô cùng sợ hãi, mặt ai nấy trắng bệch, không dám thở mạnh.  

             Thế nhưng, trước cơn giận dữ của Hình Hà, Diệp Phong vẫn điềm nhiên như không.  

             Giống như một mặt hồ yên ả, tất cả những lời khoe khoang của Hình Hà đều không thể làm cho lòng anh dậy sóng.  

             Diệp Phong nhấc tách trà lên, khẽ nhấp môi, cười nhạt đáp: "Ông nói nhiều thật đấy, thế nhưng, vậy thì sao?"  

             "Ông vẫn không có tư cách đấu với tôi".  

             "Ông Hai, hôm nay chúng ta tới đây thôi. Tôi còn có việc, không thể ở lại thêm. Xin phép đi trước".  

             Nói dứt lời, Diệp Phong lập tức đứng dậy. Anh chẳng thèm đợi Lý Nhị đáp lời mà quay lưng đi luôn.  

             "Tên kia, cậu muốn chết à?", bị Diệp Phong ngó lơ, Hình Hà tức muốn chết. Ông ta đuổi theo định ra tay với anh.  

             Lý Nhị thấy vậy thì vội ngăn lại nói: "Hình Hà quán chủ, nếu Sở tiên sinh đã sợ hãi không dám ứng chiến như vậy thì hay là thôi đi, đừng làm mất hòa khí hai bên. Cùng lắm chúng tôi nghe theo lời quán chủ, đến lúc đó để quán chủ đánh giáp lá cà là được đúng không?"  

             Rõ ràng là phản ứng của Diệp Phong ban nãy đã khiến Lý Nhị hoài nghi thực lực của anh.  

             Bởi vì nếu Diệp Phong thực sự tự tin như vậy thì tại sao lại từ chối lời thách đấu của Hình Hà cơ chứ?  

             Sau đó, anh còn vội vã rời khỏi. Rõ ràng là anh đang sợ hãi.  

             "Xem ra lần trước ở nhà hàng Thịnh Thiên, Sở tiên sinh thực sự đã gặp may", Lý Nhị lắc đầu thở dài nói nhỏ.  

             Thế nhưng, đúng lúc đó, Lý Tuyết Kỳ nãy giờ vẫn im lặng ngồi một góc vì bị anh trai giáo huấn bỗng bật dậy khỏi chỗ ngồi: "Sư phụ, tên nhãi ranh này dám vô lễ với người như vậy. Chúng ta không thể để hắn rời đi dễ dàng như vậy, con phải cho hắn một bài học nhớ đời!"  

             "Tuyết Kỳ, không được thất lễ!"  

eyJpdiI6Ijhiamd0TVNrS0JuOWRPZk9Laml4RHc9PSIsInZhbHVlIjoiYjkrQUxWNnVQVkQ3eW1ZZFwvR1AzOHJiT1N4VVVvYWtNeE5aTzRBZFFcL3p5TXI1UE1hQ3NTbmR6cE9pTzl2RHBSWnBsUVgrVytQck1cL3IycE1oc3h2UXRmdldvWk5oUCtVeXRxa0Y1VysrdWF2VlQxTmRVRTk0VlYrQjMyR2ZrXC9cL3pqam8rSFJ5dThQODYxN3lwMmdON1k3ZzlnNDZMbklWaE1BK0t3Wk9QMDgzd1FBcm13WGtWVG5UOXVxaVgwc1JEZGZ3ZzdiNmNidlExTkdaUlp0cnYxTnZHVW94ejltRlBIOGdVS1RvTGtvdStWbXB1eU9pZXVZNzI2NkNjcWpsaUFQMmh5ZGU3dGI5T1krdUUyQnlPMmtUTThQT1wvRXZjZG5qb2ozaDJId0U9IiwibWFjIjoiMzVjYTdkZDNjYjRhMjIyYTBmNDljMzAzZjVhY2ZkNmZlNzcwZGExNTRhOTAyOTRhZTIxYmIwZTUyMzg2ZDU2MSJ9
eyJpdiI6InpUSGlXYmdxMVgxelR1V3RhYVwvWTF3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkdVSzBqd1Z5TnpPY282Y3crTTYyYlB1eGEzSmZBTkxJVzRJbVZvbjhQRjcwcVdBUE1iYlNqWVdNXC92N2N5QXVuYmlxY3FLdEpSUjBhOE40RnRGdllhbjF5Q004aEVYRXVraXpWVHkwY3dXMVJzNmtzbElIUThFOXJ3WW1SS0k3Zm1CUm5cLzdsdzBQb3VXQzBMa0g1aGhtQ0hUeXc5NjV5ME9EdFwvRUQ5RHRUenNrWFZLRStWWFV4VmFmaGFKbHk1aWlsWUtEaEhLdTJVM3ZcL3F0amdTQmdWVVoyMG50QktFRm4rT0o5UVwvNG1ocE56NVwvVWJPdnA4VHI0VjY1d1NWM0NcL2libjhYdGJFXC9RSjNUNDFET3QzOXI2RGxDK0tmTjdUakU3VVhKMDhXbisrRnJaZGsxdG1OSGRzMkw2WldEM3pnOUxrMXZ3ZHVuOVpwbnhkWDlUSnRrOUZHckM3UnFiaENReDJPZWM3ZGh6YXFCVEp3SEhPSEZhMEg2aDdMNDZrSFwvXC9OK1MwZjFFQTA0bGpJTE5ma0tcL3BBcnNSYlZsZEZSRjJjZXlmdTZkekd4QWtrQTA4OFI3ZWtNaHlSTGtRb0R6aTNYN0tBQ3NMMjcxMHRZSGozWjBsc1Back9yRnZuMmNPNDV6K3M3K1lGSG5UQUNZbGJ6NFwvV0loRk5CMjVIckNVWE9GV1lXWnRTZTRXT2RlUHhHQT09IiwibWFjIjoiNjAxNzBiZWZhOTQzMmJiMTgxMzdiMjg5MDQ2ZGMzOGU1OTA4MmQ1YTQwMTI0MWQ1NGNhMmQ1MmMwZTVmZGE5MCJ9

             Kiếm được rút ra khỏi vỏ, mang theo sức mạnh đáng gờm lao về phía Diệp Phong!

Ads
';
Advertisement