Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Trong mọi người, đám Tần Vô Nhai, Ngao Thiên, ngũ lão vốn sửng sốt, sau đó nhìn thoáng qua nhau, một chữ cùng xuất hiện trong miệng bọn họ.  

             - Giết!  

             Giọng nói giống như kinh lôi, xẹt qua bầu trời.  

             Những người này gần như không do dự, trong chớp mắt khí tức trên người tăng vọt, giống như uống thuốc kích thích.  

             Hai cánh cửa trước vì Vọng Cơ và Trương Thiên Bảo, hai người vừa tiến vào trong đại môn lập tức đóng lại.  

             Dựa theo suy đoán của bọn họ, chỉ cần có đủ lực lượng cường đại, cửa địa ngục sẽ đóng.  

             Rõ ràng là bọn họ không đủ lực lượng, nhưng uy lực tự bạo cường đại hơn không ít.  

             Trừ chuyện này, bọn họ không có biện pháp khác phong bế cánh cửa này.  

             Tạm thử một lần, thành là tốt nhất, không thành coi như bọn họ dùng hết toàn lực rồi.  

             Chỉ trong chớp mắt, vẻ mặt mấy người quyết tâm, đi đến trước cửa, hào quang trên người cũng sáng tới cực hạn.  

             Cách đại môn không xa, Nam Cung Thanh cau mày, vừa đối phó mười mấy Ma Vương, vừa nhìn về phía khác, trên mặt đều là lo lắng và hối hận.  

             Lúc trước cô không cảm nhận được, thân là người Nam Cung gia, thực lực không quan trọng.  

             Nhưng hiện giờ cô rất hối hận, thực lực càng quan trọng hơn Thiên Mệnh Huyền Thuật của cô.  

             Thực lực của cô không khủng bố như Vọng Cơ, chỉ cần như Trương Thiên Bảo, cô có thể che lại cánh cửa này.  

             Nhưng hiện giờ, cô chỉ có thể nhìn những người này tự bạo, không làm được gì.  

             Gần biên giới.  

             - Cuối cùng mấy lão già kia cũng bị ép tự bạo, kết thúc.  

             Nam tử râu quai nón cười nói.  

             Mạc gia, tông môn ẩn thế, hội ngũ lão, những người này vừa chết, những người khác càng không có sức chống cự, bị giết chỉ là chuyện trong chớp mắt.  

             Những người khác cười theo, trong mắt đều là đắc ý, thở phào nhẹ nhõm.  

             - Cuối cùng chúng ta có thể trở về tắm rửa một cái, tìm mấy mỹ nữ chơi đùa rồi.  

             Một nam tử nhìn hơi trẻ tuổi cười nói.  

             - Chỉ tiếc cho nhiều mỹ nữ ở Hoa Hạ như vậy.  

             Một người khác tiếc nuối nói.  

             - Trái lại chỗ ta có không ít mỹ nữ Hoa Hạ, mỗi người đều vô cùng xinh đẹp, chỉ cần ngươi không phải người Hoa Hạ, bọn họ sẽ chủ động dán vào, muốn chơi thế nào thì chơi, ta đưa cho ngươi mấy trăm người nhé?  

             Lão giả bên cạnh cười dâm nói.  

             - Không ngờ Will tiên sinh còn thích như vậy, vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh rồi.  

             Chàng trai trẻ tuổi kia cười nói.  

             Mấy người trêu đùa vài câu, muốn rời đi.  

             Những người đó tự bạo cũng không làm được gì, nếu có tác dụng, cánh cửa này đã sớm đóng lại rồi.  

             Hoa Hạ xong đời hoàn toàn, không cần thiết phải nhìn nữa.  

             Những chiếc phi hành khí không ẩn thân nữa, hiện ra quang minh chính đại bay tới quốc gia từng người.  

             Nhưng mà…  

             Những phi hành khí này mới xuất hiện, quay đầu lại.  

             “Tí tách…” Tiếng sấm vang lên, một hỏa cầu giống như cầu vồng, bay từ phía Tây Nam tới, bay thẳng tới trước đại môn, cách đám Ngao Thiên không xa.  

             Cơ thể đám Ngao Thiên sắp vỡ ra, quang mang trên người bọn họ trực tiếp tắt đi, lực tự bạo khủng bố đột nhiên biến mất, giống như chưa từng tồn tại.  

             Đồng thời.  

             “Bùm!” một tiếng thật lớn, giống như một mặt trời bất chợt nổ tung, hỏa diễm hừng hực lan ra xung quanh như điên.  

             Chỉ trong chớp mắt, liền bao trùm toàn bộ hơn mười dặm chiến trường xung quanh cửa địa ngục.  

             Ở đây, cho dù là tu sĩ Hoa hạ hay những sinh vật tà ác đều thay đổi sắc mặt.  

             Nhưng không đợi bọn họ ngăn cản hỏa diễm đột nhiên xông tới, hỏa diễm đã bao phủ bọn họ ở bên trong.  

             Gần biên giới, trong phi hành khí còn chưa rời đi.  

             Những người đó nhìn hỏa diễm đột nhiên xuất hiện, sắc mặt cả đám thay đổi.  

             - Đó, đó là gì thế?  

             Cường giả Hoa Hạ, cho dù là Mạc gia, tông môn ẩn thế, hội ngũ lão và người của tông môn ẩn thế khác, hay là toàn bộ những người luôn ở ẩn không ra đều ở trên chiến trường cả rồi.  

             Dù sao chiến trường này thắng hay bại, đều liên quan tới tồn vong của cả Hoa Hạ.  

             Nhưng lúc này đột nhiên có cường giả đến là ai?  

             Trong chớp mắt, tươi cười trên mặt bọn họ đều biến mất, nhìn về phía chiến trường được hỏa diễm bao phủ.  

             Trên chiến trường, hỏa diễm nhanh chóng tản đi.  

             Mấy chục vạn Tu Là và Ma Vương đều biến mất không thấy, trái lại những tu sĩ Hoa Hạ lông tóc không tổn hao gì.  

             Vẻ mặt cả đám kinh ngạc, nhìn xung quanh.  

             Vừa rồi xung quanh bọn họ có không ít sinh vật tà ác, sao lần này biến mất toàn bộ, khiến bọn họ có cảm giác như đang nằm mơ?  

             - Sao lại thế này?- Đó là?  

             Không ít người vội vàng nhìn về phía cửa địa ngục, trước cửa địa ngục, ở giữa không trung.  

             Hỏa diễm như nước biển trở lại, nhập vào trong hỏa cầu.  

             Trong hỏa cầu, một bóng dáng mơ hồ hiện ra.  

             Người này nhìn khoảng gần 20, chân giẫm lên một Phượng Hoàng hỏa diễm trông rất sống động, mặc trang phục thông thường của thanh niên Hoa Hạ, nếu ném vào trong biển người có lẽ tìm không thấy rất nhanh.  

             Nhưng gương mặt lãnh khốc quen thuộc khiến mọi người ở đây lập tức cười tươi.  

             - Chuyện này…  

             - Đây là…  

             - Đó là Mạc đại nhân sao?  

             Không ít người há to miệng, lúc này mới phát ra âm thanh.  

             Người còn lại không phát ra âm thanh, nhưng đôi mắt đẫm lệ.  

             Trong bọn họ có không ít người không thích Mạc Phàm, ghét Mạc Phàm, thậm chí là có cừu oán với Mạc Phàm, nhưng mấy ngày nay không lúc nào không hi vọng Mạc Phàm xuất hiện.  

             Bởi vì chỉ có Mạc Phàm xuất hiện, bọn họ mới có thể tiếp tục sống sót.  

             Đợi lâu như vậy, cuối cùng người có thể cứu vớt Hoa Hạ xuất hiện rồi.  

             - Bái kiến Mạc đại nhân!  

             - Bái kiến Mạc tiên sinh!  

             Tiếng kinh hô vang lên.  

             Nhưng mà.  

             Gần biên giới, những người vây xem trợn tròn mắt.  

             Vừa rồi bọn họ còn đang bàn luận về người này, vậy mà người này thật sự xuất hiện.  

             Tuy Mạc Phàm còn chưa ra tay với cửa địa ngục kia, nhưng từ uy lực Mạc Phàm mới ra tay là có thể nhìn ra được.  

             Chỉ sợ cánh cửa thứ ba có thể tiêu diệt Hoa Hạ, nhưng không diệt được Mạc Phàm.  

             Phải biết rằng, vừa rồi chỉ là một đạo hỏa diễm của Mạc Phàm, liền diệt toàn bộ sinh vật tà ác đi ra.  

             Nếu Mạc Phàm phát huy toàn bộ thực lực, sẽ như thế nào.  

             - Sao người này lại trở về rồi?  

             - Chuyện này…  

             Cho dù Mạc Phàm về trễ thêm một lát, cũng tốt hơn.  

             Nói như vậy, Mạc Phàm trở về sẽ chứng kiến cảnh, sinh linh Hoa Hạ đồ thán.  

             Nhưng hiện giờ, chỉ sợ cánh cửa thứ ba cũng đóng lại rồi.  

             Không chỉ như vậy, vừa rồi bọn họ còn mở chức năng ẩn phi hành khí, lộ ra trước người Mạc Phàm.  

             Với thực lực của Mạc Phàm, không có khả năng không phát hiện ra được bọn họ.  

             - Đi, lập tức rời đi.  

             Có người không do dự nói.  

             Mạc Phàm là cứu thế giả đối với Hoa Hạ, nhưng đối với bọn họ là Tử Thần.  

             Hiện giờ không đi, đợi Mạc Phàm giải quyết cửa địa ngục xong, bọn họ đừng nghĩ tới chuyện rời đi.  

             Trước cửa địa ngục, đôi mắt Mạc Phàm lóe sáng sắc bén, giống như có thể nhìn thấy toàn bộ, hắn nhìn thoáng qua phi hành khí kia, một đám Truy Tung Phù xuất hiện trên người bọn họ.  

eyJpdiI6InVtM3N0blwvTFM5TFA3akMyMnBVeG9RPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlwveWZ5dVdFNzZySGE2QWVFTE9tVmhSWGFvV0k0K2JuaHlZVlA4Wm1BQ1BtQ1EzNUlMNXBiWkJoa1FFelYyam5OcEJ6Q29DVzB4YlNKZ1wvUitkYmpLWlROVDRVZkR5c003NmhQMDJ4QTNGanBCdndmM3J5TFhHWUxFSTlSY0l2YWFGRjdGemV1eHJBQzE2cklJNnVTMEFFanBtSE92T054U2hXODluZ0JiVDJIc1Fpalwvb0o0NE5DdDI5VzBSaFZZWFNGRHhKcXpjVFwvdlhnMlo5TEVqYk45anFLc3B5RzBtYzdrU3pwejFPbmFlRnoySnlVUHdhb25hb2FZTHNhSjZQNW9KTkpvR3NUMTZcL0MyOG1qRHhSbVhHSW1kVStwUXlkWlJ5RDFTVmZBRk5TdThjS2VYWUlkZGlJdzNibWVWNUVOUmVzQkJ1SnN3aGRpTElCaTl4Z3V3VVwvSXo3RVYxZlVnUDJlb2M3VFdQN3J4dlpHT1NWdG5nQnFvUUFFZVhUSm9icFprbEI2V0ZmelRKYVBESUF1SnJkZm9rSnJCSTkyV2Q0OVlhRlwvcU1iS2dFTUxiQUJpdnFzMXNNR1I2dW5SbGFyRnZHYlFTNVwvdzgxRTJZVUNMZVE9PSIsIm1hYyI6ImUyZTdjY2M1MzAxYjY3OWNiNzVhODM4YWM3NTQ5NDEwNjRjODJhNTZiZDdlZTlkYzg2MGNlNzFhZWEyYjY2ZDEifQ==
eyJpdiI6IlwvTmxiOE1STTZYMWxwV20yMlRJS2x3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InBmN2M5amJKNklEYWZ1cGZoaFQzTHhTXC83ekgyWVEzNUExcDdIc0JZc3BRbExXRDhVNHl2UHhxM2pOXC9ESkV2dElSbjBNOEsxNlpMVSthMU9YejkweEpWNUFSVHljMmhkQ2JDcHBLa3Q1dkV1UnFLeWxjVGVVODlpeGYzT3ZyYnhCY1BQRzl0NzlFY1huWXJVQzJZWlhpMEVlekpcL3FNOXhSZFBWUEJ5NlhBQitoZTMwWVRrYjdqK2gyQWk3MGtwMW5Eem9FamJnalJcL2RrcmNzVmwraE9mQnVSRlNEUnJTOHdod0Y2S29Qdk9yMjB0Z1pHNzZ5bHROa2hOMlo4K2R3Q00yTmh4QUNsaDQ0N0puTWtUb05zWDBPQmJHcmlFSU05UDJ3eEFvdFphRlpNWXBLbThKS016SXZFczFKZE9ydXU0czhmWDVpS0FFb3RsNXlheU1IMVlWWDVBczFQTGxoMUlvbU5QUHFzRHNkZnc1XC9Zd2tncXNMMTU3QlFiMWZRUkhsS1F0U1UyWE0xeVVMTzFScFkwUXBKcFdXNkZnU3pNNXFHaEhGUGIzST0iLCJtYWMiOiJhNDJiMmM0MWNlMTdkZjFmYzUzMGRiYjc1MGY3OTI4YmY5MDdjNjgwMmFlNDI2MjgyYTIzZGNlYmVlM2IzNTk5In0=

             Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
 

Ads
';
Advertisement