Lần này, mọi người ở đây đều sửng sốt.
Na Di Bàn là một Na Di Trận loại nhỏ, một khi thôi động có thể dời một người tại hai hoặc nhiều Na Di Bàn.
Nhưng Na Di Bàn tới tay Mạc Phàm, lại chỉ dùng một Na Di Bàn, dời hai thứ đi tại cùng một Na Di Bàn.
Còn là di chuyển một viên Huyền Vũ Châu và trái tim Chu Tước.
- Chuyện này, chuyện này…
Trái tim Chu Tước bị di chuyển ra, cho dù Chu Tước không chết, cũng không thể làm được gì.
- Ngưng Nhi, đan sư con tìm được ổn đấy.
Thượng Quan Phi nhìn chằm chằm Mạc Phàm, thở phào nhẹ nhõm nói.
Ông ta biết Na Di Bàn, nhưng ông ta không biết cách làm này của Mạc Phàm.
Nghe thấy lời Thượng Quan Phi nói, Thượng Quan Triển nhíu mày, nhìn Chu Tước như nhìn một phế vật.
Một con Chu Tước vạn năm, vậy mà để tiểu tử này lấy được trái tim đơn giản như thế, đúng là phế vật thật.
Còn tiểu tử này nữa, chỉ là Luyện Đan Sư cao cấp vậy mà còn bản lĩnh này?- Hiếm khi Thượng Quan Ngưng nhặt được bảo vật?
Nghĩ như vậy, trong mắt anh ta lóe lên tàn nhẫn.
Chu Tước cũng sửng sốt, cơ thể khổng lồ vội vàng dừng lại, nhìn về phía ngực mình.
Chỗ ngực nó, không biết xuất hiện một ký hiệu từ lúc nào.
Theo ký hiệu này sáng lên, huyền băng chi lực xuất hiện trong cơ thể nó, lan tràn ra toàn thân.
Chỉ trong phút chốc, cơ thể nó bị đông cứng một phần ba, hoàn toàn không phải băng chuy vừa rồi có thể so sánh.
- Nhân loại, cho dù ta chết, cũng không tha cho ngươi.
Trong mắt Chu Tước tràn đầy lửa giận, cánh lập tức giang ra.
Mạc Phàm lắc đầu, tay nắm chặt, trái tim đang đập của Chu Tước lập tức co rụt lại, cơ thể Chu Tước căng lên, té ngã trên đất giống như rất thống khổ.
- Ta chỉ xin chút tinh huyết trong tim ngươi, sẽ không lấy mạng ngươi, đợi ta rời khỏi nơi này, không chỉ trả trái tim hoàn chỉnh cho ngươi, còn cho ngươi dị hỏa để ngươi thôn phệ, coi như bồi thường.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Na Di Bàn thông thường chỉ có thể di chuyển thứ tiếp xúc với Na Di Bàn, thường dùng để di chuyển người và vật, cách làm như hắn thật sự rất ít, chỉ vì mọi người không biết cách dùng như vậy mà thôi.
Chỉ cần phù họa một Na Di Bàn ở vị trí nhất định, có thể trao đổi vị trí hai thứ.
Trái tim Chu Tước, cộng thêm Huyền Vũ Châu vạn năm hắn thay tim Chu Tước, mới có thể khiến Chu Tước vạn năm thành thật.
Huyền Vũ là thuộc tính huyền băng, là khắc tinh của Chu Tước.
Thậm chí hiện giờ hắn muốn giết Chu Tước cũng không khó.
Nhưng hắn lấy máu trong tim Chu Tước đã là không đúng, hắn không có dự tính giết Chu Tước.
- Nhân loại, ngươi chắc chắn không?
Chu Tước vạn năm nhịn đau, hỏi.
Tuy nó không cam lòng, nhưng trái tim và Huyền Vũ Châu trong cơ thể nó khiến nó vô cùng bị động, cái mạng nhỏ của nó do Mạc Phàm nắm trong tay rồi.
Chỉ hao phí chút tinh huyết mà thôi, nó sẽ dưỡng lại nhanh thôi.
Nếu Mạc Phàm cho dị hỏa tốt hơn, nó đỡ phải đi kiếm.
- Có tin hay không tùy ngươi, chỉ cần ngươi ở yên đó không làm gì, ta sẽ không làm gì ngươi.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
- Được rồi, ta tin ngươi một lần, nhân loại.
Chu Tước thu hồi hỏa diễm trên người, nói.
Mạc Phàm thấy Chu Tước an tĩnh lại, tay còn lại mở ra, huyết châu như nối dây, tụ tập vào trong tay hắn.
Nắm ngón tay hắn nắm chặt, một ấn ký sáng lên trong lòng bàn tay hắn.
Chỉ sau uống một chén trà nhỏ, năm ngón tay hắn mở ra, một tảng đá màu đỏ sậm hình Chu Tước huyền ảo xuất hiện trong tay hắn.
Hắn luyện thành liên tục ba khối Chu Tước Kiệt, lúc này mới dừng lại.
- Thượng Quan tiên sinh, đây là đồ ta đồng ý với các ngươi.
Mạc Phàm cất hai khối, ném khối còn lại cho Thượng Quan Phi.
Hắn chỉ đồng ý cho bọn họ một khối Chu Tước Kiệt, một khối đã đủ cho bọn họ dùng, bọn họ cũng chỉ có một cơ hội luyện chế Tứ Tượng Càn Khôn Đan.
Còn hai khối còn lại, Chu Tước Kiệt cũng là thứ hiếm có, hắn cần chuẩn bị bất cứ tình huống nào.
- Đa tạ Ngô công tử.
Thượng Quan Phi cất Chu Tước Kiệt, ôm quyền với Mạc Phàm, trong mắt lại hiện lên chút dị sắc, nhưng lập tức biến mất không thấy, nhìn về phía đan đế kia.
- Không Vân đại sư, chúng ta bắt đầu đi?
Nếu Chu Tước Kiệt đã tới tay, cũng tới lúc luyện đan rồi.
Dựa theo phương thuốc lưu truyền kia, sau khi luyện chế Chu Tước Kiệt thành công, càng sớm luyện chế Tứ Tượng Càn Khôn Đan càng tốt.
Mạc Phàm không đơn giản, đợi Tứ Tượng Càn Khôn Đan luyện thành lại nói sau cũng không muộn.
- Cha, đừng sốt ruột, Chu Tước này đã bị chế phục, làm thịt Chu Tước này trước rồi nói sau.
Thượng Quan Triển lạnh lùng nói.
Chu Tước vạn năm toàn thân là bảo, chỉ lấy chút máu là không được.
- Đúng vậy, Chu Tước này giết không ít người của chúng ta rồi.
Mấy tu sĩ kia cũng nhíu mày, cười nói.
Có cơ hội tốt liệp sát Chu Tước vạn năm như vậy, chỉ có kẻ ngốc mới lấy chút tinh huyết.
- Ta cũng không có vấn đề.
Tu sĩ khác nói.
- Nhân loại, đây không phải như ngươi mới nói.
Chu Tước nghe thấy mấy nhân loại kia nói, lạnh giọng nói với Mạc Phàm.
Mạc Phàm nhíu mày, gật đầu, ngón tay hắn sáng lên, một đám Hồng Liên Nghiệp Hỏa xuất hiện trong tay hắn, bay về phía Chu Tước.
- Quả thật không phải những lời ta mới nói, ngươi đi đi, đây là thứ ta đồng ý với ngươi.
Hắn đồng ý luyện chế Chu Tước Kiệt giúp Thượng Quan gia, nhưng không đồng ý giết chết Chu Tước Kiệt giúp bọn họ.
Bọn họ muốn giết Chu Tước, tự mình liệp sát đi.
Ý niệm của hắn vừa động, Na Di Bàn sáng lên.
Trái tim vĩ đại kia biến mất, Huyền Vũ Châu trở về tay hắn lần nữa.
Trong mắt Chu Tước lóe lên dị sắc, nuốt ngọn lửa kia vào.
- Nhân loại, ta nợ ngươi một ân tình, ta đi trước, các ngươi ở đây luyện đan, bản tôn sẽ không can thiệp.
Chỉ cần Mạc Phàm nguyện ý, những người có thể giết nó một cách dễ dàng.
Như vậy Mạc Phàm có thể đạt được một ít đồ, dù sao cơ thể nó là vô giá trong mắt phần lớn tu sĩ.
Mạc Phàm thả nó, không chỉ không lấy được thứ gì, còn đắc tội một đám người.
Loại người như vậy, rất là hiếm thấy.
- Ngươi đi đi.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Chu Tước lạnh lùng liếc đám tu sĩ một cái, xoay người giang cánh bay đi.
Đám tu sĩ kia nhíu mày, trong mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy giận dữ.
- Tiểu tử, ngươi để con súc sinh kia chạy mất, đây là muốn cản trở bọn ta đúng không?
Một tu sĩ trong đó tức giận nói.
Mạc Phàm không cần Chu Tước kia thì thôi, vậy mà để Chu Tước chạy mất.
- Theo ta thấy, nếu Chu Tước đi mất, vẫn nên làm thịt tiểu tử này thì hơn.
Trên người Mạc Phàm có Luân Hồi Chi Đan và hai khối Chu Tước Kiệt vạn năm, đều có giá trị xa xỉ, giết Mạc Phàm đạt được đồ coi như là thu thập không nhỏ.
Hiện giờ Mạc Phàm đã luyện thành Chu Tước Kiệt giúp Thượng Quan gia, Mạc Phàm đã không còn lợi gì với Thượng Quan gia nữa.
Những người còn lại gật đầu, vây quanh Mạc Phàm, ánh mắt cả đám bất thiện, giống như thợ săn nhìn thấy con mồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất