Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 Đánh chết Ma Huyền cũng không ngờ đại sát khí của Dương Bách Xuyên bị hạn chế thời gian, sau khi dùng xong phải mất một năm mới có thể dùng được.  

 

Nếu Ma Huyền biết mình cho Dương Bách Xuyên hai tháng, chắc chắn sẽ hộc máu bỏ mình. Nếu ngay từ đầu dùng toàn lực giết chết Dương Bách Xuyên, không cho hắn thời gian chờ lá cây Tử Vân Ngũ Lôi và sấm dưa hấu thành thục thì sẽ không có chuyện này.  

 

Nhưng chuyện đã đến nước này, nói gì cũng vô dụng.  

 

…  

 

Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm Ma Huyền, lạnh lùng nói: “Không phải rất ngông sao, đến đây, đánh tiếp đi.”  

 

Nói xong Dương Bách Xuyên bước về phía Ma Huyền.  

 

“Khụ khụ…”  

 

Ma Huyền ho khan hộc máu, nhìn Dương Bách Xuyên bước đến, mỉm cười nói: “Ngươi khiến bổn tọa cảm thấy rất ngạc nhiên, khụ… Nhưng ngươi tưởng mình có thể giết chết được ta? Nằm mơ đi…”  

 

Ma Huyền đứng dậy gầm lên: “Gào… Mở…”  

 

Ngay sau đó ma khí đỏ thẫm bùng nổ, một hơi thở trên người hắn ta xuất hiện.  

 

Khoảnh khắc Ma Huyền đứng dậy, Dương Bách Xuyên thi triển pháp lực, cầm kiếm Đồ Long và Bàn Long, ngự kiếm chém về phía Ma Huyền.  

 

Đồng thời ra lệnh: “Hồng Y.”  

 

Hồng Y vẫn luôn ở đây, đứng từ lúc hắn bị nhốt đến bây giờ. Dương Bách Xuyên ra lệnh thì Hồng Y mới cử động, lao về phía Ma Huyền. Tuy nàng ta đã sinh ra ý thức nhưng cũng chỉ là con rối, sẽ bị giới hạn. Chủ nhân không ra lệnh, Hông Y sẽ đứng yên, hoàn toàn là một con rối.  

 

Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được hơi thở của Ma Huyền thay đổi, hắn biến sắc, hắn không ngờ nổ tên này vẫn còn che giấu thủ đoạn, chuyện gì thế này? Trông không giống một ma đầu cấp bậc Tiên Vương đại viên mãn.  

 

Đúng lúc này, chim Thần Ma đột nhiên nói: “Hử, tên ma đầu này lại có ma công chồng lên phong ấn, sau khi mở phong ấn thì thăng cấp lên Ma Đế.”  

 

Nghe xong thì Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng chấn động.  

 

“Âm ầm ầm…”  

 

“A.”  

 

Đúng lúc này kiếm Đồ Long và Bàn Long của hắn cũng đâm vào ma khí, Hồng ý cũng vọt vào.  

 

Lại một tiếng hét thảm vang lên, là tiếng hét của Ma Huyền.  

 

Ngay sau đó Ma Huyền biến mất, từ xa vang lên tiếng nói ác độc: “Chờ đó cho ta, thù này Ma Huyền ta nhớ kỹ.”  

 

Dương Bách Xuyên ngẩn ra: “Chạy?”  

 

Rõ ràng thứ này đã đột phá lên Ma Đế nhưng cuối cùng lại chạy, Dương Bách Xuyên cũng không biết ngự kiếm và đòn tấn công của Hồng Y có đả thương Ma Huyền hay không. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến hắn đơ người, không biết tên ma đầu này ra sao rồi.

Trong lúc Dương Bách Xuyên còn đang ngỡ ngàng, chim Thần Ma cất tiếng nói: “Không cần ngạc nhiên nữa, đáng lẽ ma đầu này đã có thể đột phá tu vi từ lâu rồi, nhưng hắn ta luôn áp chế tu vi của mình mà không đột phá, việc này có lợi là giúp rèn luyện cảnh giới hiện tại đến mức tận cùng, tạo nền móng vững chắc để khi bước sang cảnh giới tiếp theo, tiềm năng tu luyện sẽ được tăng cường, nhưng đó cũng không phải điều dễ dàng.”  

 

“Mặc dù hắn ta đã thả lỏng áp chế, để tu vi đột phá lên cảnh giới Ma Đế, nhưng lại bị tiểu tử ngươi làm trọng thương cộng thêm cú đánh chí mạng của Cao Tài, cho dù hắn ta đột phá đến Ma Đế thì thương thế cũng không thể hồi phục trong thời gian ngắn được. Nếu như tiếp tục đấu với ngươi, rất có khả năng hắn ta sẽ bị giết chết, cho nên hắn ta mới bỏ chạy. Không chạy mới là chuyện lạ.”  

 

“Nhưng ngươi cũng cần lo lắn, Ma tộc rất thù dai, ngươi đã kết thù với hắn ta thì chờ khi hắn ta phục hồi thương thế, chắc chắn sẽ tìm ngươi báo thù. Một khi ma đầu kia hồi phục thương thế và đến tìm ngươi, dù chỉ là tu vi Ma Đế thì ngươi cũng khó mà chống lại. Vì thế, ngươi phải nỗ lực, cố gắng nhanh chóng đột phá lên cảnh giới Tiên Vương, nếu không khi ngươi đối mặt với Ma Đế, cho dù là Ma Đế sơ kỳ thì chắc chắn ngươi vẫn gặp nguy hiểm.”  

 

Nghe chim Thần Ma nói, Dương Bách Xuyên gật đầu. Lúc này, hắn mới hiểu vì sao Ma HUyền lại bỏ chạy, đồng thời càng phát hiện ra tên ma đầu này quả thật là đối thủ khó nhằn.  

 

Mà hiện tại, hắn đã dùng hết cây Ngũ Lôi Tử và “sấm dưa hấu” mà mình có rồi, phải chờ một năm nữa mới có thể tái sử dụng, việc này khiến hắn cảm thấy bối rối.  

 

Muốn đột phá đến Tiên Vương Cảnh, sao mà khó khăn thế?  

 

Tuy là hắn chỉ cách một bước ngắn nữa là đến Tiên Vương Cảnh, nhưng ở tầng thứ này, không chỉ cần năng lượng đầy đủ mà còn quan trọng hơn là phải có sự ngộ đạo về cảnh giới cần đột phá. Mà việc ngộ đạo cảnh giới lại mơ hồ, khó nắm bắt, hoàn toàn không biết phải làm sao để đột phá.  

 

Điều này khiến Dương Bách Xuyên khá phiền muộn, nhưng hắn hiểu những lời của chim Thần Ma nói không phải lời dọa suông, quả thật là hắn cần chuẩn bị để phòng khi Ma Huyền hồi phục thương thế và đến tìm hắn trả thù.  

 

Trong đầu hắn nghĩ, đợi sau khi hội ngộ với đám người Lạc Dương thì hắn sẽ tìm một nơi để bế quan tu luyện, thử đột phá lên Tiên Vương Cảnh. Nếu không, đối mặt với ma đầu cấp bậc Ma Đế, trong lòng hắn thật sự không chắc chắn, cho dù có đột phá đến Tiên Vương Cảnh thì hắn cũng không có sự tự tin.  

eyJpdiI6Ikd5cjlVdExnQm9vMTZ1ZncwMktOaFE9PSIsInZhbHVlIjoidTU5U3I3bjNlVTFNbFZUd21mc1hTQlwvSXBoaUhDRHB4U0w3UWY5b2VVUHhUQURKZTFsak01dFVoeGc3UVdQeU4iLCJtYWMiOiI2NjNjMGJmZjRjMmI3YmUyNGQ4YzI3Yjc4NDZmMjVkMDI4OGI5MjZiNjdmYTIwNGU4MzEzYmFmZGNhZjYzZTU3In0=
eyJpdiI6IlVQNUhpRHIrYU1HakRhUUNWYVoreEE9PSIsInZhbHVlIjoidFlSMlp3QUYzbk9ubmlEcXIzYkxHank0a2tlaHltYTl3N05Dc2JIbld0bEEwT2szSmhiemVqWEorUm80NXB2eFwvVjFcL1I2UmxVQU5QMG5Za0xvaWZqVld6S3J0OStiS1dwaDVuenY2azFkdGhNV0NidGQxTGFtN3ZTcm1XOTZXbE95YnBSdTRubmhiZjc3ckRSQzQrNEhveDNWRUVFc3U0SzRVYVlQZlNjWUxUTlZaQ2xNd2ZsbEhLNitldlVWS0V6ZFVZbkhvSDFrOG5MZnpiZFJVZVZBPT0iLCJtYWMiOiI1OTY3MGNmOGI0NzliYTAwYzMyNjdlMTIxNmQyZDY3OTk2MzlkMjk3M2Y5Y2YxNjdmZGNjODYzMmRhODI4MDdlIn0=

… 

Ads
';
Advertisement