Chỉ một câu nói của Lý Phong, đám người Hắc Viêm toàn bộ tử vong.  

             Xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại, nhóm người Văn Vũ hầu Chu Văn, cốc chủ Thiên Vu cốc đều nhìn về phía Lý Phong, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.  

             Ngay cả Thiên Vũ vương cũng thế, hiển nhiên không đoán được Lý Phong sẽ đạt được tới tận bước này.  

             Mọi người xung quanh đầu tiên là khiếp sợ, nhưng ngay sau đó đã vỡ òa trong vui sướng.  

             “Bảy vị cường giả Đạo Tâm cảnh của tộc Ma Tâm đã bị Lý Phong đánh chết hết rồi!”  

             “Trận chiến này chúng ta đã giành được thắng lợi!”  

             Gương mặt bọn họ tràn đầy vẻ tươi cười, lúc trước bọn họ còn lâm vào tuyệt vọng, nhưng bây giờ mọi nguy cơ đã được giải trừ rồi.  

             Ầm!  

             Sau khi dễ dàng giết chết nhóm người tộc Ma Tâm, Lý Phong vẫn không di chuyển.  

             Lúc này, hư không nhanh chóng biến hóa, sau đó một gương mặt khổng lồ hiện ra, chính là Lý Phong.  

             Lúc này, tất cả mọi thành viên của những tộc quần Đạo Tâm cảnh đều biến sắc, đại đạo trời đất đã hoàn thiện rồi. Lúc trước bọn họ còn cảm thấy mình có cơ hội, nhưng không ngờ chỉ chớp mắt một cái mà ý thức này đã biến mất.  

             Trời đất có chủ rồi, hi vọng của bọn họ lập tức tan biến.  

             Bọn họ đều nhìn về phía gương mặt khổng lồ trong hư không, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.  

             “Đây là ai?”  

             “Nhìn qua vẫn còn rất trẻ tuổi.”  

             Có thể thay thế được ý thức trời đất, vậy thì lúc trước ít nhất cũng phải ở vào Đạo Tâm cảnh đỉnh phong, như vậy mới có thể nhanh chóng đột phá. Loại trình tự như vậy, mọi người ai cũng biết, nhưng gương mặt của thanh niên trước mắt lại vô cùng xa lạ, chẳng có mấy người biết.  

             “Ta là Lý Phong, từ hôm nay trở đi, đình chỉ chiến đấu, các thế lực Đạo Tâm cảnh không được phép tranh chấp với nhau!”  

             Một giọng nói lạnh lùng vang lên.  

             Sau khi nói xong, gương mặt khổng lồ biến mất.  

             “Lý Phong? Đây là người của đại lục nào?”  

             “Sau khi Lý Phong thay thế được ý thức trời đất, việc đầu tiên hắn làm là bảo chúng ta đình chỉ chiến đấu.”  

             “Được rồi, bây giờ trời đất đã có chủ, chúng ta không còn cơ hội thành công nữa.”  

             “Nhìn dáng vẻ này của Lý Phong, hẳn là một người không thích chém giết. Các tộc quần chúng ta từ trước đến nay đều chém giết không ngừng, một khi có tộc quần nào đột phá thì chắc chắn sẽ có tộc quần khác diệt vong, kết quả như hiện nay cũng không tồi.”  

             “Đi thôi.”  

             Các vị cường giả Đạo Tâm cảnh đều thu hồi dã tâm của mình.  

             Lúc trước bọn họ điên cuồng tranh đấu, không chỉ những tộc quần cổ xưa mà cả những tộc quần khác cũng thế. Các tộc quần đều lo sợ thế lực của mình bị hủy diệt.  

             Thế nhưng bây giờ trời đất đã có chủ, bọn họ đã chịu quản thúc, không đánh nhau nữa, ngược lại lại cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều.  

             ...  

             “Không còn chiến đấu nữa, như vậy thì tốc độ phát triển của các tộc quần chắc là sẽ nhanh hơn một chút.” Lý Phong yên lặng đứng trong hư không.  

             Vụt!  

             Thiên Vũ vương đi tới trước mặt hắn: “Lý Phong, ngươi luyện hóa trời đất rồi?”  

             “Đúng vậy.” Lý Phong mỉm cười: “Thiên Vũ vương, trời đất vẫn còn đang phát sinh biến hóa, chắc phải một tháng nữa mới dừng lại. Ngài có thể thử đột phá đến Trường Sinh cảnh.”  

             Đại đạo trời đất đã hoàn thiện, Đạo Tâm cảnh đỉnh phong sẽ không gặp trở ngại gì.  

             Thiên Vũ vương nghe thế thì trong mắt lập tức lộ ra vẻ kích động.  

             Lý Phong mỉm cười, lúc này hắn đã trở thành Chúa tể trời đất, cho dù cường giả Trường Sinh cảnh đứng trước mặt hắn cũng không thể làm gì hắn được.  

             Thế nên cho dù có cường giả khác của những tộc đàn khác đột phá thì hắn cũng không cần để ý.  

             Còn chuyện phát sinh trận chiến Thiên Lục thì lại càng không có khả năng.  

             Lúc trước ý thức trời đất chịu bó buộc rất nhiều quy tắc, còn hắn thì không.  

             Cho dù thân thể tử vong, hắn dung nhập trời đất, lại có thể nháy mắt ngưng tụ ra một thân thể mới.  

             Trời đất bất diệt, hắn cũng sẽ bất diệt.  

             Thân ảnh khẽ động, Lý Phong đi tới trước mặt người nhà của mình.  

             “Ca ca.”  

             Tiểu Vũ nhanh chóng vọt tới trước mặt hắn, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.  

             “Tiểu Phong.”  

             Nhóm người Lý Thiên Dương, Vương Nhu cũng đi tới.  

             Lý Phong ôm em gái mình lên, nhìn về phía cha mẹ, mỉm cười: “Cha, mẹ, không còn chuyện gì nữa rồi...”  

             Hắn thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới có thể hoàn toàn yên lòng.  

             Từ quận Hoang Lâm đi ra, lang bạt khắp nơi, trải qua nhiều chuyện sinh tử. Cuối cùng hắn đã trở thành sự tồn tại cường đại nhất trời đất này.  

             Không có bất cứ thứ gì có thể uy hiếp đến hắn.  

             Dây thần kinh căng thẳng của hắn cuối cùng cũng có thể thả lỏng ra.  

             ...  

             Đại lục Hắc U, quận Hoang Lâm.  

             Trận chiến kinh thiên động địa với tộc Ma Tâm đã trôi qua hai tháng, đế quốc Thiên Vũ nhanh chóng xây dựng lại. Những tộc quần cổ xưa, thậm chí cả Yêu tộc... cũng tới đế quốc Thiên Vũ. Bọn họ biết Lý Phong, tới đế quốc Thiên Vũ là để giúp đế quốc Thiên Vũ trùng tu lại.  

             Mà lúc này quận Hoang Lâm cũng sớm được xây dựng lại xong xuôi, diện tích còn lớn hơn lúc trước mấy lần.  

             Nơi này nghiễm nhiên trở thành một khu vực thánh địa, thậm chí còn có cường giả Trường Sinh cảnh đến bái kiến.  

             “Lý Phong đại nhân, ta xin cáo từ.”  

             Trong cung điện nhà họ Lý, một người đàn ông trung niên tộc Long Nhân cung kính nói.  

             Thân thể ông ta tản ra dao động khủng khiếp, đây là một vị cường giả Trường sinh cảnh, thế mà trước mặt Lý Phong lại tỏ ra vô cùng cung kính.  

             “Ừm.” Lý Phong vẫy tay.  

             Tính cả vị cường giả này thì đã có bảy vị cường giả Trường Sinh cảnh tới bái kiến hắn trong tháng này.  

             “Ha ha, Lý Phong, hiện giờ càng lúc càng có thêm nhiều cường giả Trường Sinh cảnh.” Một vị lão giả cười lớn, gương mặt rất quen thuộc, chính là Huyền Mạc.  

             “Khi nào ngài có thể đột phá?” Lý Phong nhìn Huyền Mạc, thuận miệng hỏi.  

             “Khó lắm, ta đạt tới Đạo Tâm cảnh chắc cũng cần hơn một trăm năm nữa.” Huyền Mạc bất đắc dĩ.  

             Lý Phong vì ông ta thi triển đại đạo một lần, nhưng Huyền Mạc vẫn bị nhốt ở bình cảnh.  

             Đạo Tâm cảnh không phải cảnh giới dễ đột phá như vậy.  

eyJpdiI6ImtuSXptWHBGZUN6T0pXNml5bCtMYkE9PSIsInZhbHVlIjoiaWVnV0llNXBtajJLQjdDUVVYNEZmTjI1RWx5U0ZuZU5wUjIwWjdPWWN1bm1NU1wvS3liSU1sS1VVXC82YTdOd0V0TWFybTNsY21id3NxcmRKRk1ub3NKSUV2Um8zdUJqOFpLYlFXMEhEeUw5TXhQZkJPUWRmemIwZGdSK1d1SFVhYTNqSkIyZzVSK2ZEdnBEWnJNeHlwbTNvSmkrbVVjTHJqYVwveDR5QXZOZUdKZTRHWTliaTBOQ1BHcXBEREFRWXFPMU1PcTBpSDRDcjBOU3RUY0h5cTN1N0Z3M0JWUGU3XC9PRHlQTzdKWnRka3hDd2JGSGl0M3NcL3lvcGxuS3pvZzhBVE05ZzZDWmJqaVdRbFhhQVFcL2JLTFhxdkFaQjBFUFNlTDZGZjVVc1htV2dScjUyblpEU0hOZnErNDNic2J4QzBERmQ4MWhsNWp1SjFWdSsyY2dKZ0JZWU53YVFzdTJFSElwMWI5MGxiSGo0ZThmYWhxRXpLWjJGN3I2MkVVRlYzbmd4VXpzY3FhemhNa2hoY0xcL3hsY1BST1hIMXYrd1l1TUdIK3dxODd4Z0JkbU5XTTBZcGtySjNCQU81dVwvTnB6M0FMcmM4ZXJxa3UxZGVXVmZXMXNWbG5XYXgxTmFSMjF6R2dNcXFmTFc4WT0iLCJtYWMiOiIwZjQ4MzIwNTMwMDIxMDQ1NjIzNWY2MDkzNTc5OTk5YzQ0N2IxMGI4NDQ2ZWFhNDIxYjBmNGNkYzc4NDk5Zjg0In0=
eyJpdiI6InhSaFhtUHlPR1hEK1c2T2ZVWlV0bXc9PSIsInZhbHVlIjoiUHFBZlRFeXlrclRoNUs5SzdiUzdJbHFseTE4ejd2Yjl0Rm8rWmR1eHVcL1NvV0JwRU5iWTFFUDZWb1wvUVpHcU5TeTVtSzZQMkppY3NBWENQR055Nkc5ejNXUEFmTlR4Q0ZSenZcL28rMzE2R3FUYXYreTZoR2w1aVwvd2dOcEVcL21ld21aWXJVRnJGWlNxaGpHQWhOcEp6RGN6MlNjQXNCN24yamptSTBzeGwxRXJwSng1bnU4WTg5WFFiZDNGRWJPZ3lwcHp0SlpleWFJeTR6ZmdzMEVoS2dlXC90Ylg5QkVRTVc3cXBPKzhLMUZ2YzlZcWdnTVZhOGZlcW9zU1BqbTFPTUpPZDJ5QTdrdHFVMUFmNkt5VndHeDVmbkhDQVJvZnhmdHZ0Mnc4QTI3cHY3cWx6MWh4a1ZGSjdYbm9vQ3ZVRklVakk2TWs5T0lzTVdrdVU5TU5vR0tRPT0iLCJtYWMiOiIyZGRlMzVkZmY2ZDIyZWZhZjYwYWRlMzk1YTVmMWQ3ZWYwMjM4Yzk1MGE0OGRjZmVmYTRlMDA1YTA4NTcxYTAwIn0=

             Hai người nói chuyện với nhau vài câu, sau đó Huyền Mạc rời đi.

Ads
';
Advertisement