Thần Chủ Ở Rể (Thần chủ bí ẩn) Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

Nghe thấy lời này của Vương Bác Thần, sắc mặt của người nhà họ Chung đều trầm xuống. 

Tình hình của ông lão, bọn họ cũng đều biết rõ. 

Trước đây Dược lão nhà họ Dạ đã nói qua, việc này rất dễ nghe ngóng, vì vậy bọn họ cũng không thèm để tâm đến Vương Bác Thần. 

Ông hai của nhà họ Chung - Chung Minh cười lạnh nói: "Thứ không biết sống chết từ đâu tới vậy, ở đây lừa gạt đảo điên. Tình hình của ba tôi tùy tiện nghe ngóng đều có thể biết được." 

Chung Võ đầy vẻ căng thẳng nhìn Vương Bác Thần, trong lòng vô cùng lo lắng. 

Nhưng những trưởng bối ở đây, không có chỗ cho anh ta nói. 

Đặc biệt là Lâm Diệp này vừa trực tiếp đánh Chung Văn Bân và Chung Thăng, trong lòng Chung Võ mặc dù cảm thấy sảng khoái nhưng cũng bắt đầu lo lắng. 

Nếu Lâm Diệp này thực sự có thể chữa khỏi cho ông già thì không sao, nếu không chữa được thì nhất định sẽ liên lụy đến anh ta. 

Người này là do anh ta mang tới. 

Chung Văn Bân và Chung Thăng, hận không thể xe xác tên Lâm Diệp này. 

Bọn họ chỉ nghi ngờ một câu, vậy mà lại bị tát hai cái. 

Còn bị tát trước mặt nhiều người như vậy. 

Vương Bác Thần thậm chí không thèm nhìn Chung Khuông và Chung Minh lấy một cái, anh nhìn chằm chằm vào Chung Vũ và lãnh đạm nói: "Chỉ có thể sống được một 

tháng nhỉ? Muốn để ông đây cứu ông không phải không thể, chỉ cần nhà họ Chung các ông đáp ứng điều kiện của tôi." Chung Khuông lạnh lùng nói: "Ông thật là quá to gan, hôm nay nếu ông không chữa khỏi cho ba tôi, tôi sẽ giết chết ông." 

Chung Vũ sắc mặt tái nhợt, giơ tay trấn áp đám người nhà họ Chung đang kích động, nói: "Bác sĩ Lâm phải không? Nghe cháu nội tôi nói ông biết Nghịch Tử Thập Tam Quỷ Châm? Nói điều kiện của ông xem, nếu ông thật sự biết Nghịch Tử Thập Tam Quỷ Châm, nhà họ Chung chúng tôi đương nhiên sẽ không tư lợi bội ước. Nếu là lừa gạt...Haha, nhà họ Chung tôi không phải dễ bắt nạt." 

Vương Bác Thần mất kiên nhẫn nói: "Ông đây đời này có hai sở thích lớn, một là đánh bạc, một là thu thập công pháp. Muốn khiến ông đây cứu ông, chuẩn bị năm bộ công pháp Linh Đài Cảnh, mười bộ công pháp Đằng Vân Cảnh, nếu như có công pháp Thần Kiều Cảnh, ba bộ là được." 

Đám người nhà họ Chung bên cạnh tức giận, đây rõ rằng là sư tử há rộng mồm. 

Nếu cần tiền, nhà họ Chung bọn họ không quan tâm. 

Nhưng công pháp, đây là gốc nguồn của một gia tộc. 

Làm sao có thể dễ dàng cho người khác? 

Cho dù Lâm Diệp này thực sự biết Nghịch Tử Thập Tam Quỷ Châm cũng không thể đưa công pháp cho ông ta. "Ba, không thể đồng ý." 

Chung Khuông – gia chủ hiện tại của nhà họ Chung nóng ruột rồi, nếu thật sự đồng ý, ngộ nhỡ tên Lâm Diệp này truyền bá công pháp ra ngoài, đó sẽ là một đòn trí mạng đối với nhà họ Chung. 

"Trong lòng ta tự có tính toán." 

Chung Vũ yêu cầu mọi người im lặng, nhìn về phía Vương Bác Thần và nói: "Bác sĩ Lâm Diệp, nếu ông thực sự có thể chữa khỏi căn bệnh cứng đầu của lão phu, điều kiện không phải không thể đáp ứng, nhưng ông cũng biết rõ, công pháp là gốc nguồn của một gia tộc, huống hồ, công pháp Thần Kiểu Cảnh, nhà họ Chung chúng tôi cũng chỉ có một bộ, không thể cho ông. Công pháp Linh Đài Cảnh một bộ thì được, quá hai bộ thì không thể đàm phán. Nhưng công pháp Đằng Vân Cảnh có thể cho ông thêm mấy bộ." 

Vương Bác Thần haha cười lớn, nói: "Sảng khoái, ông đây thích nói chuyện với loại người như ông, nể tình ông sảng khoái như vậy, hai bộ công pháp Linh Đài Cảnh, mười bộ công pháp Đằng Vân Cảnh đi. Như vậy bớt nói nhảm đi, tôi chữa bệnh cho ông. Những người không liên quan đều lui ra hết đi." 

Chung Khuông và Chung Minh muốn nói điều gì đó nhưng Chung Vũ xua tay một cách yếu ớt. 

Tình hình của ông ta đã vô cùng gay go rồi, nếu không cũng sẽ không đồng ý với điều kiện hà khắc như vậy. 

Có điều, nếu Lâm Diệp dám đưa ra điều kiện như vậy, điều đó cho thấy ông ta có bản lĩnh thực sự, điều này khiến trong lòng Chung Vũ nảy sinh chút hy vọng. 

Đám người nhà họ Chung không cam tâm mà rời đi, trước khi rời đi Chung Minh nhìn Vương Bác Thần một cái với vẻ u ám. 

Nếu có thể chữa khỏi thì không sao, nếu không chữa được, nhất định phải khiến tên Lâm Diệp này sống không bằng chết. 

"Cởi quần áo ra và nằm trên giường đi, không ai làm chậm trễ ai." 

eyJpdiI6InB6NXdMeW11bkthVkVlWWNZZGZBVVE9PSIsInZhbHVlIjoibWVCQm1pd3Z6NjZYam50VTc5YzhwMHd0UGIwbVkzYzBOR0FwTGVaK2VpbDZvT1JxM3NESGE4R0xvV0hwdDhNNFwvZDdRWXJEOWJSSnZlWVpVaU1oREY5MTcycXB2QWowTVlFaVluK0t0bmFGcjBXZXRIb0lsQmVISk4rVmJvV1wvVzRoTHg5OEx1TDdzMUpqV2l2cmRlbnQxQmRIVjNKZDN2RkdPbFBOWGJKXC80TGtrUDl4ZXNNOFJGMER0UGFcLzAyMTJxWk1zWXIzZ05ESFZ1clB1aU5xcTdiOVRQOEJ0UFRCUEEraUJPUk5heGhnbExRWGlkM1hMUmRCeXRKY3I3dzQiLCJtYWMiOiJkNDdjZWRmYzJmNjk0NzE5NDAzMTQyYmU4Zjc3YzNmMDg4Mzc1OGQ3OTExMmJlZDI2MWE3YTNiZDhkNGY4MmNkIn0=
eyJpdiI6IktjWjN5dDdxQUlDZlwvOHJHMmYxYkd3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Im9TZ0NFM2NYbWl5Q0oreUJNcERvOFdBcndCemVGUUxYTzB3XC9QeVdEaUVrVk5EWGp1dU4xZjdNSEZ3ZFQzN1VpOThLTzNTM1o2WVZMOW4xeEZSemV2UmtvNVEyVEVGMmJQWko0UjdEZk9WdG9mcXVlQVBaSHVRVU1rc2h2RFpWRFRQek1ERzczRFdCK2FMdCtRdm13WnFEVllsa00rSmNWUkw2RG9zR2x6QllKOVVvVlNad2dTTm5OYXozXC91RzhoVXVodUZnSEdcL2FwUXRMdzY5bkVsb3c9PSIsIm1hYyI6IjM4MDU4NjljZDc0OWRjODVhMzllY2MwNTEwNDU5NzFjNWUzN2NkMmZkNWFhZjdjMjQ0ZjA4YjgzMWNjOGJjMGQifQ==

Vương Bác Thần lấy từ trong ngực ra một hộp kim châm bạc, bắt đầu chữa trị cho Chung Vũ.

Ads
';
Advertisement