Mạc Phàm liếc mắt nhìn mấy người này một cái, nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.
Mấy người này không phải ai khác, đúng là mấy tu sĩ kiềm chế Chu Tước.
Trong mắt đám người tỏa ra hung quanh, vây Mạc Phàm ở giữa.
- Tiểu tử, ngươi để Chu Tước chạy mất, hiện giờ không có người Thượng Quan gia bảo vệ ngươi, còn không nhanh giao hết mọi thứ ra đây.
Một tu sĩ Hợp Đạo kỳ dẫn đầu, cười mỉa nói.
Vừa rồi có người Thượng Quan gia ở đây, Thượng Quan gia vì mặt mũi của mình, cản thay Mạc Phàm.
Hiện giờ người của Thượng Quan gia và người mời Mạc Phàm đều đi, vậy mà Mạc Phàm ở lại một mình, đây không phải là cho bọn họ cơ hội sao?
Cơ hội tốt như vậy, có đạo lý gì không nắm lấy?
- Các ngươi muốn thứ này sao?
Mạc Phàm lấy Vạn Thọ Đan ra, thản nhiên hỏi.
- Không sai, nhưng không chỉ thứ này, giao nhẫn trữ vật và tất cả những thứ đáng giá trên người ngươi ra, có lẽ bọn ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
Tu sĩ cầm đầu cười mỉa nói.
Đối với những tu sĩ khác cấp Mạc Phàm, Vạn Thọ Đan là thứ đáng giá, anh ta muốn Vạn Thọ Đan này, những đồ khác trong nhẫn trữ vật để cho người bên cạnh anh ta.
- Đan dược này là ta dùng để cứu em gái ta, không thể cho các ngươi.
Trên mặt Mạc Phàm không có chút dao động, nói.
- Cứu em gái ngươi, lý do này không tệ, nhưng thật khéo, ta cũng có em gái cần Vạn Thọ Đan này cứu, trừ chuyện đó ra, còn có mấy lão nhân và một đám trẻ con đợi ta về nhà cứu.
Trong mắt tu sĩ Hợp Đạo kia lóe lên sắc lạnh, nói với vẻ khinh thường.
Có nhiều người phải cứu lắm, nếu đụng tới Mạc Phàm, anh ta thả Mạc Phàm ra, vậy anh ta đã sớm chết đói.
Anh ta mới mở miệng, những người xung quanh cũng cười theo.
- Ta không chỉ có một nhà già trẻ, còn có một đám vợ đợi ta kiếm sống nữa?
- Ta thì không có một nhà già trẻ, nhưng đã nhiều ngày rồi ta không mở hàng, không lấy gì đó của ngươi, ta sẽ không có linh thạch đến Túy Hồng Lâu, ngươi nói xem bọn ta có nên cướp của ngươi hay không.
- Có gì mà nên hay không, nếu thật sự không nên, đó là em gái ngươi không nên mắc bệnh nhà giàu, cần Vạn Thọ Đan cứu mạng như vậy, nếu còn không nên, đó chính là thực lực của ngươi không nên yếu như thế, thế giới này, kẻ yếu bị kẻ mạnh lăng nhục, ức hiếp, cướp đoạt.
Một đại hán nói năng vô cùng khí phách.
- Nói không sai, tiểu tử, ta khuyên ngươi nên thành thật giao đồ ra, còn có thể trở về gặp mặt em gái ngươi lần cuối.
Một người khác cười nói.
Tuy những người khác không nói gì, nhưng rõ ràng là không có ý tha cho Mạc Phàm, trong mắt đều là tham lam.Mạc Phàm nghe thấy lời đám người này nói, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt, cất Vạn Thọ Đan đi.
- Như vậy các ngươi sẽ không lấy được Vạn Thọ Đan, nếu từ bỏ, bây giờ còn kịp.
- Từ bỏ?
Những tu sĩ vốn sửng sốt, sau đó nở nụ cười.
Trong đám bọn họ yếu nhất cũng mạnh hơn Mạc Phàm, vậy mà Mạc Phàm khuyên bọn họ từ bỏ, e rằng Mạc Phàm bị bọn họ dọa ngu rồi?
- Tiểu tử, ngươi đừng quan tâm tới bọn ta, nếu ngươi giết chết được bọn ta, bọn ta cũng chết cam tâm tình nguyện, tuyệt đối không có nửa câu oán hận.
Tu sĩ Hợp Đạo cầm đầu cười nói.
Với tu vi của Mạc Phàm, cho dù Mạc Phàm không phải Luyện Đan Sư, muốn giết chết bất luận một ai trong bọn họ đều gần như là không thể.
Mạc Phàm đã đến trình độ này, vậy mà còn cho bọn họ cơ hội, đúng là nói đùa.
- Các ngươi chắc chắn không có một câu oán hận đúng không?
Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, hỏi.
Hắn không thích giết người, nhưng nếu những người này đã không có thuốc nào cứu được, hắn cũng không muốn cứu nữa.
Trong đó có người nghe thấy lời Mạc Phàm nói, thì nhíu mày, thần thức quét người Mạc Phàm.
Mạc Phàm bị nhiều người vây quanh như vậy, còn có thể bình tĩnh, không cầu xin cũng không trốn, không giống tu sĩ Nguyên Anh kỳ một chút nào.
- Tiểu tử này, không phải có chỗ dựa gì đấy chứ?
Có người dùng thần thức quét một vòng xung quanh, hỏi.
- Chỗ dựa, ở Chu Tước Tinh này, có chỗ dựa gì, Chu Tước sao?
Tu sĩ Hợp Đạo kỳ kia cười mỉa nói.
Chu Tước Tinh là địa bàn của Chu Tước, cho dù có tu sĩ như bọn họ tới liệp sát Chu Tước, nhưng số lượng không ít.
Ngoài ra một tinh cầu to như vậy, khả năng gặp được tu sĩ nhỏ như con thuyền nhỏ trong biển rộng.
Không ai có có thể ỷ lại vào Chu Tước.
Nếu Mạc Phàm có thể ỷ lại vào Chu Tước, bọn họ cũng không có biện pháp.
Chu Tước vô cùng căm thù người tới nơi này, cho dù Mạc Phàm để một con chạy, Chu Tước sẽ không cảm ơn.
Lại gặp Mạc Phàm, vẫn sẽ phun yêu hỏa ra.
Tu sĩ Hợp Đạo kỳ này mới nói xong, những người khác lập tức yên tâm hơn, không một ai rời đi.
- Tiểu tử, cho ngươi 10 giây suy nghĩ, nếu ngươi không giao đồ trên người ra, vậy bọn ta chỉ có thể bắt ngươi, sau đó tự mình lấy, tu vi của ngươi thấp như vậy, có thể lưu lại mạng nhỏ của ngươi hay không, ta cũng không dám đảm bảo.
Tu sĩ Hợp Đạo kỳ lạnh lùng nói.
Mạc Phàm thấy không ai rời đi, lắc đầu cười mỉa.
- Các ngươi biết vì sao người Thượng Quan gia đi theo đám đan sư rời đi hay không?
- Hửm?
Tu sĩ Hợp Đạo kỳ nhíu mày, trong mắt hiện lên dị sắc.
Quả thật vừa rồi anh ta cảm nhận được khác biệt, cầm đầu là Thượng Quan gia, nhưng lúc rời đi hình như là người Thượng Quan gia đi theo sau mấy đan s.
- Vì sao?
- Thôi, các ngươi không nên biết chuyện này, tránh dọa các ngươi chịu ảnh hưởng tất cả các đời, chuyện đời này thì giải quyết ngay lúc này, đời sau ứng xử hẳn hoi vào.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Hắn không muốn những người này biết thân phận đệ tử Thần Nông Tông của hắn, nếu không sẽ dọa những người này thành kẻ ngốc các đời tiếp theo.
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua bầu trời.
- Chu Tước, nơi này giao cho ngươi.
Những lời này vang lên, bỗng nhiên bầu trời tối sầm lại, toàn thân Chu Tước được Mạc Phàm thả lúc trước cháy sáng hỏa diễm, xuất hiện trên bầu trời tại đỉnh đầu bọn họ, trong đôi mắt vĩ đại tràn đầy phẫn nộ.
Chu Tước này vẫn luôn không rời đi, ẩn giấu ở trong không trung.
Bởi vì tu vi cao, không bị những người khác phát hiện.
Vừa rồi hắn che cuộc nói chuyện giữa hắn và Thượng Quan Ngưng, chính vì tránh nó.
Chu Tước này được hắn thả đi, còn biết thân phận của hắn, mệnh lệnh của hắn hẳn là không có vấn đề.
- Tuân mệnh, đại nhân!
Trên bầu trời, Chu Tước cung kính nói.
Nghe thấy lời Chu Tước nói, trong chớp mắt sắc mặt đám người này tối sầm lại, trong mắt đều là sợ hãi.
Ngay cả tu sĩ Hợp Đạo kỳ cũng như vậy.
Trong hỏa diễm, Mạc Phàm không dính một chút lửa, hắn đi từ bên trong ra, nhìn thoáng qua hướng Thượng Quan Ngưng rời đi. Chỉ cần đợi tin của Thượng Quan Ngưng, hắn có thể bắt đầu cứu Tiểu Tuyết rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất